Trong thâm tâm, Lâm Quân Trạch cũng can thiệp quá sâu.
Đương nhiên, nếu sự việc thật sự vượt quá giới hạn, Lâm Quân Trạch vẫn sẽ bảo vệ vợ .
“Em gái Cố, chị thật lòng xin , tất cả đều là của chị. Em cho chị thêm một cơ hội nữa ?” Chu Mỹ Trân thấy vẻ mặt cương quyết của Cố Tri Ý, cô quyết tâm đuổi .
Nước mắt cô tuôn như mưa.
Cố Tri Ý chẳng mảy may mềm lòng.
Nếu giải quyết dứt điểm, sẽ còn phát sinh thêm bao nhiêu chuyện tương tự. Nhìn bộ dạng Chu Mỹ Trân lúc , Cố Tri Ý cô chẳng hề chuyên tâm ăn.
Cô rõ ràng dồn tâm trí công việc, thì dồn , trong lòng đều tự hiểu cả.
“Chị dâu, em cũng đành thôi. Làm ăn buôn bán, mong chị hiểu cho em. Tháng mới là đầu tháng, em sẽ tính trọn cho chị cả một tháng lương, coi như chút lộ phí để chị lo cho con cái, chi tiêu cũng ít ỏi gì.”
Cố Tri Ý cảm thấy là quá đỗi lịch sự .
“Hừ, chỉ một tháng tiền lương mà cô tống cổ ?” Đột nhiên, sắc mặt Chu Mỹ Trân trở nên gay gắt.
Cố Tri Ý cứ thế thẳng Chu Mỹ Trân. Cô xem rốt cuộc đàn bà còn thể trơ trẽn đến mức nào mà thốt những lời lẽ vô lý như .
“Không chị dâu là ý gì?”
“Cô đưa cho một ngàn đồng, thì lập tức ngay.” Chu Mỹ Trân thấy tình hình thể cứu vãn, Cố Tri Ý quyết tâm đuổi .
Thế là Chu Mỹ Trân cũng lập tức trở mặt.
Cố Tri Ý tức đến nỗi chỉ nhạt.
Người đúng là trao cho đường lui mà còn đường thoái lui ?
Còn điều kiện với cô nữa ?
“Chị Chu, cấp cho chị một tháng tiền lương là vì nể mặt đồng đội của Lâm Quân Trạch. Nếu chị cảm thấy tiền chướng tai gai mắt thì thôi . Giờ chính thức thông báo cho chị , chị sa thải.” Cố Tri Ý dứt khoát .
Cô cũng chẳng còn ý định nể nang Chu Mỹ Trân nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-895.html.]
Nếu chị tự cho là giỏi giang đến thì cứ để chị tìm chỗ cao sang hơn. Ngôi miếu nhỏ của cô chứa nổi chị .
“ chịu , nếu cô giao tiền cho , nhất định . Dù thì ba con chúng đáng thương thế , cùng lắm thì sẽ dẫn hai đứa nhỏ tìm cha khuất của chúng!”
Chu Mỹ Trân thấy tình hình diễn theo ý liền bắt đầu giở trò bi lụy, thậm chí còn dùng lời lẽ uy hiếp.
Chị còn tiếc kéo cả chồng mất của .
Tất cả chỉ để mong Lâm Quân Trạch mềm lòng.
Chu Mỹ Trân xong, liền vẻ đáng thương sang Lâm Quân Trương.
Tuy Chu Mỹ Trân quả thực cũng nhan sắc, nhưng chị quên mất tuổi tác của .
Đã ở cái độ tuổi mà còn vẻ mặt đó để , quả thực trông thật khó coi.
Lâm Quân Trạch đặt Đoàn Đoàn xuống đất, tiến lên :
“Chị dâu Chu. Chuyện đôi bên đều khúc mắc. hiện giờ chị còn ở cửa hàng nữa .”
Lâm Quân Trạch cũng chẳng còn giữ ý. Anh tự trách quá tin tưởng, lúc cứ nghĩ Chu Mỹ Trân là , ngờ bao năm tháng trôi qua, con đổi đến mức .
Chu Mỹ Trân ngờ chính Lâm Quân Trạch những lời đó.
Vốn dĩ Chu Mỹ Trân còn nuôi chút ảo tưởng, nhưng giờ phút còn lý do gì để tự lừa dối bản nữa.
Cả chị gần như phát điên.
Đang định mở miệng gì đó thì ánh mắt chị chợt lướt qua Đoàn Đoàn, đứa bé đang chị với vẻ cợt.
Lúc Chu Mỹ Trân tức giận đến mức mất hết lý trí. Một con nhóc con cũng dám coi thường chị ?
Không lúc đó Chu Mỹ Trân suy nghĩ thế nào mà đột nhiên vụt tới, toan ôm Đoàn Đoàn bỏ chạy.
Đoàn Đoàn thầm nghĩ: Trời ơi! Con bé chỉ là ngoài cuộc thôi mà!!!
Chẳng qua chỉ trong chớp mắt, Đoàn Đoàn theo bản năng tránh sang một bên, nhưng tốc độ của Chu Mỹ Trân quá nhanh, đến nỗi Lâm Quân Trạch dù kịp phản ứng, lao tới ngăn cản cũng kịp.