Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:55:01
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Quỳ đang ở ngay Thụ Tháp, Lê Dạng ung dung chuyện bên .
"Không màng thế sự... hiền hòa yên tĩnh..."
Ha hả.
Nữ sĩ Thái Dương Hoa (Hoa Hướng Dương) cũng nghi ngờ liệu bé Lê Hoa lén bà tìm sư phụ thứ hai .
Tư Quỳ khẽ chạm Thụ Tháp, trích xuất bản ghi chép vượt tháp . Vì sự d.a.o động nhẹ , một luồng tinh thần lực dò xét cuồn cuộn từ văn phòng khoa Tinh Pháp ập đến.
Tư Quỳ hề nhúc nhích, cứ tại chỗ, mặc cho Thẩm Bỉnh Hoa dò xét.
Bà mà "thấy" , trồng cây chuối ăn phân luôn.
Lê Dạng hiểu thế nào là " điểm dừng".
Khoa Tinh Pháp xưa nay vốn kiêu căng, họ chỉ bất hòa với khoa Tinh Chiến, mà quan hệ với khoa Tinh Thần cũng chẳng gì.
Vì sự tồn tại của Thụ Tháp, khoa Tinh Pháp gây thù chuốc oán ít trong mấy năm nay, đặc biệt là bên khoa Tinh Thần. Vốn dĩ ít hạt giống của khoa Tinh Thần cái mồi "nhiều tinh kỹ" của khoa Tinh Pháp dụ dỗ mất.
Vì , đối mặt với cú lật kèo kinh thiên động địa , khoa Tinh Thần sẵn lòng thêm củi đổ dầu lửa.
"Thú vị thật, học viên khoa Nông học đến vượt ải Thụ Tháp của nhà , kết quả của khoa Tinh Pháp bôi nhọ là cửa , dùng quan hệ."
" mà, với cái tính keo kiệt của khoa Tinh Pháp, thể để 'hộ quan hệ' tháp . Hóa là 'quan hệ' kiểu chủ nhà và kẻ trộm thể từ chối!"
Câu một lời hai nghĩa khiến ít thích thú, nhưng sắc mặt của khoa Tinh Pháp thì khó coi đến cực điểm.
Đột nhiên, Thụ Tháp tựa như ảo ảnh biến mất hư .
Mọi đầu tiên là giật , đó học viên khoa Tinh Pháp thở phào nhẹ nhõm: “Thụ Tháp đóng , giải tán .”
Lê Dạng chớp mắt, chút sốt ruột, thầm nghĩ: "Chưa trích xuất ghi chép mà..."
Giọng Tư Quỳ vang lên trong tinh thần hải của cô: “Về , lấy xong ghi chép .”
Lê Dạng lộ vẻ vui mừng, thử dùng tinh thần hải giao tiếp với Tư Quỳ: “Sư phụ, cũng ở khoa Tinh Pháp ?”
“Ừ.”
Lê Dạng thấy Tư Quỳ, nhưng cô thể hiểu , với phận Nửa Bước Chí Tôn của sư phụ, che giấu hình là chuyện quá đơn giản.
“Sư phụ,” Lê Dạng vui vẻ , “Chẳng lẽ vẫn luôn chờ bên ngoài Thụ Tháp ?”
“...”
“Có sợ con bắt nạt ?”
“...”
Tư Quỳ lạnh lùng đáp: “Nghĩ nhiều , chỉ đến lấy ghi chép thôi.”
Lê Dạng nữa, nhưng đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết, nếu đuôi, chắc hẳn đang vểnh lên.
Đám đông ồn ào náo nhiệt. Sau khi tạm biệt Phương Sở Vân, Lê Dạng lẻn trạng thái Tàng Ảnh, lặng lẽ rời khỏi khoa Tinh Pháp.
Trạng thái Tàng Ảnh chắc chắn thể qua mắt các giáo viên khoa Tinh Pháp, nhưng Lê Dạng cũng định giấu.
Bọn họ dám động đến cô ?
Có Nửa Bước Chí Tôn đang hộ tống cho cô cơ mà!
Diễn đàn trường học bùng nổ, tin tức thể giấu , trong một giây lan truyền khắp trường quân đội Trung Đô.
"Phốt cực khủng! Công trình biểu tượng của khoa Tinh Pháp là bí bảo của khoa Nông học!"
"Cái gì?? Là cái Thụ Tháp của khoa Tinh Pháp á? Mau mau mau, kể chi tiết , nguyện ý trả phí để xem!"
Lê Dạng về đến khoa Nông học, đang cùng sư sư tỷ... , giờ còn thêm một sư , vây xem náo nhiệt.
Lướt đến bình luận , bốn " nghèo" của khoa Nông học lập tức vểnh râu ăng-ten, trong mắt tràn ngập hai chữ —— bài đăng thu phí.
Vu Hồng Nguyên râu ăng-ten , lộ vẻ mặt "nhà giàu nhưng ngốc nghếch" —— các sư sư tỷ đang lén trao đổi gì , hiểu gì hết!
Thư Sách
Lê Dạng bình tĩnh : “Không vội, giờ lúc, cứ để nó lan truyền thêm chút nữa.”
Bài đăng thu phí tuy kiếm tiền, nhưng sẽ ảnh hưởng tốc độ lan truyền của sự việc, tham cái nhỏ mất cái lớn. So với chút tiền lẻ , Thụ Tháp đáng giá hơn nhiều!
Trên diễn đàn quả thật mở bài đăng thu phí, nhưng nhanh đè xuống, vì quá nhiều "hóng chuyện" nhiệt tình.
Chưa đến học viên khoa Tinh Thần, khoa Đan Dược vây xem bên ngoài, ngay cả nội bộ khoa Tinh Pháp cũng một khối vững chắc.
Thụ Tháp là tài nguyên hiếm .
Chính cái gọi là, sợ chia ít, chỉ sợ chia đều.
Ví dụ như , tân sinh viên chỉ Thẩm Thương Trì và Ứng Kỳ, những khác sớm nén một bụng bất mãn.
Lúc coi như nắm cơ hội, nhà chơi nhà, cũng sức hết .
“Trước đây thấy lạ, tại gọi là Thụ Tháp (Tháp Cây)? Lại còn chỉ thể nuôi dưỡng tinh thực, khoa Tinh Pháp chúng 'hệ Mộc'!”
“ , còn hỏi thầy , tại chỉ Thụ Tháp, Thú Tháp? ghét nhất là tinh thực, thích đ.á.n.h tinh thú!”
“Giờ thì hiểu , hóa Thụ Tháp của nhà [đầu ch.ó bảo mệnh].”
“Lầu chuyện cẩn thận chút, sợ khó dễ ?”
“Bà đây chân đất sợ mang giày, dù cũng nghiệp nổi, cùng lắm thì mai thôi học.”
“Dũng sĩ, đừng vội thôi học, là đến khoa Ngự Thú chúng học tiếp nhé?”
Lời , bài đăng im lặng một lúc.
Rất nhanh lặng lẽ thò đầu : “À... nếu thể chuyển khoa, là chuyển sang khoa Nông học?”
“Có lý đó! thấy khoa Nông học sắp quật khởi !”
Mấy Lê Dạng đang xem ngon lành thì bài đăng biến mất hư .
Hay thật... vẫn canh chừng diễn đàn để xóa bài.
một bài biến mất, bài khác mọc lên. Đám đông vốn chỉ hóng chuyện ăn dưa, ngược vì hành động xóa bài mà càng thêm tức giận.
“Xóa cái quái gì, chữ nào của vi phạm quy định?”
“Trường quân đội Trung Đô đổi tên , đổi thành trường quân đội Tinh Pháp [buồn ].”
Lê Dạng vội gì.
Cứ để dư luận lên men thêm một lúc, nhất là chờ đối phương tự loạn trận tuyến, gây thêm nhiều chuyện , đó cô sẽ tung át chủ bài, đ.á.n.h cho bọn họ trở tay kịp.
Dù bản ghi chép tháp cũng đang ở trong tay sư phụ, nếu họ đổi trắng đen, cô sẽ trực tiếp đăng video lên diễn đàn, giải thích bộ quá trình về sự đặc biệt của học viên khoa Nông học đối với Thụ Tháp. Đến lúc đó, chỉ cần mắt là sự khác biệt lớn.
Lê Dạng cũng sợ lộ cách sử dụng Thụ Tháp.
Trừ phi là học viên khoa Nông học, nếu tinh thực sẽ điên cuồng đuổi theo. Một khi kích hoạt điều kiện , thì thể gom bộ tinh thực , cũng sẽ nổ tinh hạch hiếm...
Tiền bối khoa Nông học chế tạo Thụ Tháp năm đó cũng chuẩn . Chính nhờ thiết lập "gom quái" quan trọng nhất , mới trói chặt Thụ Tháp với khoa Nông học.
Lê Dạng thoáng ảo tưởng một chút.
Nếu năm của khoa Nông học cùng Thụ Tháp... cảnh tượng đó kích thích nha, năm chạy đằng , 20 con tinh thực đuổi đằng .
Lê Dạng chút nóng lòng, nhưng vấn đề là đừng năm ... dù vét sạch khoa Nông học, cũng tìm học viên thứ hai đủ tư cách Thụ Tháp.
Ba vị sư sư tỷ quá tuổi, tầng một Thụ Tháp chỉ mở cho học viên 20 tuổi. Vu Hồng Nguyên thì phù hợp tuổi tác, nhưng còn cách việc "dẫn tinh nhập thể" ít nhất một tháng nữa.
Không vội, tiên đòi Thụ Tháp, từ từ tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-61.html.]
“Em tìm sư phụ giám định tinh hạch đây.” Lê Dạng dậy .
Bốn đang tập trung cao độ lướt diễn đàn, xua xua tay: “Đi mau mau.” Bọn họ hứng thú với thuộc tính tinh hạch, thật sự là nội dung diễn đàn quá hấp dẫn.
Ba vị "lão cán bộ" của khoa Nông học bao giờ thấy náo nhiệt thế ? Chỉ hận thể ôm điện thoại lướt ba ngày ba đêm chợp mắt!
Lê Dạng về tiểu viện giữa sườn núi, Tư Quỳ đang trêu đùa Phệ Huyết Liên bên ao.
Phệ Huyết Liên thấy Lê Dạng, thiện xoay ba vòng, một loạt mắt nhỏ chớp chớp, còn nịnh nọt "gâu gâu" hai tiếng.
Tư Quỳ chịu nổi bộ dạng ch.ó săn của nó, một tát vỗ xuống, Phệ Huyết Liên bất tỉnh, chìm xuống đáy ao.
Lê Dạng tủm tỉm bước tới, đặt tinh hạch của lên bàn.
Một viên màu lam, ba viên màu xanh lục.
Lê Dạng sớm tra ở trung tâm giao dịch, giá khởi điểm của tinh hạch hiếm là 200 điểm công huân (viên của Phương Túc Vân giám định nên giá cao hơn), còn tinh hạch màu xanh lục giá cũng thấp, trung bình 10 điểm công huân một viên.
10 điểm công huân là 10 vạn đồng.
Chuyến Thụ Tháp , cô nhẹ nhàng thu về 230 vạn, đây vẫn là ước tính dè dặt!
Tư Quỳ khẽ rũ mi, tùy ý liếc mấy viên tinh hạch.
Mấy viên tinh hạch đồ nhỏ của bà vui mặt , trong mắt bà, chúng chẳng khác gì đá vụn.
Bà : “Ra là còn tinh hạch màu xanh lục.”
Lê Dạng ngạc nhiên: “Màu xanh lục phổ biến ...”
Rất nhanh Lê Dạng phản ứng , hỏi: “Sư phụ, sự tồn tại của tinh hạch màu trắng ?”
Tư Quỳ: “...”
Lê Dạng hết lời để , sư phụ của cô đúng là nhân gian khó khăn.
Màu xanh lục là cấp ưu tú, đại đa học viên Nhất Phẩm cũng chỉ mua nổi tinh hạch màu trắng thôi.
Lê Dạng tò mò hỏi: “Sư phụ, tinh hạch của Vô Địch Thái Dương Thuẫn màu gì ạ?”
“Màu vàng kim.”
“Vậy Liễu Thần Chi Thúc?”
“Cũng vàng kim.”
“Trên màu lam là màu vàng kim ạ?”
“Dưới vàng kim còn màu bạc, màu đỏ, màu tím... thì .” Tư Quỳ cũng chắc lắm, mấy thứ cách bà xa .
Lê Dạng mà thấy tối tăm mặt mũi, hỏi: “Vậy vàng kim là phẩm chất cao nhất ạ?”
Tư Quỳ lắc đầu.
“Dừng!” Lê Dạng hỏi nữa: “Thế giới đó xa vời quá, đừng nữa, kẻo loạn đạo tâm của con. Con thấy... màu lam là lắm !”
Người thể so bì, nghĩ gì đến màu tím, màu đỏ, màu bạc, vàng kim với bảy sắc cầu vồng lấp lánh gì. Cô chỉ yêu thương viên tinh hạch nhỏ màu lam thôi.
“Sư phụ.” Lê Dạng mong chờ bà, “Tinh hạch giám định thế nào ạ?”
Cô thể " đốt mạng" để giám định, nhưng vẫn cách thông thường là gì, nếu sẽ khó giải thích.
Tư Quỳ : “Ta thể giám định...”
Lê Dạng vui mặt.
Tư Quỳ hết câu: “... Phẩm chất thấp nhất là màu bạc.”
Lê Dạng: “???”
Tư Quỳ : “Tinh hạch màu lam , chịu nổi tinh thần lực dò xét của .”
Sự thật chứng minh, sư phụ cảnh giới quá cao cũng . Hai họ, một quá xa rời thực tế, một quá thực tế, cách giữa hai thể so với rãnh Mariana.
“Vậy con tự giám định ạ?”
“Giá trị tinh thần của con quá thấp.”
“...”
Tư Quỳ ho nhẹ một tiếng, giải thích: “Giám định tinh hạch là một môn học của khoa Tinh Thần. Nếu con học, thăng lên Nhị Phẩm, thể qua đó học thêm.”
Thì là ...
Khoa Tinh Thần còn nghề .
Nói cũng , giám định tinh hạch cần dò xét tinh thần, mà trong bảy khoa, giá trị tinh thần của khoa Tinh Thần là cao nhất, tự nhiên sẽ nghiên cứu môn học .
Lê Dạng : “Vậy con đến trung tâm giao dịch tìm giám định!”
Tư Quỳ trầm ngâm một lát: “Tốt nhất là con tự giám định.”
Lê Dạng khổ: “Sư phụ, chính cũng , giá trị tinh thần của con đủ...”
Tư Quỳ lặng lẽ cô.
Tim Lê Dạng thót lên, gượng: “Sư phụ, cái 'kỳ ngộ' của con, e là hiệu quả ... .”
Tư Quỳ cũng vạch trần cô, chỉ : “Con quên Thái Dương Thuẫn và Liễu Thần Chi Thúc .”
“...”
“Đừng tham lam, hai tinh kỹ phẩm cấp quá cao, một khi rời khỏi sự giám sát của , chúng sẽ nuốt chửng tinh thần hải của con.”
Lê Dạng: “!”
Cô do dự, ngoan ngoãn : “Vậy con quên chúng ngay đây.”
Tư Quỳ nhân tiện dạy cho cô một bài học: “Tinh kỹ phẩm cấp cao cần hàng phục. Con thực lực tuyệt đối để áp chế chúng, chúng nhất định sẽ c.ắ.n nuốt tinh thần hải của con. Khi c.ắ.n nuốt đến mức độ nhất định, con sẽ mất kiểm soát.”
“Mất kiểm soát?”
“Giống như tinh thực cấp thấp trong Thụ Tháp , linh thức, chỉ còn bản năng tàn khuyết.”
Lê Dạng dám qua loa, tinh kỹ vàng kim tuy quý, nhưng mạng của cô còn quý hơn.
“Sư phụ...” Lê Dạng nghĩ đến một chuyện, “Con coi như đ.á.n.h c.h.ế.t một mục tiêu Nhị Phẩm đúng ? Sao dấu hiệu gì thăng lên Nhị Phẩm cả?”
Lê Dạng suy nghĩ chuyện từ lúc khỏi Thụ Tháp.
Con tinh thực cuối cùng phẩm cấp thấp, cô đoán ít nhất cũng là Nhị Phẩm cao giai, thậm chí là đỉnh phong.
Cô chỉ tham gia đ.á.n.h c.h.ế.t, mà còn thành đòn cuối cùng, mà chút ý tứ phá cảnh nào.
Lê Dạng vốn tưởng là cần tự đ.á.n.h c.h.ế.t, dựa đồng đội trợ lực , nhưng Tư Quỳ nhắc tới linh thức, cô ý thức thể liên quan đến nó.
“Nó linh thức,” Tư Quỳ giải thích, “Con đ.á.n.h c.h.ế.t một mục tiêu Nhị Phẩm linh thức.”
Tim Lê Dạng trầm xuống: “Cho nên, phá cảnh... nhất định g.i.ế.c .”
Tư Quỳ thản nhiên : “Với cảnh giới hiện tại của con, đ.á.n.h c.h.ế.t Chấp Tinh Giả cùng cảnh giới là dễ nhất. Bởi vì sinh vật Tinh Giới linh thức, cảnh giới thấp nhất cũng là Tam Phẩm.”
Lê Dạng hiểu ý của Tư Quỳ.
Hiện tại cô đủ tư cách Tinh Giới, đợi đến Tam Phẩm, mới thể đến Tinh Giới phá cảnh, lúc đó là thể đ.á.n.h c.h.ế.t sinh vật Tinh Giới phi nhân loại.