Kỹ năng sinh tồn, nữ đầu bếp xuyên không để diệt trừ ác quỷ - Chương 144
Cập nhật lúc: 2024-09-12 20:36:10
Lượt xem: 55
Chương 144:
Mọi người đều phá lên cười.
Tính tình Dã Hạc rất tốt, chơi với mọi người cũng rất thoải mái, lúc nào anh ta cũng nhắc đến chuyện muốn tìm bạn gái, mặc dù quay không ít ảnh biến hình theo phong cách cổ trang nhưng vận đào hoa của anh ta lại rất hẩm hiu. Lúc trước anh ta quen một cô gái qua mạng, sau đó lại phát hiện là do đối thủ bỏ tiên ra thuê người lừa anh ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
Những người khác có lẽ đã sớm nản lòng khi gặp phải những chuyện này, nhưng Dã Hạc càng gặp đả kích lại càng hăng hái hơn, anh ta đã ghé thăm không ít ngôi miếu nổi danh để cầu duyên, sự nghiệp của chính mình cũng không hề tụt lại phía sau.
Trong lúc chờ đồ ăn được mang lên, mọi người lại trò chuyện thêm một chút nữa, Dã Hạc vừa nói chuyện vừa nhìn về phía Trần Hi, Trân Hi hướng về phía sau gian bếp chu môi, Dã Hạc lại ngồi vững vàng hơn không ít.
Mặc dù anh ta luôn nói đùa như vậy, nhưng trên người anh ta quả thực cũng có không ít điểm kỳ lạ, trong kế hoạch đi chơi lần này, Trần Hi cũng có nhắc với anh ta, vì vậy anh ta cũng thuận tiện tới xem một chút.
Các món ăn trong tiệc ngó sen đều rất bắt mắt, không giới hạn ở một món ăn nào cả, chỉ có hương thơm của sen khiến người ta thật khó quên.
Món gà xôi lá sen kiểu Quảng Đông được nhồi với gạo nếp, hạt dẻ, nấm hương, đậu phộng cùng đùi gà mềm mại đầy đặn.
Vốn là một món ăn vô cùng béo ngậy nhưng khi được nấu chín, mùi thơm của lá sen được thể hiện hết sức rõ ràng, vị béo theo đó cũng không còn nữa, nhân bên trong đã thấm hết dầu, vô cùng mọng nước kết hợp với nước sốt phù hợp khiến người ta vừa cắn một miếng đã có cảm giác như từng thớ thịt đang tan trong miệng.
Hạt dẻ hồng hồng, thịt nấm hương dày dặn mềm mại lại thơm thơm, cùng xôi nếp mặn mặn tạo nên hương vị rất tuyện vời, thịt chân gà mềm không bị khô như ức gà, dầu và thịt đạt độ cân bằng vừa phải.
Trước khi món chính được mang ra, các blogger ngồi trên bàn lại ngồi nghe Trần Hi giải thích.
Dưới sự chỉ đạo của Lâm Xán, một nhà phê bình ẩm thực kỳ cựu thế hệ trước cùng kinh nghiệm làm blogger nhiêu năm, Trần Hi nói chuyện rất lưu loát, mấy blogger vừa ăn vừa nghe cũng giống như vừa tự thưởng thức bằng miệng lại được thử lại hương vị ấy bằng tai thêm một lần nữa, vô cùng thỏa mãn.
Có một người quê ở Quảng Châu, ăn một miếng liền hết lời khen ngợi: "Ở quê tôi cũng khó tìm được món ăn ngon chính gốc như vậy!"
Chỉ cần nhìn tốc độ của mấy đôi đũa liên tục di chuyện cũng không nhìn ra tàn ảnh. Có người dẫn đầu thưởng thức, những người khác cũng không kém cạnh, đột nhiên trên bàn trở thành hiện trường giống như một đàn sói háu ăn đang tranh giành thức ăn với nhau.
Có món gà lá sen, cùng không thể bỏ qua món thịt heo hấp bún lá sen.
Thịt ba chỉ được sử dụng vừa có độ béo lại có độ nạc vừa phải, đậu hồng, thêm chút rượu làm gia vị cùng tương đậu cũng rất cần thiết. Bọc thịt ba chỉ đã ướp trong bún và gói lại bằng lá sen thật đẹp mắt, khi lấy ra khỏi nồi hấp và mở nó ra, thực khách sẽ bị mê hoặc bởi mùi thơm đậm đà của món ăn này. Thịt được chưng đến độ gần như không thể phân biệt đâu là gạo đâu là thịt, lớp dâu bóng thấm đẫm bên trong nhưng nếu thực khách cho rằng nó béo ngậy, đem lại cảm giác khó chịu thì quan điểm này lại hoàn toàn sai lâm.
Cả bàn ăn đều là blogger nên đương nhiên lúc đồ ăn được dọn lên đã chụp ảnh lại. Vừa chụp ảnh xong, mọi người xung quanh đều lập tức cầm đũa lên như hổ rình mồi, Trần Hi nhanh tay gắp một miếng.
Vị cay nhè nhẹ kích thích đầu lưỡi cùng hương thơm ngào ngạt bốc lên.
Thịt lợn hấp gạo không có nhiều loại nhân như thịt gà lá sen, hình như chỉ có hai loại nhân là thịt ba chỉ và gạo, nhiều nhất chỉ có thêm lá sen, cực kỳ đơn giản. Không quá đa dạng, có vẻ như trông nó không có hương vị nào quá đậm đà, nếu không để ý canh lửa sẽ dễ bị quá ngậy hoặc quá khô. Đây là một trong những nguyên nhân khiến nhiều người cảm thấy khó chịu khi ăn món ăn này.
Nhưng khi cả ba yếu tố được đầu bếp chú ý phối hợp thật ăn ý thì chỉ cần một miếng thịt ba chỉ ăn cùng căm thôi cũng đủ biến thành một niềm vui tuyệt vời.
Đầu bếp có chu đáo chuẩn bị món ăn hay không đều có thể thấy qua từng món ăn họ chuẩn bị. Trân Hi vừa ăn vừa không ngừng cảm thán, lúc đầu mọi người trong bàn đều lên tiếng bình luận, nhưng đến khi kết thúc bữa ăn, bọn họ lại chỉ tập trung thưởng thức đồ ăn, khi đầu óc mọi người cuối cùng cũng tỉnh táo lại, tất cả lại xoa bụng rồi gục xuống ghế.
Blogger có nhan sắc hay làm việc liên quan đến quảng cáo, người thường chú ý đến việc chú ý hình ảnh và chế độ ăn uống, cũng nhăn nhó nói: "Khi quay về tôi phải giảm cân mới được!"
"Cậu nói xem bữa ăn này có ngon không?" Trần Hi hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ky-nang-sinh-ton-nu-dau-bep-xuyen-khong-de-diet-tru-ac-quy/chuong-144.html.]
"Rất ngon! Phải giảm cân cũng được! Tôi muốn thêm một chén bột củ sen nữa!"
Sau khi bị người bạn đồng hành trợn mắt nhìn qua, người vừa tuyên bố muốn giảm cân cũng hợp tình hợp lý mà nói: "Có chuyện gì vậy? Ăn xong uống một chút cũng không đúng sao? Dù sao lúc quay lại cũng phải giảm cân nên tất nhiên phải ăn thêm một chút rồi!"... Nghe có vẻ hợp lý một cách lạ lùng.
Biết cửa hàng chỉ phục vụ từ bữa tối đến bữa khuya, người ngồi trên bàn ăn xong rồi vẫn không chịu rời đi, vừa gọi đồ uống vừa trò chuyện trong khi chờ đồ được mang lên.
Diệp Tuyền mở cửa hàng không hề quan tâm đến lợi nhuận và doanh thu, còn Du Tố Tố lại luôn tìm cơ hội câu cá, ở cửa hàng bán đồ ăn khuya thường có người làm như vậy, cũng không ai quan tâm bọn họ có ở lại hay không. Điều cửa hàng có thể làm nhất là cập nhật trên ứng dụng mini để nhắc nhở thực khách còn bao nhiêu ghế trống ở cửa hàng bán đồ ăn khuya để thực khách có thể quyết định có nên đến đây hay không.
Trần Hi lại bắt đầu ăn, ăn xong cô ấy lại cùng bạn bè đỡ tường đi ra bên ngoài, rất nhiều người đến ăn tiệc ngó sen cũng giống như bọn họ. Có người mua thuốc tiêu hoá giao đến đây khiến người giao hàng giật mình còn tưởng bọn họ bị ngộ độc thực phẩm.
Sau khi tiễn những người khác rời đi, Trân Hi giữ lấy Dã Hạc, ở lại đến cuối cùng.
Trần Hi đến gân quầy thu ngân, Diệp Tuyên nhướng mi, ghé mắt nhìn cô ấy: "Cô kết bạn với người này ở đâu vậy? Một chiêu đã thu hút tới ít nhất hai con quỷ, thậm chí còn lập khế ước với một số trong số đó, người có thể sống được đến bây giờ như vậy không nhiều lắm đâu."
"Hai, hai, hai, hai con sao?" Giọng của Dã Hạc lập tức mất khống chế, thất thanh hét lớn, chân trái suýt chút nữa vấp phải chân phải mà ngã xuống đất. Mặc kệ là "ông cố và ông chủ cũ" hay "Đại sư bắt quỷ đi theo", Trần Hi đều rất sẵn lòng tin tưởng Diệp Tuyền, nếu không cô ấy cũng sẽ không đề nghị đưa Dã Hạc đến gặp Diệp Tuyền để cô nhìn qua một chút.
Vốn tưởng là mọi chuyện vẫn ổn, nhưng lúc nghe Diệp Tuyền nói ra thì vẫn rất khó tin.
Trần Hi giống như lần đầu gặp Dã Hạc, đánh giá cậu ta một lượt từ trên xuống dưới: "Không nghĩ tới nha, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được, Dã Hạc. Cậu rốt cuộc đã làm cái gì, mau thành thật khai báo đi"
Gặp qua trường hợp của ông cố và bạn bè mình, Trần Hi cũng biết, trong trường hợp không tự tìm đường chết, con người sẽ không thu hút ma quỷ, có thể thấy, chắc chắn Dã Hạc đã gặp phải chuyện gì đó.
"Cả, cả ngày tôi chỉ quay video, hoặc là đi ra ngoài mua đồ, chơi bóng rổ...' Dã Hạc gần như c.h.ế.t lặng, vội vã giải thích.
Vừa bước tới một bước, anh ta đã bị chặn lại.
Trần Hi rất cảnh giác: "Cậu cứ đứng đó đi, đừng tới đây, tôi sợi"
Ai biết anh ta thu hút quỷ tới báo thù hay là quỷ tốt, cho dù là quỷ tốt, cô ấy cũng nghe được lời bà chủ Diệp nói lần trước, ở gân người sống cũng không tốt!
Dã Hạc bất đắc dĩ nói: "Cậu có thể đừng nhìn tôi với ánh mắt như nhìn kẻ cặn bã được không! Tôi thật sự không làm gì cả!"
Mắt thấy đôi bạn tốt đã sắp cãi nhau tới mức sứt mẻ, Diệp Tuyền kịp thời nhắc nhở: "Cậu suy nghĩ kỹ xem một chút, dạo gần đây xung quanh cậu có chuyện gì kỳ lạ xảy ra không? Trước khi chuyện đó xảy ra, có ai chết, hay cậu đi đến nơi nào xa lạ hay làm điều gì kỳ lạ không?”
Một con quỷ thì có thể giải thích là gặp phải một con quỷ lòng dạ nhỏ mọn hẹp hòi hoặc lo lắng về cái c.h.ế.t của người thân, bạn bè, nhiều hơn hai con quỷ lại rất bất thường, càng kỳ lạ hơn là người này lại chịu không nhiều ảnh hưởng.
Dã Hạc trông giống như một người hoàn toàn bình thường, không chỉ vê sự nghiệp và ngoại hình, mà còn là một người bình thường vê mặt huyền học. Không có linh lực, không có công đức, không có hung thân theo đuôi hay được bảo vệ đặc biệt.
Anh ta có thể có làm việc thiện, nhưng chưa đến mức tích lũy được công đức, anh ta vẫn chỉ là một người bình thường. Không giống như lúc Dư Thiến chịu sự ảnh hưởng của lệ quỷ, cô ấy vẫn có công đức để chống lại sự ảnh hưởng đó.
Đặc biệt, có thể nhìn thấy một sợi dây âm khí mờ nhạt trong không khí, chứng tỏ giữa anh ta và con quỷ đó quả thực đã lập giao ước. Nói cách khác, giống như sự kiện Bút Tiên, anh ta biết sự tồn tại của con quỷ, biết tại sao lại chọc đến quỷ, nhưng hành động còn khá bối rối.
Chính vì tình huống đặc biệt này, Diệp Tuyên cũng không trực tiếp loại bỏ âm khí của anh ta mà lại hỏi thêm vài câu.
Dã Hạc mờ mịt gãi đầu: "Muối nói tới chuyện kỳ lạ, thì chuyện nào cũng có điểm kỳ lạ, nhưng thực sự không tổn thất gì cả... Nghĩ kỹ cũng không có. Lần đầu tiên tôi gặp đối phương là vào tháng 4, thông tin tôi mang theo bị thất lạc, nhưng tính cách người tôi gặp lại khá tốt, cũng không trách tôi, công việc kinh doanh cũng đã được thu xếp ổn thoả."