Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-11-16 11:13:52
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Sau khi giới thiệu xong các thành viên trong đội với Lê Dạng, Sở Nhuận Hi cất cao giọng : “Vị là bạn học Lê Dạng thuộc khoa Nông học, cô là thành viên đặc biệt trong chuyến đến Thụ Tháp của chúng .”

Ngoại trừ Ứng Kỳ và Thẩm Thương Trì, những khác trong đội Thụ Tháp đều mỉm thiện.

Ứng Kỳ thì chẳng thèm để ý, còn Thẩm Thương Trì nở nụ đầy ẩn ý.

Rõ ràng Sở Nhuận Hi cho họ , mà là cho những học viên khác đang vây quanh chân tháp.

Người gần nhất chắc chắn là Phương Sở Vân, vẻ kinh ngạc lướt qua gương mặt lạnh lùng của cô, cô ngước mắt Lê Dạng.

Thần sắc Lê Dạng đổi, vẫn cứ khoanh tay rũ mi, yên lặng đó, vẻ ngoan ngoãn lời.

Các học viên xung quanh nhịn ,bàn tán:

“Tình hình gì thế, khoa khác cũng Thụ Tháp của khoa Tinh Pháp?”

“Lê Dạng khoa Nông học ... chẳng là Trạng Nguyên tỉnh Đông Hóa từ chối cả bảy khoa lớn, tự tìm đường c.h.ế.t ?”

“Cô dựa cái gì mà Thụ Tháp chứ!”

! Thẩm Thương Trì và Ứng Kỳ là tân sinh viên mạnh nhất khoa Tinh Pháp chúng , họ Thụ Tháp là hợp tình hợp lý, Lê Dạng dựa cái gì!”

“Cô cũng mở ba tinh khiếu mà...”

“Nếu thì Lâm Chiếu Hạ bên khoa Tinh Chiến còn mở bốn tinh khiếu kìa! Chẳng càng tư cách hơn ?”

Chỉ bằng một câu, Sở Nhuận Hi khơi dậy sự phẫn nộ của đám đông, và đây chắc chắn là hiệu quả mà .

Ngay đó, với Lê Dạng: “Bạn học Lê Dạng yên tâm, chủ nhiệm Ngưu đặc biệt dặn dò , chúng nhất định sẽ chăm sóc cô thật , để cô bất kỳ sơ suất nào.”

Sở Nhuận Hi cố ý nhấn mạnh ba chữ “chủ nhiệm Ngưu”.

Các tân sinh viên thể “chủ nhiệm Ngưu” là ai, nhưng danh xưng là chức cấp thấp.

“A, là vị tổng quản bên Phòng Giáo Vụ đấy chứ!”

“Lê Dạng ở khoa Nông học ? Sao quan hệ với chủ nhiệm Phòng Giáo Vụ?”

“C.h.ế.t tiệt! Cứ tưởng cô là học sinh bình thường, hóa là ‘hộ quan hệ’ .”

“Tội nghiệp Ninh Thiếu Vũ, nếu Lê Dạng chen ngang một chân, lẽ là tân sinh viên thứ ba .”

Các học viên xung quanh xì xào bàn tán, nhưng Lê Dạng để tâm họ đang gì, cũng chẳng hứng thú lắng .

Sở Nhuận Hi đang cố tình kích động cảm xúc của quần chúng rõ sự tình, và Lê Dạng cũng vui vẻ thấy điều đó.

Tốt lắm, đỡ tốn công cô tự tạo nhiệt.

Nhiều góp củi lửa càng cao, cứ để khí thế ngút trời dâng lên , đợi đến khi sự thật phơi bày, nó sẽ bùng nổ còn dữ dội hơn.

Không thì c.h.ế.t, bây giờ cô sẽ lặng lẽ bọn họ diễn.

Phương Sở Vân vội vã bước tới, Lê Dạng tưởng cô chất vấn , ai ngờ cô mở miệng: “Đừng để ý họ gì, Thụ Tháp là chuyện , nắm chắc cơ hội!”

Lê Dạng: “...”

Phương Sở Vân vì những lời của Sở Nhuận Hi mà thành kiến với Lê Dạng, cô chút ghen tị, nhưng cũng thật lòng vui mừng cho Lê Dạng: “Tớ cứ lo ở khoa Nông học chịu thiệt thòi, xem bây giờ, ít cũng cái lợi của ít , thầy giáo của chắc chắn thương .”

Lời vô tình giúp Lê Dạng một phen.

Xung quanh nhỏ: “ nhỉ, chắc là Lê Dạng quan hệ gì với chủ nhiệm Ngưu, mà là thầy giáo của cô thương học trò...”

“Có lý, khoa Nông học dù sa sút đến thì cũng viện trưởng, viện trưởng của họ dù cảnh giới cao, nhưng chắc chắn cũng chút quan hệ, trả cái giá gì mới nhét Lê Dạng .”

“Nhìn thì, khoa đang xuống dốc cũng tệ ha...”

“Thà đầu gà còn hơn đuôi phượng, cũng lý.”

Vì Phương Sở Vân lên tiếng, chiều gió vẻ đúng lắm, đây là điều Sở Nhuận Hi thấy, liền lên tiếng: “Đi thôi, chúng tháp.”

Mọi ý kiến gì, Lê Dạng cũng gật đầu, với Phương Sở Vân: “Đừng lo lắng, tớ ở khoa Nông học .”

Ngược , cô chút lo lắng cho Phương Sở Vân, đứa trẻ ngốc bây giờ giúp cô, chẳng là đắc tội với của khoa Tinh Pháp ?

Phương gia ở Hoàng Thành thậm chí ở tỉnh Đông Hóa cũng chút địa vị, nhưng ở Trung Đô nơi thế gia đầy rẫy , thật sự đáng kể.

Phương Sở Vân thật lòng vui vẻ cho cô: “Tớ chờ tin của .”

Lê Dạng sững sờ, bình thường: Thôi, nếu khoa Tinh Pháp dung , cô sẽ mang cô về khoa Nông học!

Lối Thụ Tháp nhỏ, là một quang môn chỉ cho một qua, cánh cửa lấp lánh ánh dày đặc.

Sở Nhuận Hi : “Chúng theo thứ tự.”

Lê Dạng sắp xếp ở vị trí thứ 8, cô là ba học trưởng Nhất Phẩm đỉnh phong, cô cũng là ba học trưởng Nhất Phẩm đỉnh phong, kẹp chặt cô ở giữa, đảm bảo khi cô trong, thể ‘giám sát’ một cách kín kẽ.

Sở Nhuận Hi là đầu tiên , ngay đó là Ứng Kỳ và Thẩm Thương Trì, đến các học trưởng.

Lê Dạng theo thứ tự, suốt quá trình cô đều cụp mắt, tỏ vô cùng yên tĩnh ngoan ngoãn, thậm chí chút căng thẳng và sợ hãi.

Sau khi Thụ Tháp, Lê Dạng còn kịp rõ tình hình bên trong, “tường ” vây .

Sáu vặn vây quanh cô, phối hợp vô cùng ăn ý.

Lê Dạng thầm oán trong lòng: “Các tập luyện cả đêm qua đúng .”

Sở Nhuận Hi đợi Lê Dạng gì, liền lên tiếng: “Bạn học Lê Dạng, cô hiểu rõ Thụ Tháp, chúng cũng thời gian giải thích cặn kẽ cho cô, mà chủ nhiệm Ngưu đặc biệt dặn dò, thể để cô bất kỳ sơ suất nào, nên cô yên tâm, mấy vị học trưởng sẽ bảo vệ cô thật .”

Lê Dạng lộ vẻ thở phào nhẹ nhõm, ngượng ngùng : “Phiền các học trưởng .”

Bộ dạng của cô khiến mấy học viên vây quanh lộ ánh mắt khinh thường.

Chắc Lê Dạng chẳng hiểu gì cả?

chỉ Thụ Tháp của khoa Tinh Pháp lợi hại, liền tìm cách chui hít ké.

nghĩ rằng chỉ cần theo thể lĩnh ngộ tinh kỹ chứ?

Rõ ràng mở ba tinh khiếu, đáng tiếc đầu óc lanh lợi cho lắm, lãng phí thiên phú hơn .

Sở Nhuận Hi : “Không gì, đây là việc chúng nên .”

Nói xong, về phía Thẩm Thương Trì và Ứng Kỳ, nghiêm túc : “Hai hành động tùy tiện, trong Thụ Tháp nhiều tinh thực, tuy đều là cảnh giới Nhất Phẩm, nhưng thực lực tổng hợp của tinh thực cao hơn dị thực nhiều!”

Thẩm Thương Trì và Ứng Kỳ gật đầu đồng ý.

Đội hình 11 , nếu để ngoài thấy, e là sẽ phá lên.

Sở Nhuận Hi đầu, theo là Thẩm Thương Trì, Ứng Kỳ và một học viên Nhất Phẩm đỉnh phong khác, đó là một cái “vòng tròn”.

Sáu học viên Nhất Phẩm đỉnh phong vây quanh Lê Dạng “tâm”, bảy tạo thành hình tròn tiến về phía .

Cũng khó bọn họ thật.

Lê Dạng cố gắng nhịn lắm mới bật .

Bên trong Thụ Tháp tối tăm, chỉ ánh lác đác ở một góc, nhưng thể lờ mờ nhận gian bên trong Thụ Tháp lớn, lớn hơn nhiều so với từ bên ngoài.

Tư Quỳ bao giờ Thụ Tháp, nhưng bà vô cùng hiểu rõ kết cấu bên trong, sớm từ ba mươi năm , lúc rảnh rỗi bà cũng sẽ lôi mấy đứa nhóc nghiên cứu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-57.html.]

Ngay cả tầng thấp nhất, Tư Quỳ cũng thể vẽ một bản đồ thành thạo.

Lê Dạng sớm ghi nhớ kỹ từ tối qua, lúc dù cô thấy rõ gì, cũng đại khái vị trí của .

Trong Thụ Tháp thể dựa mắt, mà dùng tinh thần lực để cảm nhận.

Với giá trị tinh thần của Lê Dạng, đủ sức đè bẹp tất cả cảnh giới Nhất Phẩm, nên cô chỉ cần tập trung là thể thấy rõ những cụm ánh và tinh thực ẩn giấu sâu bên trong.

Mùi lá cây khô héo mục rữa ập đến, khi họ dần sâu , chân cũng trở nên lầy lội, họ như đang một khu rừng rậm cơn mưa, bất cứ lúc nào cũng thể nguy hiểm rình rập trong bóng tối tấn công.

Lê Dạng xuyên qua “tường ” che chắn phía , liếc mắt một cái liền thấy tinh thực đang lao tới.

Con tinh thực cả bốn tinh khiếu đều kích hoạt.

Vừa lên gặp cảnh giới Nhất Phẩm đỉnh phong!

Sở Nhuận Hi là thứ hai thấy, hít một , : “Cẩn thận! Con tinh thực là Nhất Phẩm đỉnh phong, hệ khó ít nhất là 4 !”

Ứng Kỳ và Thẩm Thương Trì cũng lập tức căng thẳng thần kinh, đồng thời siết chặt vũ khí trong tay, tinh khiếu trong cơ thể họ vận sức chờ phát động, lóe lên ánh sáng yếu ớt.

Sáu vây quanh Lê Dạng cũng dời sự chú ý, họ nghĩ Lê Dạng sẽ rời , họ thậm chí cảm thấy, dù vây quanh, cô cũng gan lao ngoài.

Trong mắt đội 10 , Lê Dạng chỉ ba tinh khiếu, ánh yếu ớt, phỏng chừng cũng tu luyện đến nơi đến chốn, chỉ là Nhất Phẩm trung giai, trong tình huống tinh binh cũng tinh kỹ, cô lấy tư cách gì mà lao nghênh chiến tinh thực.

Sở Nhuận Hi cũng rảnh để ý Lê Dạng, tuy kinh nghiệm Thụ Tháp, nhưng cũng ngờ gặp tinh thực độ khó 4 !

Tinh thực trong Thụ Tháp đều do các thầy cô nhét , nên sẽ cho học viên khái quát đơn giản.

Cảnh giới cao nhất tầng một là Nhất Phẩm đỉnh phong, nhưng cùng là Nhất Phẩm đỉnh phong, cũng mấy con tinh thực cực kỳ khó đối phó, con mắt chính là một trong đó.

Theo lý thuyết, lối nên là độ khó 1 ?

Sao 4 !

Sở Nhuận Hi nhanh chóng : “Nó ba tinh kỹ, một là phun khói độc, một là gai ngầm đất, và một là quất dây leo...”

Hắn giới thiệu cho Ứng Kỳ, Thẩm Thương Trì và một đồng bạn khác phía , bốn chuẩn vây công tinh thực.

Một trong sáu vây quanh Lê Dạng : “ hỗ trợ.”

Năm còn : “Mau !” Bọn họ cũng là kinh nghiệm, tinh thực khó nhằn bất thường, lo lắng bốn Sở Nhuận Hi sẽ chống đỡ nổi.

Năm còn bộ tinh thần đề phòng, chằm chằm con tinh thực đang áp sát, lúc kinh hô một tiếng: “Lê Dạng !”

Mọi đều giật .

Cái quỷ gì?

Lê Dạng đang vây trong đám ?

Năm phía ngơ ngác, , trong mắt đều là kinh ngạc: “Cô nãy còn ở đây ?”

... Vừa nãy còn...”

Sở Nhuận Hi nhíu mày, : “Trước mặc kệ cô , chúng tập trung hỏa lực xử lý tinh thực !”

Hắn dứt lời, liền thấy Lê Dạng biến mất dấu vết, đột ngột xuất hiện ngay mặt con tinh thực.

Mọi : “!!!”

Ngay cả Thẩm Thương Trì vốn luôn cà lơ phất phơ cũng sững sờ, lẩm bẩm: “Cô qua đó khi nào...”

Sở Nhuận Hi giận dữ : “Tìm c.h.ế.t!”

Lê Dạng cũng sẽ để bọn họ đ.á.n.h c.h.ế.t con tinh thực .

Hai mươi con đều là mục tiêu, cô gom tất cả , cùng đ.á.n.h c.h.ế.t, như mới xác suất cao hơn nổ tinh hạch hiếm.

, cô nhân lúc đều tập trung con tinh thực, âm thầm sử dụng tinh kỹ - Tàng Ảnh.

Năm vây quanh cô hề , vẫn đang con tinh thực ở xa, mà Lê Dạng cứ thế nhẹ nhàng lướt qua họ, lao về phía con tinh thực mặt mày dữ tợn.

Thứ trông độc đáo thật.

Ngang ngửa với Phệ Huyết Liên.

Con tinh thực cao hơn hai mét, mọc đầy những thứ như u nhọt, mấy sợi dây leo giương nanh múa vuốt, bên còn cái gai đ.â.m ngoài.

Lê Dạng nguyên hình của nó là gì... dù cũng là sinh vật Tinh Giới, chắc là loài Trái Đất.

Lê Dạng hận tinh kỹ đ.á.n.h xa, kéo quái kiểu còn áp sát đ.á.n.h chay, thật là quá an !

Theo lý thuyết, tinh thực cũng cảm nhận Lê Dạng trong trạng thái Tàng Ảnh, nhưng chỉ cần Lê Dạng phát động tấn công, hiệu quả Tàng Ảnh sẽ mất.

Cho nên, khi thấy Lê Dạng, cô đối đầu trực diện với tinh thực.

Lê Dạng đ.â.m một d.a.o cơ thể tinh thực.

Sở Nhuận Hi hét lớn: “Có độc!”

Lê Dạng tiêu , to gan như , cô xông lên màng sống c.h.ế.t như thế, chắc chắn c.h.ế.t!

Mọi cũng ngây , ai nghĩ cô liều mạng như , Ứng Kỳ sắc mặt trắng bệch, buột miệng thốt lên: “Cứu...” cô .

lời còn xong, liền thấy ánh quanh Lê Dạng nở rộ, một lá chắn như ánh mặt trời bao bọc lấy cô.

Lê Dạng sớm lén thử Vô Địch Thái Dương Thuẫn, hiệu quả của nó.

Cái tên thầy đặt tuy quê mùa trẻ trâu, nhưng vô cùng chuẩn xác.

Thái Dương Thuẫn mở, cả Lê Dạng như một mặt trời nhỏ.

Lá chắn bảo vệ 360 độ góc c.h.ế.t, Lê Dạng như ở trong một cái vỏ trứng, bất kỳ đòn tấn công nào cũng thể lọt , bao gồm cả khói độc mà con tinh thực phun .

Vô Địch! Thái Dương Thuẫn!

Mỗi từ đều chính xác!

Thư Sách

Lê Dạng cảm nhận sự kỳ diệu của Vô Địch Thái Dương Thuẫn, chỉ cảm thấy thầy quá đặt tên.

Sau , cô cũng lĩnh ngộ một cái “Vô Địch Thái Dương Thuẫn” thuộc về riêng !

Mỗi cái bướu thịt tinh thực đều chứa đầy độc tố, lúc bắt đầu phun phì phì, nhưng khói độc Thái Dương Thuẫn mỹ chặn , Lê Dạng sứt mẻ chút nào.

Đám Sở Nhuận Hi ngây , ngay cả Ứng Kỳ định xông lên cứu viện cũng sững sờ tại chỗ.

lẩm bẩm: “Tinh kỹ ... lợi hại thật.”

Thẩm Thương Trì từ ba lô lấy một cái mặt nạ phòng độc, đeo lên cho : “Ngây đó gì, lên hỗ trợ!”

Ứng Kỳ cũng phản ứng nhanh chóng.

Ngược là Sở Nhuận Hi, dẫn đầu, chút phản ứng kịp.

Tình huống liên tiếp vượt ngoài kế hoạch của Sở Nhuận Hi, tối qua thầy dặn dò – thu thập tinh hạch là chuyện nhỏ, giám sát Lê Dạng mới là chuyện lớn.

Đây là mệnh lệnh của viện trưởng, bảo bọn họ dù thế nào cũng coi chừng Lê Dạng, đừng để cô tự tiện hành động.

bây giờ...

 

 

 

 

Loading...