Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 56:6
Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:08:01
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Bỉnh Hoa nhíu mày. Bà tiếc mấy cái tinh hạch Nhất phẩm, mà là cái tính cách bá đạo của Tư Quỳ…
Ngưu Thiên Thiên vội : “ nghĩ, mấy cái tinh hạch Nhất phẩm thì đáng gì, bù là ! Viện trưởng Thẩm yên tâm, đến lúc đó bề ngoài cứ chia cho Lê Dạng, đầu sẽ viện trợ cho khoa Tinh Pháp!”
Thẩm Bỉnh Hoa lập tức: “Đâu cần chủ nhiệm Ngưu bù, chẳng chỉ là mấy cái tinh hạch Nhất phẩm . Khoa Nông học vất vả lắm mới tân sinh viên, coi như khoa Tinh Pháp hữu nghị giúp đỡ.”
Ngưu Thiên Thiên thầm lạnh, viện trưởng một khoa mà lấy mấy cái tinh hạch Nhất phẩm “hữu nghị giúp đỡ”, bà cũng !
Dù trong lòng mắng Thẩm Bỉnh Hoa cả trăm câu, ngoài mặt bà vẫn tươi: “Vậy quá , báo cho viện trưởng Tư ngay, chờ ngày mai Thụ Tháp mở, bảo Lê Dạng theo .”
Sắc mặt Thẩm Bỉnh Hoa đổi: “Ngày mai?”
Ngưu Thiên Thiên giả ngốc: “Sao, ngày mai ? Ôi, chẳng lẽ nhầm? Viện trưởng Thẩm giúp với, lỡ với viện trưởng Tư là ngày mai , nếu , bà thật sự xé nát mất!”
Thẩm Bỉnh Hoa: “…”
Ngưu Thiên Thiên : “ thấy tân sinh viên năm nay của khoa Tinh Pháp nhiều hạt giống , chắc chắn phân bổ tài nguyên năm nay của khoa cũng sẽ tăng lên.”
Thẩm Bỉnh Hoa : “Vậy phiền chủ nhiệm Ngưu hao tâm .”
Hai phụ nữ cộng ít nhất cũng 1000 tuổi, tâm tư cộng đến một vạn, cuối cùng cũng đạt thỏa thuận tạm thời.
Ngưu Thiên Thiên khỏi văn phòng khoa Tinh Pháp, nhắn cho Tư Quỳ một tin: “Chị Quỳ, cố hết sức ! Cô học trò nhỏ của chị mà nên chuyện thì đừng trách !”
Tư Quỳ trả lời.
Ngưu Thiên Thiên cũng bực, bà lau mồ hôi trán, thầm nghĩ: “ là một đám tổ tông, nếu thương tinh cốt, bỏ gánh từ lâu !”
Người yếu thế khinh. Ngưu Thiên Thiên Lục phẩm đỉnh ở ngoài là đại lão, nhưng trong mắt những vị đại thần , bà chỉ là kẻ chạy việc vặt.
Tại văn phòng viện trưởng khoa Tinh Pháp.
Thẩm Bỉnh Hoa dựa ghế gỗ Hoàng Hoa Lệ, nhíu mày suy tư.
Một đàn ông mặc áo choàng trắng bước : “Viện trưởng, ngài tìm việc gì ạ?”
“Ngày mai mở Thụ Tháp.”
Người đàn ông sững sờ, nhưng lập tức đáp: “Vâng, học trò sắp xếp ngay.”
“Thêm một học sinh, Lê Dạng của khoa Nông học.”
Người đàn ông càng kinh ngạc hơn, nhưng vẫn dám hỏi nhiều, cúi đầu đồng ý.
Thẩm Bỉnh Hoa cố tình dặn dò: “Nói với học trò của , cô là mà chủ nhiệm Ngưu của phòng Giáo vụ coi trọng. Trong Thụ Tháp nguy hiểm, nhớ bảo vệ Lê Dạng, để cô chịu bất cứ tổn thương nào, cũng cần để cô tay đốai phó tinh thực.”
Người đàn ông sững sờ, nhưng nhanh chóng hiểu thâm ý: “Học trò hiểu .”
“Ra ngoài .”
Thẩm Bỉnh Hoa thấu ý đồ của Ngưu Thiên Thiên. Bà giúp Tư Quỳ danh chính ngôn thuận lấy Thụ Tháp.
Cách sử dụng cụ thể của Thụ Tháp, Thẩm Bỉnh Hoa cũng sơ sơ, chỉ kế thừa y bát của hệ Tự Nhiên mới thể kích hoạt. Thao tác cụ thể thế nào thì Thẩm Bỉnh Hoa rõ.
bà cần rõ, chỉ cần chặn từ gốc là — Lê Dạng giám sát bộ, thể gì, thì cũng chẳng chuyện gì xảy .
Ngày hôm , Lê Dạng tràn đầy sức sống. Cô khỏi nhà mà thấy lão sư , chỉ chào hỏi đóa Phệ Huyết Liên Ngũ phẩm trong ao.
Phệ Huyết Liên quen mặt cô, trồi lên gào gừ hai tiếng.
Lê Dạng tủm tỉm nó: “Cố gắng lớn lên nhé!” Chờ lên Ngũ phẩm, sẽ lấy ngươi thử d.a.o tiên, cho chừa cái tội ăn !
Phệ Huyết Liên: “Gào ~ gào ~ gào ~” xoay ba vòng trong nước.
Lê Dạng mở bản đồ, vẫn dùng cách chạy bộ đến khoa Tinh Pháp. Tuy cô lừa lão sư 40 vạn, nhưng vẫn sống tiết kiệm, thể dùng hai chân thì đừng lãng phí tiền.
Khoa Tinh Pháp gần quảng trường Nguyệt Lượng, khu vực trung tâm bên trái của trường. Nơi đây chỉ trụ sở của khoa Tinh Pháp mà còn cả khoa Tinh Thần.
Trước đây Lê Dạng cảm tình với khoa Tinh Pháp, dù vị viện trưởng như tiên nữ áo trắng thật sự ưu nhã. khi khoa Tinh Pháp chiếm dụng bí bảo của khoa Nông học mà ý định trả...
Hảo cảm bay sạch!
Khoa Tinh Pháp thuận lợi trở thành khoa Lê Dạng ghét nhất, tạm thời khoa nào sánh bằng.
Ủa, Phương Sở Vân đang ở khoa Tinh Pháp…
Không Thụ Tháp .
Lê Dạng đang nghĩ ngợi thì Phương Sở Vân từ phía đối diện tới: “Lê Dạng, bên !”
Lê Dạng thấy bạn thì ngạc nhiên: “Cậu đợi tớ ?”
Phương Sở Vân: “Học trưởng Sở bảo tớ đón . Cậu đến khoa Tinh Pháp việc gì ?”
Lê Dạng hiểu , đây là họ cố tình để Phương Sở Vân, cùng quê Hoàng Thành, đón .
Lê Dạng thẳng: “Tớ đến Thụ Tháp.”
Phương Sở Vân tưởng Lê Dạng đến tham quan: “Sao quen học trưởng Sở?”
Lê Dạng ngơ ngác: “Học trưởng Sở là ai?”
Phương Sở Vân ngạc nhiên: “Cậu quen học trưởng Sở ? Chính bảo tớ đón mà.”
Có những chuyện cần quá kỹ. Lê Dạng cũng kéo Phương Sở Vân , đỡ phiền phức cho .
Lê Dạng lái sang chuyện khác: “Lần Thụ Tháp ?”
Phương Sở Vân tuy đầy thắc mắc nhưng vẫn trả lời: “Tớ . Tân sinh viên chỉ Thẩm Thương Trì và Ứng Kỳ mới tư cách thôi.”
Hai cái tên Lê Dạng qua ở tiệc khai giảng. Cả hai đều mở ba tinh khiếu, mà nhà họ Thẩm và nhà họ Ứng đều là “dòng họ lớn” của khoa Tinh Pháp, xem họ chính là con cháu hai nhà .
“Vậy mỗi Thụ Tháp mở, thể bao nhiêu ?”
“Mỗi tầng khác . Tầng một độ khó thấp, thường là năm, sáu . tầng hai và tầng ba khó hơn, đặc biệt là tầng ba, khi ba, bốn mươi một lúc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-566.html.]
Lê Dạng nắm trọng điểm, hóa tầng một chỉ ít như .
Hai , chẳng mấy chốc đến Thụ Tháp.
Lê Dạng tưởng tượng Thụ Tháp trông thế nào, nhưng khi tận mắt thấy vẫn chấn động.
là… Tháp Cây!
Trước mắt là một cái cây khổng lồ che trời sừng sững. Nó cao ít nhất bằng tòa nhà mười tầng, nhưng giống cây bình thường mà hình dáng như ngọn tháp, màu xanh lục mộng ảo. Trên cành cây lá, đó là vô ánh điểm xuyết. Một cơn gió thổi qua, như muôn vàn vì rơi xuống.
Bên cạnh kinh ngạc thốt lên: “Oa! Thụ Tháp quá!”
“Đây là công trình biểu tượng của khoa Tinh Pháp chúng , !”
“Tiếc quá, thế khoa Tinh Pháp.”
“Cười c.h.ế.t, là do , là do điều chuyển!”
Dưới Thụ Tháp đông sinh viên khoa khác, hình như đều đến tham quan. Thụ Tháp bình thường che giấu, chỉ khi mở mới lộ diện cảnh, nên tin Thụ Tháp sắp mở, những tư cách , thậm chí là sinh viên khoa khác, cũng ùn ùn kéo đến.
Lại tò mò: “Không tuần mới mở Thụ Tháp , hôm nay mở, suýt nữa thì bỏ lỡ!”
“Ai , tâm tư các giáo sư đừng đoán.”
“Lần chắc chỉ mở tầng một thôi nhỉ? Coi như phúc lợi cho tân sinh viên.”
“Tinh thực ở tầng hai và tầng ba ủ dưỡng lâu hơn, tạm thời mở . Ghen tị thật, nếu ở khoa Tinh Pháp, giờ còn sầu vì tinh kỹ phù hợp ?”
“Cậu ở khoa Tinh Pháp thì cũng là nhà họ Thẩm hoặc nhà họ Ứng.”
“Họ gì quan trọng, quan trọng là thiên phú cao!”
“Nói mới nhớ, cái cô Lê Dạng Thủ khoa tỉnh Đông Hóa đúng là ngốc thật. Nếu cô từ chối khoa Tinh Pháp, hôm nay cũng theo .”
Phương Sở Vân nhíu mày, kéo Lê Dạng: “Chúng qua bên .”
Lê Dạng thản nhiên: “Dẫn tớ gặp học trưởng Sở .”
Phương Sở Vân đồng ý, dẫn cô xuyên qua đám đông, đến ngay chân Thụ Tháp.
Càng đến gần, càng cảm nhận sự rộng lớn của Thụ Tháp.
Không hổ là bí bảo cấp Tông Sư, thật là hùng vĩ!
Lê Dạng nghĩ đến đây là báu vật của khoa mà trong lòng ngứa ngáy như mèo cào.
Thư Sách
Phải đòi về, nhất định đòi về!
Báu vật lớn như , dù đặt ở khoa Nông học bán vé cổng, cũng thu bộn tiền!
Vé tháp 100-500 công huân, đắt chứ?
Vé tham quan 1 điểm công huân, đắt chứ?
Khoa Tinh Pháp chiếm dụng Thụ Tháp của khoa Nông học, rõ ràng là cây rụng tiền của họ!
Lê Dạng gặp vị học trưởng Sở mà Phương Sở Vân . Cậu mặc áo sơ mi trắng cổ trụ, quần tây đen ống , ăn mặc sạch sẽ, gọn gàng, trông cũng tuấn.
Cậu , tiến lên: “Chào em Lê Dạng, là đội trưởng tháp, Sở Nhuận Hi.”
Lê Dạng ngoan ngoãn: “Chào học trưởng Sở.”
Sở Nhuận Hi lùi một chút, giới thiệu cho Lê Dạng: “Đây là các thành viên trong đội của chúng .”
Phương Sở Vân tầng một thường là đội năm, sáu , nhưng đây tới mười .
Sao đông hơn nhiều ? Lê Dạng cũng hỏi.
Lê Dạng chỉ nhớ kỹ hai , một là Thẩm Thương Trì, một là Ứng Kỳ.
Thẩm Thương Trì là một nam sinh nụ phóng khoáng, dùng từ ngữ thời nay để miêu tả thì vị khí chất “tra nam”. Cậu lười biếng chào Lê Dạng: “Nghe danh lâu.”
Lê Dạng như thường lệ, ngoan ngoãn đáp: “Chào bạn học Thẩm.”
Ứng Kỳ thì là một cô gái xinh , ăn mặc chững chạc. Cô mặc bộ đồ trắng, chất liệu vải thượng hạng, tóc dài buộc gọn gàng một sợi lòa xòa, toát lên vẻ ưu nhã trưởng thành thuộc về lứa tuổi .
Lê Dạng bất giác nghĩ đến vị viện trưởng Thẩm như tiên nữ hạ phàm của khoa Tinh Pháp.
Xem vị là fan trung thành của viện trưởng khoa Tinh Pháp đây mà.
Lê Dạng chủ động: “Chào bạn học Ứng Kỳ.”
Ứng Kỳ cô, cũng trả lời.
Sở Nhuận Hi ha hả tiếp tục giới thiệu những khác. Lê Dạng chào từng “học trưởng” một, phần lớn đều đáp cô, vẻ mặt cũng gì bất mãn.
Dường như chỉ Ứng Kỳ là tỏ rõ vẻ vui. Đương nhiên, những khác chắc cũng chẳng vui vẻ gì, chỉ là họ lớn tuổi hơn, tâm cơ sâu hơn, thể hiện mặt như .
Lê Dạng chẳng thèm quan tâm. Một khi quyết định đến Thụ Tháp, cô chuẩn sẵn tâm lý.
Bị xa lánh cũng , dù cô cũng quyết tâm một vố lớn .
Việc gom quái xong, bọn họ tay …
Không do họ quyết định.
Vào Thụ Tháp là để lĩnh hội tinh kỹ. Bỏ lỡ , mở đợi mấy tháng nữa.
Bắt tinh thực dễ, chứ nuôi tinh thực thì khó.
Ai mà chờ thêm mấy tháng nữa chứ?
Tuy nhiên, Lê Dạng vẫn lấn cấn, tại đông như ?
Phương Sở Vân cần thiết lừa cô, những thông tin chắc cũng bí mật, lẽ nhiều sinh viên khoa Tinh Pháp đều tra .
Như , năm dư là họ cố ý sắp xếp.
Lê Dạng khẽ động não, nắm chân tướng — chẳng lẽ họ cô lập ? Khiến thể tham gia việc g·iết tinh thực, cũng như ?
Lê Dạng: “…” Tính toán cũng đấy, nhưng tiếc, cô vẫn còn một tinh kỹ ẩn nấp — Tàng Ảnh.