Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:08:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lê Dạng thêm một thuật ngữ mới —— Thiên Vận Giả.

Mình là Thiên Vận Giả ?

Những Thiên Vận Giả khác cũng hệ thống tương tự ?

nghĩ kỹ , bản các Chấp Tinh Giả cấp cao chính là những sự tồn tại như ‘hack’ game , chỉ là của Lê Dạng thì cụ thể hóa thành một cái hệ thống mà thôi.

Tuy Tư Quỳ bảo Lê Dạng cần quá giấu nghề, nhưng Lê Dạng cũng định phơi bày bất cứ thứ gì.

Lão sư xem thường Chấp Tinh Giả Lục phẩm, chứ Lê Dạng thì nhát gan lắm. Đừng Tứ phẩm Ngũ phẩm, chỉ cần một Tam phẩm cũng thể dễ dàng đè c.h.ế.t cô .

Hơn nữa, bại lộ cũng chẳng lợi ích gì, ngược che giấu bớt vài tinh khiếu còn khiến khác thả lỏng cảnh giác.

Lê Dạng thu hồi suy nghĩ, mắt lấp lánh Tư Quỳ: “Lão sư, bây giờ ngài thể truyền cho em tinh kỹ gom quái an ạ?”

Lão sư là nửa bước Chí Tôn, tinh kỹ mà bà nắm giữ chắc chắn mạnh khủng khiếp. Bà cụ tùy tiện dạy vài chiêu, cô cũng thể tung hoành tầng một Thụ Tháp !

Tư Quỳ suy nghĩ một chút, : “Ra khỏi Thụ Tháp, em quên ngay lập tức.”

Lê Dạng gật đầu lia lịa: “Vâng ạ!”

Tư Quỳ đau đầu, cô học trò của thật giống chút nào. Hồi trẻ, bà sợ trời sợ đất, xắn tay áo lên là , đ.á.n.h cho khoa Tinh Pháp và khoa Tinh Thần phục sát đất.

Còn Lê Dạng thì , trời cũng sợ, đất cũng sợ, nhát như thỏ đế... Tư Quỳ nghĩ , cũng thấy bình thường.

Lê Dạng là cô nhi, cha chỗ dựa, cẩn thận dè dặt như cũng gì lạ.

“Ta sẽ truyền cho em một tinh kỹ phòng ngự.”

“Vâng ạ!” Lê Dạng vô cùng mong đợi.

Tư Quỳ nhắc nhở: “Truyền thụ tinh kỹ trực tiếp nhẹ nhàng như em nghĩ . Cái ‘Quyền Bạo’ quá cấp thấp, truyền thụ chỉ tinh thần cũng cao, nên em mới học dễ dàng. Cái của , em chắc chịu nổi.”

Lê Dạng cũng nghiêm túc hẳn lên: “Học trò hiểu !”

Chịu nổi cũng chịu, còn hơn 20 cây tinh thực trong Thụ Tháp hội đồng đ.á.n.h c.h.ế.t.

Tư Quỳ nhắm mắt "tìm" một lúc, : “Cái .”

dứt lời, khi mở mắt , biển tinh thần ập thẳng về phía Lê Dạng. Lê Dạng chỉ cảm thấy tai ong lên một tiếng, một cơn đau nhói buốt ập đến, như thể đang khoan đầu , đau đến mức cô run rẩy , mồ hôi lạnh túa .

“Không chịu nổi thì thể kêu dừng bất cứ lúc nào.”

“…”

Lê Dạng rên một tiếng, c.ắ.n răng chịu đựng cơn đau kinh khủng. Tư Quỳ nhanh chóng khắc từng nét tinh kỹ biển tinh thần của Lê Dạng. Cảm giác như thể xăm lên não, thật sự thường thể chịu đựng.

Chờ tinh kỹ truyền thụ xong, Lê Dạng lảo đảo, ngã vật giường.

Tư Quỳ cô, : “Khá lắm.”

Lê Dạng nghỉ một lúc lâu mới hồi phục. Cô nhắm mắt minh tưởng, thấy trong biển tinh thần của xuất hiện một tinh kỹ mới —— ‘Vô Địch Thái Dương Thuẫn’.

Vốn đang đau c.h.ế.t, giờ suýt nữa bật .

“Lão sư…” Lê Dạng Tư Quỳ, “Tinh kỹ là do ngài tự đặt tên ạ?”

Tư Quỳ: “…”

Tinh kỹ là do Tư Quỳ lĩnh ngộ thời trẻ, vì bà là đầu tiên lĩnh ngộ nên dĩ nhiên quyền đặt tên, đó… Thôi, mấy lịch sử đen tối nên nhắc .

Tư Quỳ trầm giọng: “Không .”

Lê Dạng cũng vạch trần, : “Lão sư, ngài thể truyền thêm cho em một tinh kỹ loại chạy trốn nhanh ạ?”

Tư Quỳ nhíu mày cô: “Không đau ?”

“Đau chứ ạ!” Lê Dạng xoa đầu, “Đau quá, cả đời từng đau như .”

“Thế mà còn ?”

“Bây giờ đau, còn hơn tinh thực đ.á.n.h c.h.ế.t.”

Tư Quỳ: “…” Con nhóc đúng là hạt giống của hệ Tự Nhiên, riêng khoản chịu khó (ý chí lực mạnh) đạt tối đa .

“Đều hợp với em.” Tư Quỳ suy nghĩ , “ cũng một cái khác thể truyền, em ?”

Lê Dạng lập tức : “Muốn ạ!” Có còn hơn , lông dê nửa bước Chí Tôn, vặt thì phí.

Tư Quỳ bộ dạng thê t.h.ả.m của cô, thấy đau lòng: “Em nghỉ ngơi , một tiếng .”

Lê Dạng : “Không ạ, đau một cho xong, em cũng ngủ ngon hơn.”

Tư Quỳ cũng nên đ.á.n.h giá cô thế nào: Nói nó kiên cường , thì nhát như cầy sấy; nó nhát , mà đối mặt với cơn đau phi nhân loại kiên cường đến lạ.

“Đến đây.” Dứt lời, biển tinh thần khổng lồ của Tư Quỳ ập về phía Lê Dạng.

Cơn đau ập đến, Lê Dạng cảm thấy như đỉnh đầu mở , mà lão sư đang phẫu thuật mở sọ cho dùng t.h.u.ố.c tê…

Lê Dạng từng phẫu thuật mở sọ, nhưng cô thấy cảm giác chắc cũng tương tự.

Tinh kỹ dần khắc , Lê Dạng thấy rõ tên tinh kỹ mới —— ‘Liễu Thần Chi Thúc’ (Trói Buộc Của Thần Liễu).

Cơn đau tan , cả Lê Dạng như vớt từ nước lên, tái nhợt, yếu ớt, thở .

Tư Quỳ đầu ngón tay lóe lên một tia tinh quang, ánh ấm áp mờ nhạt bao phủ lấy cô, giúp cô định biển tinh thần đang xao động.

Lê Dạng cuối cùng cũng : “Lão sư… hiệu quả của hai tinh kỹ là gì ạ…”

Tư Quỳ: “Một cái thể ngăn chặn sát thương cùng cảnh giới, cần tiêu hao lực lượng tinh khiếu; một cái là hiệu quả trói buộc, khi em kéo bộ tinh thực , thể dùng nó để khống chế tạm thời.”

Lê Dạng mặt mày đau khổ: “Lão sư, tinh kỹ tấn công nào ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-55.html.]

“Có chứ,” Tư Quỳ bình thản , “ tinh kỹ tấn công yếu nhất của cũng đủ nổ tung biển tinh thần của em .”

Lê Dạng: “…” Thôi , là do cô xứng.

Tư Quỳ dậy: “Nghỉ ngơi cho , tích lũy ánh , ngày mai Thụ Tháp mới thể dùng tinh kỹ.”

Lê Dạng yếu ớt gật đầu.

Tư Quỳ , Lê Dạng kéo thể mệt mỏi phòng tắm, ngâm trong nước ấm, gọi giao diện hệ thống .

> Tên họ: Lê Dạng

> Tuổi thọ: 794 năm / 900 năm

> Thân thể: 400

> Tinh thần: 400

> Tinh khiếu: 4 (100%)

Thư Sách

> Công pháp: Sơ cấp Chấp Tinh công pháp (100%)

> Đan dược: Dẫn Tinh Đan, Cố Khiếu Đan.

> Tinh kỹ: Tàng Ảnh (Bậc 2 - 1%), Vô Địch Thái Dương Thuẫn (Bậc 1 - 1%), Liễu Thần Chi Thúc (Bậc 1 - 1%)

> Ghi chú 1: Đan d.ư.ợ.c tạp chất quá nhiều, kiến nghị tiêu hao tuổi thọ để tinh luyện.

> Ghi chú 2: Độ thuần thục tinh kỹ cực thấp, hãy tiêu hao tuổi thọ để nâng cấp.

>

Lê Dạng: “Tiêu hao một năm tuổi thọ, nâng cấp Vô Địch Thái Dương Thuẫn.”

Hệ thống cũng bắt kịp thời đại mà đổi từ ngữ: 【 Bạn luyện tập tinh kỹ - Vô Địch Thái Dương Thuẫn liên tục một năm. Tinh kỹ là tinh kỹ độc quyền, khó tương thích với bạn, độ khó nâng cấp cực lớn. Một năm trôi qua, độ thuần thục của Vô Địch Thái Dương Thuẫn tăng lên 2%. 】

Lê Dạng thấy tối sầm mặt mũi. Muốn nâng Vô Địch Thái Dương Thuẫn lên Bậc 2 chắc cần 99 năm, Liễu Thần Chi Thúc chắc cũng tốn ngần .

Dùng gần 200 năm đổi lấy hai tinh kỹ sớm muộn gì cũng quên , đáng ?

G.i.ế.c tinh thực chắc cũng cộng tuổi thọ, cảnh giới Nhất phẩm đỉnh… chắc mỗi cây 10 năm. chắc cô g·iết hết 20 cây tinh thực đó.

Đừng Lê Dạng bây giờ nhiều mạng, nhưng thu hoạch xong đợt lúa mì tới, bốn tháng tiếp theo sẽ thu nhập. Giờ lãng phí, bốn tháng sống thế nào?

“Nâng cấp Thái Dương Thuẫn !” Lê Dạng quyết định. Cô chỉ nâng một cái là đủ. Một trăm năm tuy là ném đá dò đường, nhưng nếu thuận lợi, cô cũng thể kiếm trong Thụ Tháp. Dù tuổi thọ của cô cũng sắp đầy, lãng phí, thà dùng để hộ còn hơn.

Đốt 99 năm , Vô Địch Thái Dương Thuẫn cuối cùng cũng lên Bậc 2. Lê Dạng giao diện Giám định Tinh Kỹ, tiêu hao 1 năm để giám định.

> Tên tinh kỹ: Vô Địch Thái Dương Thuẫn.

> Bậc tinh kỹ: Bậc 2.

> Hiệu quả Bậc 1: Sau khi sử dụng sẽ mở một lá chắn mặt trời, thể ngăn chặn sát thương cùng cảnh giới, lá chắn duy trì bằng lực lượng ánh .

> Hiệu quả Bậc 2: Thái Dương Thuẫn hiệu quả hấp thụ ánh , sẽ chuyển hóa một phần sát thương gánh chịu thành lực lượng ánh .

>

Một trăm năm lỗ! Hiệu quả Bậc 2 quá xịn!

Như , Lê Dạng chỉ thể duy trì Vô Địch Thái Dương Thuẫn lâu hơn, mà còn thể tích trữ một ít lực lượng ánh . Vào thời khắc mấu chốt khi tinh thực cạn máu, thể xông lên thu hoạch một đợt!

Ngưu Thiên Thiên đến khoa Tinh Pháp, tìm viện trưởng Thẩm Bỉnh Hoa.

Họ cũng là quen cũ. Tuy Thẩm Bỉnh Hoa giờ là Thất phẩm đỉnh, nhưng nếu tính năm nhập học, Ngưu Thiên Thiên .

Thẩm Bỉnh Hoa mặc một bộ áo choàng trắng, dung mạo duy trì ở độ tuổi 30-40, quá già cũng quá trẻ, là độ tuổi ưu nhã nhất, bên môi luôn treo nụ khách sáo.

Ngưu Thiên Thiên vẻ ngoài của bà đ.á.n.h lừa. Vị nổi tiếng là “hổ mặt ”, bề ngoài mây nhẹ gió thoảng, nhưng ngầm tay g·iết chớp mắt. Ai tin vẻ ngoài Bồ Tát của bà thì cứ chờ moi t.i.m gan .

“Chủ nhiệm Ngưu hôm nay rảnh đến khoa Tinh Pháp .” Giọng Thẩm Bỉnh Hoa cũng êm tai, ôn hòa, từ tốn.

Ngưu Thiên Thiên thở ngắn than dài, mở đầu bằng màn kể khổ: “Các vị trong Hội đồng quản trị cứ thúc tìm tử cho viện trưởng Tư. năm nào cũng cố, ngờ năm nay thật sự một đứa trẻ khoa Nông học.”

Thẩm Bỉnh Hoa thản nhiên: “Thủ khoa tỉnh Đông Hóa, đúng là một đứa trẻ ngoan.”

“Còn , viện trưởng Tư coi con bé như cục cưng, chạy đến tìm đòi ‘Thụ Tháp’…”

Bà cố tình ngắt quãng, để ý thái độ của Thẩm Bỉnh Hoa. Bà vẫn giữ nụ ưu nhã, thong dong, như thể chuyện chẳng gì to tát.

Ngưu Thiên Thiên thầm mắng một tiếng cáo già, tiếp: “ thế là , Thụ Tháp bao năm nay luôn do khoa Tinh Pháp cung cấp dưỡng chất, tiêu hao bao nhiêu tài nguyên, tốn bao nhiêu tâm huyết của giảng viên khoa Tinh Pháp, thể cứ thế đưa cho khoa Nông học ‘sử dụng’ .”

Thẩm Bỉnh Hoa vẫn mỉm nhàn nhạt.

Ngưu Thiên Thiên tiếp tục kể khổ: “Bà cũng tính của viện trưởng Tư đấy, bà tát một phát văn phòng Giáo vụ, mất luôn cái phòng! Trời ơi, nếu trốn nhanh, chắc cũng tát cho thành đống thịt nát !”

Thẩm Bỉnh Hoa ôn tồn: “Chủ nhiệm Ngưu đùa, đây là trường quân sự Trung Đô, viện trưởng Tư thể tùy tiện g·iết .”

“Người khác thì dám, chứ viện trưởng Tư thì sợ ai. Nhất là khi xảy chuyện năm đó, bà càng thêm coi trời bằng vung.”

Ngưu Thiên Thiên để ý sắc mặt Thẩm Bỉnh Hoa, : “ dỗ ngon dỗ ngọt, vất vả lắm mới định ! Viện trưởng Thẩm , thấy viện trưởng Tư cũng chắc yêu thương gì đứa bé đó, khi là mượn cớ kiếm chuyện, chỉ mong gây sự cố thôi.”

Sắc mặt Thẩm Bỉnh Hoa đổi.

Ngưu Thiên Thiên tiếp: “Cảnh giới thấp, cũng dám dính mấy chuyện đó, chỉ nghĩ cách định bà . Viện trưởng Tư bồi dưỡng học trò, liền thuận ý bà , hứa cho một suất ‘Thụ Tháp’, còn đảm bảo với bà rằng viện trưởng Thẩm nhất định sẽ chiếu cố học trò của bà…”

Thẩm Bỉnh Hoa: “Đó là tự nhiên, đều là học sinh Trung Đô, sẽ vì khác khoa mà đối xử bất công.”

…” Ngưu Thiên Thiên khổ, “ viện trưởng Tư vẫn ấm ức lắm, cuối cùng giở tính trẻ con, đòi Lê Dạng lấy một nửa tinh hạch.”

 

 

 

 

 

Loading...