mà cụ thể thì vẫn chờ đến buổi gặp mặt chiều mai, khi tận mắt thấy mặt mũi thật mới rõ.
Sáng sớm hôm nay, Mẹ Lâm nhờ Lâm Ngọc Khiết chạy sang gọi vợ chồng Cố Tri Ý qua nhà.
Vì hôm nay chính là ngày yêu của Lâm Hiểu Lan đến nhà mắt, nên Mẹ Lâm dậy từ gà gáy sáng để chuẩn tươm tất.
Nhà cửa quét tước tinh tươm từ ngày hôm , chỉ đợi “ rể quý” tới cửa.
Vợ chồng Cố Tri Ý cũng chẳng chần chừ, sửa soạn qua loa cùng sang nhà vợ.
Lâm Hiểu Lan tận huyện lỵ đón yêu của , nên từ sớm tinh mơ, giá chắc cũng sắp về tới nơi .
Lâm Hiểu Lan mà đang mong ngóng cũng quả thật sắp tới. Nhìn những bao lớn bao nhỏ lỉnh kỉnh quà cáp tay yêu, lòng hư vinh của Lâm Hiểu Lan lập tức trỗi dậy.
Cứ xem ai còn dám Lâm Hiểu Lan tìm yêu nữa chứ!
Mọi cứ Lâm Hiểu Lan mà xem, hoặc là tìm, hoặc là tìm luôn một thành phố, còn là công nhân viên chức trong nhà máy dệt hẳn hoi nữa chứ!
Cố Tri Ý trong nhà vợ một lát, đó thấy bên ngoài tiếng động.
Mẹ Lâm sớm tươi chờ cửa, nụ rạng rỡ ngớt môi.
Cha Lâm vì còn bận việc làng nên giờ ở nhà. Chỉ Mẹ Lâm, chị dâu cả nhà họ Lâm và vợ chồng Cố Tri Ý ở nhà tiếp đón.
Người đến ai khác, chính là Lưu Minh Huy, từng với Lâm Hiểu Lan rằng trong xưởng dệt chức vụ thể chạy tiền.
Trong tay xách theo ít hoa quả và bánh kẹo, mặt đeo cặp kính cận gọng đồi mồi, thoạt trông hiền lành, dáng học.
Ấn tượng của bà Lưu Ngọc Lan về càng thêm .
Thấy bà Lưu Ngọc Lan, Lưu Minh Huy ăn ngọt như mía lùi, khéo léo chào hỏi: “Con chào thím ạ, hôm nay con đường đột đến phiền, mong thím và đừng để ý.”
“Ôi chao, cả, cả. Cháu đến là , mang nhiều đồ đạc như ! Khách sáo quá thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-166.html.]
Bà Lưu Ngọc Lan quả thật là mẫu hình bà vợ tương lai, cứ thấy rể quý là ưng cái bụng.
Lưu Minh Huy liếc nhanh một cái về phía gia đình chị Cố Tri Ý cùng, sang hỏi Lâm Hiểu Lan: “Hiểu Lan, đây là?”
Hôm nay là ngày yêu đến chơi, Lâm Hiểu Lan hiếm khi nét mặt cau , mỉm : “Đây là em vẫn thường kể, là Tư nhà em, chị dâu và các cháu ạ.”
“Em chào Tư, chị dâu.” Lưu Minh Huy mặt dày mày dạn, hồ hởi bắt chuyện như thể quen từ lâu.
Khi về phía Cố Tri Ý, ánh mắt bỗng lóe lên vẻ thâm hiểm khó dò.
Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch chỉ gật đầu đáp mà thêm lời nào.
Chưa gì mà gọi thiết đến , nhất là ánh mắt thằng cha vợ ! Vừa chẳng gì!
“Mau nhà, mau nhà , chắc cháu đường cũng mệt .”
Bà Lưu Ngọc Lan tươi , nắm tay Lưu Minh Huy kéo phòng khách.
“Ngọc Khiết , mau rót một cốc nước đường cho... cho chú Lưu uống cho đỡ khát.” Lúc bà Lưu Ngọc Lan đến chỗ xưng hô, bà ngập ngừng một chút đổi giọng.
“Dạ thím, Hiểu Lan cùng, cháu cảm thấy mệt lắm ạ.”
Lời của Lưu Minh Huy toát vẻ ngọt lịm đến mức khiến ớn lạnh.
Cố Tri Ý mà chỉ kiếm cớ độn thổ cho xong, hổ đỏ mặt tía tai.
Tiếp đó là màn tâng bốc lẫn giữa bà Lưu Ngọc Lan và Lưu Minh Huy, cả hai cứ thế chuyện trò rôm rả, như thể tiếc rằng giờ mới gặp mặt.
Sau đó, bà Lưu Ngọc Lan bảo Lưu Minh Huy cứ đó, bà nấu cơm. Lúc Lưu Minh Huy mới thời gian tìm cách với rể Lâm Quân Trạch.
Quả đúng như , mục đích của là cô gái Lâm Hiểu Lan hiền lành , mà là cái gia cảnh và thế lực lưng cô. Nhất là khi ngóng Hiểu Lan một trai đang tại ngũ, điều càng khiến mừng mặt.
---