Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:37:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiêm Phi tưởng lầm, hỏi : “Hai... hai cái tinh kỹ gì cơ?”
Hà Tùng hiểu nhanh: “Tinh kỹ màu lam còn , là Tư viện trưởng cho em ?”
Mọi đồng loạt đầu Hà Tùng. Ý gì đây, viện trưởng khoa Nông học còn phát cả tinh kỹ hiếm?!
Hà Tùng giải thích: “Viện trưởng khoa Nông học là một vị Nửa Bước Chí Tôn.”
Đây bí mật, chỉ là hơn hai mươi năm nay khoa Nông học quá kín tiếng, nên học viên mà thôi.
“!!!”
Lời thốt , ai nấy đều kính nể, lập tức hiểu .
Một viên tinh kỹ màu lam thôi mà, đối với Nửa Bước Chí Tôn mà , chẳng khác gì một hòn đá vụn!
Ánh mắt họ Lê Dạng càng thêm khác biệt.
Anh Oang Oang mở miệng: “Bạn học Lê Dạng, em nghĩ đến việc khoa Nông học? Chẳng lẽ em sớm tình hình của khoa Nông học ?” (Chấn kinh quá, Oang Oang cũng hết oang oang.)
Lê Dạng lắc đầu: “Em .”
Hà Tùng gần như mở miệng cùng lúc với cô: “Cô .”
Mọi Lê Dạng Hà Tùng, vẻ tò mò trong mắt càng đậm.
Hà Tùng ho nhẹ một tiếng, tiếp tục giải thích: “Trước đây nhiệm vụ ở tỉnh Đông Hóa quen Lê Dạng. Em từng đến Trung Đô, trong nhà cũng tiền bối Chấp Tinh Giả, mà tình hình khoa Nông học.”
Anh bổ sung: “Lúc đó với Lê Dạng cũng , từng về chuyện khoa Nông học.”
Nói đến đây, chỉ ba mà ngay cả Hà Tùng cũng tò mò Lê Dạng, hỏi: “Vậy tại em chọn khoa Nông học?”
Lê Dạng , vẫn đưa câu trả lời cũ, cô thành thật : “Em thích nông học, hứng thú với dị thực và tinh thực, nghiên cứu chúng, nên đăng ký khoa Nông học.”
Bốn đều sững sờ, lý do đơn giản và tự nhiên cho ngây ngẩn.
Một lúc , học tỷ ngầu lòi đầy tán đồng: “Quả nhiên, yêu thích là quan trọng nhất.”
“ !” Anh Oang Oang cũng : “Chọn việc thích oa, thế nào cũng lỗ lạp!”
Tôn An Mặc gì, nhưng cũng trịnh trọng gật đầu, tỏ vẻ đồng tình.
Hà Tùng: “Hóa là . Anh tuy lúc đó còn nhỏ, nhưng cũng nhớ một vài chuyện. Ba cũng thích tinh thực... luôn ở phòng nghiên cứu tìm hiểu chúng...”
Nói lắc đầu, thoải mái : “Thảo nào Tư lão sư (Tư viện trưởng) hợp với khoa Nông học, đúng là thích tinh thực đến mức đó.”
Anh thích kiếm đạo hơn, từ nhỏ ngưỡng mộ các Chấp Tinh Giả dùng kiếm của khoa Tinh Chiến.
Thảo nào Tư viện trưởng "điều chuyển" sang khoa Tinh Chiến.
Bà sớm .
Trong lòng Hà Tùng khỏi dâng lên một đợt ấm áp.
Lê Dạng chủ đề về bốn tinh kỹ của , cô giới thiệu chi tiết hiệu quả của từng giai đoạn, chỉ đại khái, mà cũng trợn mắt há mồm.
mà... trong bốn tinh kỹ đến ba cái là phi tấn công...
Chiêm Phi : “Thế là ! Không gì quan trọng hơn việc bảo vệ bản .”
Chiêm Phi khí chất của một đại tỷ, cũng vì Lê Dạng nhiều tinh kỹ xịn mà dựa dẫm, ngược , chị nghĩ đến việc Lê Dạng mới chỉ là Nhất Phẩm, nên càng mong cô thể tự bảo vệ .
Lê Dạng cũng cảnh giới của thấp, nghiêm túc : “Em sẽ cố gắng hỗ trợ, vướng chân.”
Năm chuyện vui vẻ, khi bàn bạc thêm một lúc về kế hoạch tác chiến, họ mới ai về nhà nấy.
Hành động ấn định hai ngày . Đến lúc đó Hà Tùng sẽ phát lệnh tập kết, năm cùng rời trường, gặp mặt bên quân phòng vệ thành phố, mới tiến hành bao vây tiêu diệt tà giáo đồ.
Đêm khuya.
Lê Dạng mới ngủ thì đ.á.n.h thức.
Giọng Thẩm Bỉnh Hoa nhàn nhạt vang lên: “Mời Tư viện trưởng mở cấm chế, đến trả Thụ Tháp.”
Theo lý mà , Lê Dạng thể thấy âm thanh , rõ ràng là Tư Quỳ cố tình để cô thấy.
Cũng khó nữ sĩ Thẩm Bỉnh Hoa, ban ngày ban mặt khoa Nông học vây kín , bà c.h.ế.t cũng tới đưa Thụ Tháp.
việc cũng thể kéo dài thêm nữa.
Ván đóng thuyền, giải quyết cho êm . Nữ sĩ Thẩm Bỉnh Hoa đây, vô cùng coi trọng thể diện.
Vì , bà chọn lúc đêm khuya vắng lặng để đến cửa đưa Thụ Tháp.
Trạng thái lý tưởng nhất của Thẩm Bỉnh Hoa là, ngay cả Lê Dạng cũng kinh động, bà trực tiếp đặt Thụ Tháp xuống chuồn ngay lập tức.
Ấy thế mà, Tư Quỳ để bà như ý.
Lê Dạng xoay dậy, khoác vội cái áo, : “Sư phụ, cứ để Thẩm viện trưởng , con chuyện với bà .”
Tư Quỳ trực tiếp truyền lời của Lê Dạng qua tinh thần hải cho Thẩm Bỉnh Hoa.
Thẩm Bỉnh Hoa: “...” Cái quái gì , bà chuyện với nó!
Tư Quỳ mở cấm chế, Thẩm Bỉnh Hoa xuất hiện ở tiểu viện giữa sườn núi, trực tiếp lờ Lê Dạng , khách sáo với Tư Quỳ: “Tư viện trưởng, trả Thụ Tháp, phiền bà chăm sóc nhiều hơn.”
Thư Sách
Dứt lời, trong lòng bàn tay bà hiện một cái "chậu hoa" nhỏ xíu. Chậu hoa màu vàng kim, giống như cây tiền nhỏ lay động mắt .
Lê Dạng mà hoa cả mắt.
Bí bảo cấp Tông Sư thật thần kỳ.
Một Thụ Tháp hùng vĩ tráng lệ như , thể thu nhỏ đến thế.
Thẩm Bỉnh Hoa đưa Thụ Tháp tới, Lê Dạng lập tức cảm nhận áp lực ngập trời, Thẩm Bỉnh Hoa đang ép cô, mà là bản Thụ Tháp như nhỏ bé tinh xảo đang tự tỏa uy áp cuồn cuộn.
Nếu Lê Dạng mà đưa tay nhận, e là sẽ áp lực đè nát trong một giây.
Tư Quỳ vươn tay nhận lấy, Thụ Tháp khẽ lay động biến mất trong tay áo bà, áp lực như núi lở biển gầm xung quanh cũng theo đó tan biến.
Thẩm Bỉnh Hoa: “ xin cáo từ...”
Lời còn dứt, Lê Dạng liền mở miệng: “Thẩm lão sư, xin chờ một chút.”
Lúc đều khách khí gọi "Thẩm viện trưởng", giờ thành "Thẩm lão sư"? Thẩm Bỉnh Hoa dâng lên một dự cảm lành.
Bà nhiều với Lê Dạng, định chuồn ngay.
Lê Dạng nháy mắt với Tư Quỳ, Tư Quỳ lạnh lùng về phía Thẩm Bỉnh Hoa, Thẩm Bỉnh Hoa cứng , thể dừng bước.
Thẩm Bỉnh Hoa nén lửa giận, Lê Dạng: “Chuyện gì?” Bà lười diễn, cho con nhóc sắc mặt .
Tính tình Lê Dạng đúng là , vẫn khách sáo lễ phép: “Thẩm lão sư, hai ngày nữa em ngoài trường nhiệm vụ treo thưởng.”
Thẩm Bỉnh Hoa: “Thì liên quan gì đến .”
Lê Dạng: “Có quan hệ lớn đấy ạ.”
Thẩm Bỉnh Hoa lạnh lùng cô.
Tư Quỳ cũng hiểu Lê Dạng định gì.
“Trước đây cũng là nhờ Thẩm lão sư nhắc nhở,” Lê Dạng tủm tỉm, “Em mới , hóa sư phụ tạm thời thể rời trường...”
Cô tiếp: “Vậy lúc em rời trường, lỡ gặp nguy hiểm thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-71.html.]
Thẩm Bỉnh Hoa châm chọc: “Nếu chút can đảm đó cũng , thì đừng lãng phí tài nguyên nữa, mau thôi học !”
Lê Dạng chằm chằm bà , chậm rãi : “Em sợ tà giáo đồ, em sợ là sợ Thẩm viện trưởng.”
Thẩm Bỉnh Hoa nheo mắt, khí thế quanh lạnh : “Ngươi ý gì?”
Lê Dạng: “Ai cũng , em đắc tội Thẩm viện trưởng. Vậy khi em rời trường, lỡ bề gì, nghi ngờ nhất là ai?”
Thẩm Bỉnh Hoa: “...”
Tư Quỳ lập tức đầu, Thẩm Bỉnh Hoa: “Ngươi g.i.ế.c nó?”
Thẩm Bỉnh Hoa thật sự sắp tức c.h.ế.t, bà còn duy trì cái gì gọi là đoan chính mẫu mực nữa? Bà hận thể mắng c.h.ế.t cái thứ "cẩu" .
Thẩm Bỉnh Hoa: “Ta khi nào ...”
Lê Dạng ngắt lời: “Ngài thế nào quan trọng, quan trọng là ngài thật sự g.i.ế.c em, đúng ? Dù em cũng ngài mất mặt như , còn ngài mất cả Thụ Tháp...”
Thẩm Bỉnh Hoa: “...”
Lê Dạng cuối cùng cũng trọng điểm: “Cho nên, em hy vọng Thẩm lão sư thể bảo vệ em.”
Thẩm Bỉnh Hoa cô chọc tức đến bật : “Lê Dạng, ngươi tự xem ngươi tiếng ? Vừa g.i.ế.c ngươi, giờ bắt bảo vệ ngươi?”
“ , ngài g.i.ế.c em, nhưng ngài thể g.i.ế.c , đúng sư phụ?” Hai chữ cuối, cô về phía Tư Quỳ.
Tư Quỳ lạnh lùng Thẩm Bỉnh Hoa.
Thẩm Bỉnh Hoa thông minh cỡ nào, hiểu ý Lê Dạng. Bà thật sự sắp tức nổ phổi.
Lê Dạng tiếp tục: “Sư phụ của em tạm thời thể rời trường, nhưng em hy vọng bảo vệ... À , là em sợ Thẩm viện trưởng sẽ ám sát em, cho nên, tối nay em đến xin Thẩm viện trưởng một lá 'bùa bảo hộ'.”
Dứt lời, cô Tư Quỳ, quả quyết: “Sư phụ, nếu con c.h.ế.t, chính là Thẩm viện trưởng động thủ.”
Tư Quỳ vô cùng nể mặt học trò, mở miệng là: “Nó mà sát hại, lập tức cho nổ tung khoa Tinh Pháp.”
Thẩm Bỉnh Hoa nổ tung . Trước mặt cặp thầy trò điên khùng , bà giữ nổi chút phong độ nào, lạnh lùng : “Tư Quỳ, bà đừng quá đáng!”
Tư Quỳ: “Ngươi g.i.ế.c đồ , g.i.ế.c học trò ngươi, vấn đề gì ?”
Thẩm Bỉnh Hoa: “...”
Lê Dạng thong thả : “Thẩm viện trưởng, ngài hoảng cái gì? Chỉ cần em , thì cả nhà đều vui, ?”
Thẩm Bỉnh Hoa cố hết sức đè nén cơn giận cuồn cuộn: “Ý của ngươi là, ngươi cái nhiệm vụ treo thưởng quái quỷ , còn theo bảo vệ ngươi suốt chặng đường?”
Lê Dạng: “Việc đó thì cần, em ngoài chủ yếu là để phá cảnh, mà phá cảnh thì cần trải qua sinh tử đấu.”
Thẩm Bỉnh Hoa nghiến răng: “Vậy nếu thực lực ngươi đủ, tà giáo đồ g.i.ế.c, cũng đổ cho ?”
Lê Dạng: “Em rốt cuộc c.h.ế.t trong tay Nhị Phẩm, c.h.ế.t trong tay cường giả cảnh giới cao, chắc chắn sư phụ em phân biệt rõ ràng.”
Thẩm Bỉnh Hoa mà nhức đầu nứt . Cả đời bà bao giờ tức uất nghẹn như .
Trớ trêu , bà đúng là con nhóc bắt bài.
Thẩm Bỉnh Hoa hít sâu: “Lê Dạng, sẽ g.i.ế.c ngươi. Ta là giáo viên của trường quân đội Trung Đô, tuyệt đối sẽ tay với học viên của trường, bất kể ngươi ở khoa nào.”
Lê Dạng thèm mấy lời đó, cô tỉnh bơ: “ mà, em tin ngài.”
“Vậy chịu!”
“Sao ? Rất đơn giản, Thẩm lão sư chỉ cần bảo vệ em cảnh giới cao g.i.ế.c là .”
Thẩm Bỉnh Hoa: “...”
Bà bao giờ gặp kẻ nào mặt dày vô sỉ đến thế!
Thẩm Bỉnh Hoa tức đến phất tay áo bỏ .
Lê Dạng ha hả vẫy tay theo: “Đi thong thả nhé, Thẩm lão sư.”
Tư Quỳ, nãy giờ luôn căng mặt, cũng bật . Bà điểm trán con nhóc : “Con đó, đúng là khắc tinh của bà .”
Tư Quỳ quen Thẩm Bỉnh Hoa lâu như , đầu tiên thấy bà vờn cho tức hộc m.á.u như .
Mấu chốt là, đây là do Thẩm Bỉnh Hoa tự chuốc lấy.
Thật là...
Đại khoái nhân tâm! (Vui sướng hả hê!)
Sau khi trở về khoa Tinh Pháp, Thẩm Bỉnh Hoa dần bình tĩnh .
Bà lẳng lặng suy nghĩ lời Lê Dạng , thể thừa nhận, con nhóc c.h.ế.t tiệt đó lý.
Nếu Lê Dạng thật sự c.h.ế.t ở bên ngoài, Tư Quỳ chắc chắn sẽ tha cho bà.
Tranh chấp Thụ Tháp vốn ầm ĩ.
Ai cũng Lê Dạng đắc tội bà đến tận cùng, lỡ như kẻ nào vu vạ cho bà mà g.i.ế.c Lê Dạng thì ?
Thẩm Bỉnh Hoa: “!”
Lần , bà thật sự căng thẳng.
Tư Quỳ một đống kẻ thù, chẳng lẽ bà ?
Thẩm Bỉnh Hoa dù ngàn vạn , cũng phát hiện còn lựa chọn nào khác.
Tư Quỳ thể rời trường, mà bà , trớ trêu , gánh vác trách nhiệm bảo vệ Lê Dạng.
Con nhóc c.h.ế.t tiệt thể c.h.ế.t , ít nhất là bây giờ.
Thẩm Bỉnh Hoa: “...”
Bà hối hận , tại chọc cái gai phiền phức chứ!
Trong căn phòng tối đen, một giọng khàn khàn chậm rãi vang lên: “Đệ tử truyền của Tư Quỳ sắp ngoài trường phá cảnh, là một cơ hội.”
Một đàn ông trung niên đáp: “Thuộc hạ bố trí xong, chỉ cần bọn họ đến điểm tụ tập của tà giáo đồ, 'Hồng Bò Cạp' sẽ hố sát bộ.”
“'Hồng Bò Cạp' thăng lên Ngũ Phẩm ?”
“Vâng.”
“Phải cho thật kín kẽ, để bọn chúng c.h.ế.t trong tay tà giáo đồ.”
“Lão tổ yên tâm.”
“Nên để một vài manh mối thích hợp ở hiện trường, ví dụ như dấu vết của khoa Tinh Pháp.”
“Vẫn là lão tổ chu , thuộc hạ hiểu .”
Đây là một mũi tên trúng hai đích, chỉ thể bóp c.h.ế.t mầm mống nhú lên của khoa Tự Nhiên (Nông học), mà còn thể vu vạ cho Thẩm Bỉnh Hoa.
Nếu Tư Quỳ thật sự nghĩ Thẩm Bỉnh Hoa g.i.ế.c đồ của , mà nổi điên t.h.ả.m sát khoa Tinh Pháp... thì vị Nửa Bước Chí Tôn cuối cùng của khoa Tự Nhiên, cũng nên ngã xuống!
Hai ngày nay Lê Dạng cũng rảnh. Bản cô còn gì để nâng cấp, ngoài tu luyện cố định hằng ngày, cô còn dành lượng lớn thời gian lên diễn đàn tìm “bài chia sẻ kinh nghiệm”.