Mỗi bận Hồ Tư Minh ghé đến, Đoàn Đoàn và Viên Viên kháu khỉnh, lòng trỗi dậy khao khát lập gia đình, mong một mái ấm nhỏ cho riêng . Thế nhưng, cứ nghĩ đến cái nghiệp binh đao của , sợ khổ . Bởi , chỉ còn nhờ Lâm Quân Trạch truyền ít “kinh nghiệm xương máu” .
“Ôi, xem cái lính tráng như chúng , sợ một ngày nào đó nhiệm vụ sẽ còn trở về nữa ?” Hồ Tư Minh đẩy nhẹ Lâm Quân Trạch, cố vẻ thoải mái mà hỏi.
Thật Lâm Quân Trạch gì chuyện sợ.
Đề tài khơi lên thấy lòng trĩu nặng.
“Sợ chứ, sợ . Trước , tớ từng thương nặng một . Lúc đó, tớ suy nghĩ nếu thể quân nhân nữa thì sẽ lập tức để chị dâu của tái giá.”
Lâm Quân Trạch nghĩ đến từng suy nghĩ như thế mà cảm thấy chua chát buồn .
“Không chứ?” Hồ Tư Minh ngờ Lâm Quân Trạch lúc nghĩ như .
“Thế cam lòng buông bỏ ?” Hồ Tư Minh cũng xem như Lâm Quân Trạch yêu thương vợ , điều thì ai nấy đều rõ mười mươi .
“Lúc đó, tớ nghĩ nhiều như . xem, phận lính tráng như chúng , nếu mai giải ngũ thì cũng thể để vợ con theo chịu cảnh khổ sở, đúng nào?”
Lâm Quân Trạch thế, kỳ thực cũng sợ Cố Tri Ý ngầm oán trách, nên mới từng nảy ý định ly hôn.
Không ngờ...
“Thế nhưng bây giờ mỗi khi nhiệm vụ, tớ đều tiếc mạng hơn nhiều. Mà lúc trong nhà năm miệng ăn, nếu tớ, mấy đứa nhỏ đều đặt lên vai chị dâu của .”
Lâm Quân Trạch thở dài , giọng đầy ngậm ngùi.
Hơn nữa, Lâm Quân Trạch cảm thấy bản còn cùng Cố Tri Ý sống trọn đời bên , thể buông bỏ nhanh như .
Đương nhiên khi với Hồ Tư Minh, rõ ràng đến thế.
Hồ Tư Minh gật đầu lia lịa, tỏ vẻ đồng tình.
“ . Có gia đình ràng buộc phía , càng quý trọng mạng sống hơn.”
Hiện tại Hồ Tư Minh còn tưởng tượng nếu chính gia đình thì sẽ như thế nào.
Hà Thúy pha sữa cho hai đứa bé, thế nên mới để Lâm Quân Trạch trông nom lũ trẻ. Vừa khéo lúc , Hà Thúy đoạn đối thoại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-801.html.]
Trong lòng chị chợt dấy lên chút suy tư vẩn vơ. Người đàn ông , hẳn là nghĩ đến viễn cảnh đó. Bằng , cớ gì đành lòng nghĩ cho vợ mới cưới?
Hà Thúy nghĩ đến đây, hốc mắt chợt đỏ hoe. Vừa khéo Hồ Tư Minh đưa mắt ngoài, bắt gặp khoảnh khắc chị thất thần.
Anh nhận thấy khóe mắt chị như đỏ lên, nhưng Hồ Tư Minh sợ chị ngại ngùng nên lập tức mặt , vờ như thấy.
Hà Thúy nhanh chóng lấy vẻ điềm nhiên.
Chị lau vội nước mắt, khôi phục dáng vẻ bình thường bước nhanh trong.
Chị đặt bình sữa mặt Đoàn Đoàn, để con bé tự ôm lấy uống.
Hồ Tư Minh đôi mắt chị vẫn còn ướt nhoè, nhưng cố tình lơ như thấy.
Nhìn bình sữa trong tay Hà Thúy, định giơ tay đón lấy.
“Chị Thúy, để …” Hồ Tư Minh chìa tay , định đỡ lấy bình sữa từ chị.
Hà Thúy còn kịp phản ứng, Hồ Tư Minh đặt tay lên bình sữa. Hà Thúy còn kịp rút tay về, thế là tay hai chợt chạm nhẹ .
Hồ Tư Minh theo phản xạ tự nhiên, vội buông lỏng tay .
Hà Thúy cũng thoáng bối rối. chị vẫn cố giữ vẻ bình thản, như thể chuyện gì, bình thản trao bình sữa cho Hồ Tư Minh.
Hồ Tư Minh cũng vì khoảnh khắc ngượng nghịu mà chần chừ.
Anh thấy sự điềm tĩnh chút lay động nơi chị, một đàn ông như mà còn tỏ vẻ ngượng ngùng thì quả là đáng mặt chút nào.
Thế là hiểu , Hồ Tư Minh cũng cố vẻ như từng chuyện gì xảy .
Anh bình tĩnh nhận lấy bình sữa trong tay Hà Thúy, đó chuẩn cho Đoàn Đoàn b.ú sữa.
“Để !” Lâm Quân Trạch sợ Hồ Tư Minh quen việc nên nhận lấy bình sữa.
Anh đưa mu bàn tay thử độ ấm của sữa, chắc chắn gì bất thường mới nhẹ nhàng đặt miệng Đoàn Đoàn.
---