Kỹ Năng Của Tôi Là Mò Xác - Chương 127: Đảo Sát Lục (20)

Cập nhật lúc: 2025-12-14 11:52:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc , Tứ Lão Đồ vốn luôn cảnh giác bỗng nhún mũi, ánh mắt đảo quanh quan sát xung quanh.

 

Xoẹt!

 

Đột nhiên, một bóng dáng màu trắng bạc nhanh như chớp lướt qua đám cỏ bồ phía .

 

Tốc độ cực nhanh.

 

“Đuổi theo!”

 

Miêu Tiểu Tư cần suy nghĩ, lập tức lao theo.

 

Cô b.ắ.n như một cơn lốc xoáy. Chỉ trong vài thở, cô rõ hình dáng của Dược Thú.

 

Đó là một con thú non trông giống hổ con. Bốn chân ngắn nhưng chạy cực nhanh.

 

Toàn nó phủ lớp lông tuyết trắng tinh khiết, lẫn một tạp sắc nào. Trên đầu còn đội một đóa hoa vàng bé nhỏ mong manh. Đóa hoa vàng thể chính là bộ phận quý giá nhất nó.

 

Phía là một biển cỏ lau và cỏ bồ. Từng mảng cỏ đuôi bồ trắng cao hơn đầu đung đưa trong gió nhẹ. Mỗi cây đều mang sắc trắng thuần khiết. Loại cây giống cây sậy và còn gọi là cỏ lau trắng. Dược Thú lẩn khuất trong đó, màu trắng bông xù hòa lẫn , khó phân biệt bằng mắt thường.

 

“Chạy nhanh quá!”

 

Miêu Tiểu Tư trợn tròn mắt. Tốc độ bộc phát tức thời của con thú nhỏ gần như vượt ngoài những gì cô từng thấy.

 

Chỉ trong nháy mắt, Dược Thú chạy xa vài cây . Miêu Tiểu Tư thậm chí còn kịp hít bụi.

 

Bất đắc dĩ, cô đành kích hoạt Ngũ Giác và bám sát theo .

 

dần dần, cô phát hiện con thú nhỏ chạy thỉnh thoảng đầu cô.

 

Con thú béo ú như một quả cầu thịt trắng đầu , nhe răng “oàng ồ ồ” với cô, giống như đang chế nhạo.

 

Không đuổi kịp Dược Thú khiến Miêu Tiểu Tư tức đến nổ tung.

 

“Nhất định tóm mày!”

 

Miêu Tiểu Tư đưa tay , một chiếc diều giấy màu trắng bay từ trong tay áo.

 

Xoẹt!

 

Ngay giây , diều giấy đột nhiên phóng to, cưỡi gió bay cao.

 

Chỉ trong chốc lát, nó bay lên trung, truyền bộ tầm khu vực lân cận trong tâm trí Miêu Tiểu Tư.

 

“Phía thể tắt!”

 

Miêu Tiểu Tư mừng rỡ, ngửa cổ uống cạn một chai nước tăng lực Nguyên Khí, chút do dự lao thẳng tới mục tiêu.

 

Ở trạng thái tốc độ tối đa, sức bộc phát của cô vô cùng kinh .

 

Dù vẫn thể sánh với Dược Thú, nhưng so với đại đa khác thì nhanh hơn gấp nhiều .

 

Cuối cùng, nhờ sự truy đuổi ngừng, Miêu Tiểu Tư rút ngắn cách, chỉ còn cách đuôi Dược Thú mười mét.

 

“Dính!”

 

Miêu Tiểu Tư hét lớn, ném lưới săn ngoài.

 

Đáng tiếc, lưới săn quá mềm. Sau khi tung lên trung liền rơi thẳng xuống đất. Con thú nhỏ kêu chiêm chiếp hai tiếng biến mất dấu vết.

 

“Này!”

 

Một thao tác thất bại khiến cách mà cô khó khăn lắm mới rút ngắn Dược Thú kéo giãn . Miêu Tiểu Tư thoáng nản lòng.

 

Cô thở dài, trong lòng thầm than. là nhiệm vụ phụ hề dễ dàng!

 

Việc bắt Dược Thú lẽ còn khó hơn săn một trăm con ma thú.

 

Không lâu khi Miêu Tiểu Tư rời , bên bờ suối, ba chơi gồm hai nữ một nam bất ngờ xuất hiện một cây cổ thụ, chăm chú con Vua Lợn mặt.

 

Thủ lĩnh Vua Lợn lúc đang thong dong uống nước suối, chậm rãi hồi phục thể lực.

 

Do Vua Lợn đủ linh hoạt, khi chạy tạo tiếng động lớn, để tránh đ.á.n.h rắn động cỏ, Miêu Tiểu Tư đành tạm thời để nó ở đây, một bắt Dược Thú.

 

Tiện thể cũng để thủ lĩnh Vua Lợn nghỉ ngơi và bổ sung thể lực.

 

“Hừ hừ hừ…”

 

Vẫy đuôi, thủ lĩnh Vua Lợn rên hừ hừ vài tiếng, vỗ vỗ nước suối để mát bốn chân lợn, trông vô cùng nhàn nhã.

 

Lúc , nó nhận theo dõi.

 

“Vua Lợn da dày thịt béo, khó đối phó. nếu chúng cùng xông lên, ném thêm vài quả l.ự.u đ.ạ.n đóng băng, đ.á.n.h lén thành công thì chắc g.i.ế.c .”

 

Đứng cây cổ thụ to đến mức một vòng tay ôm xuể, đàn ông đang chính là đồng bọn của kẻ mặc áo khoác xám, ID Kỵ Sĩ Hoàng Hôn.

 

Hai đang chuyện là hai chơi nữ. Người dẫn đầu tên Ớt Đỏ, bên cạnh tên Buồn Bã.

 

Cả hai đều Kỵ Sĩ Hoàng Hôn mời đội tạm thời khi lợi lộc.

 

Ớt Đỏ liếc Vua Lợn, rụt cây, cân nhắc : “Thủ lĩnh Vua Lợn thì thể còn xử lý . còn ‘Cừu Con Thầm Lặng’ , chẳng mở khóa gene . Chúng thế , chẳng lẽ tự tìm đường c.h.ế.t?”

 

Phải rằng, dù chênh lệch cấp độ chơi đảo hiện tại xóa bỏ khá nhiều.

 

việc mở khóa gene vẫn tạo sự khác biệt sức mạnh cực lớn.

 

Nếu ép buộc, ai dám tự dâng mạng để tìm c.h.ế.t.

 

Kỵ Sĩ Hoàng Hôn : “Không . tận mắt thấy cô giao chiến với Cung Thủ Yêu Tinh Mĩ Lạp. Giờ Mĩ Lạp vẫn c.h.ế.t, chứng tỏ cả hai bên đều thương nặng. Đây là cơ hội .”

 

“Hơn nữa, cố ý dò hỏi . Khóa gene giới hạn sử dụng và hao thể lực. Hai cô tin . Trên ngoài hòm tiếp tế chắc chắn còn nhiều vật tư khác. Nếu thì thể dễ dàng thuần phục Vua Lợn và đẩy lùi Mĩ Lạp.”

 

“Chúng chỉ cần xong vụ , tối nay tìm một căn nhà an trốn . Có đồ , cho dù bỏ qua nhà tài nguyên hôm nay, chúng vẫn thể thuận lợi tiến vòng ba. Lại còn thể lấy lượt tiêu diệt đầu tiên của một thủ lĩnh Vua Lợn. Tóm , hai cô tự quyết định . chỉ chịu trách nhiệm cung cấp thông tin và dẫn đường.”

 

Nghe , Ớt Đỏ và Buồn Bã , trong mắt đều hiện rõ sự tham lam.

 

Mọi đều rõ Cung Thủ Yêu Tinh Mĩ Lạp mạnh đến mức nào. Việc cả hai cùng thương nặng lúc quả thực là cơ hội hiếm .

 

Thừa nước đục thả câu, nhân lúc kẻ khác suy yếu mà tay, trong bí cảnh là chuyện quá thường gặp.

 

Muốn sống sót, điều đáng để thử!

 

“Vua Lợn ngu ngốc, hình to lớn nhưng sức bền đủ. Chúng cứ tiêu hao nó, thể khiến nó kiệt sức mà c.h.ế.t. Hành động!”

 

Nói xong, Ớt Đỏ xoay , dẫn đầu bước khỏi cây.

 

Cô lấy hai quả l.ự.u đ.ạ.n đông lạnh từ trong áo, nhắm thẳng m.ô.n.g thủ lĩnh Vua Lợn và ném chính xác!

 

“Búp bê, chẳng hạc giấy . Đến lúc , lấy dùng .”

 

lúc Miêu Tiểu Tư đang đau đầu để bắt Dược Thú, một câu nhắc nhở của Tam Lão Đồ khiến cô bừng tỉnh.

 

, ngoài diều giấy, cô còn hai hạc giấy và hai phi đao giấy lấy từ thành chủ Thành Cơ Quan Giấy trong hang động ngầm, vẫn dùng đến!

 

Nghĩ đến đây, Miêu Tiểu Tư nhanh chóng tìm một góc kín đáo, dừng , thò tay túi lấy một con hạc giấy.

 

“Cái … dù cũng bằng giấy, liệu thật sự chở bay ?” Cô nghi ngờ . Con hạc giấy trong tay từ từ rời khỏi lòng bàn tay sự điều khiển của cô.

 

Ngay đó, hạc giấy dường như hiểu ý. Nó dang cánh giữa trung, dần dần lớn lên như một đám mây trắng gió thổi. Đôi cánh khẽ đập, phát âm thanh nhẹ nhàng. Hạc giấy bay lượn xoay tròn, như đang chờ chủ nhân.

 

Thấy , Miêu Tiểu Tư ôm tâm lý thử một , nắm chặt cổ hạc, khẽ nhảy lên.

 

“Phành phạch! Phành phạch!”

 

Vừa vững, cô thấy hạc giấy dang cánh bay lên, vọt thẳng lên cao, xuyên qua tán cây, vượt qua từng tầng cành lá. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cảnh vật đất dần lùi xa, cả khu rừng xanh mướt trải rộng chân cô.

 

“Thật sự bay lên , cảm giác … thật kỳ diệu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ky-nang-cua-toi-la-mo-xac/chuong-127-dao-sat-luc-20.html.]

 

Miêu Tiểu Tư kìm thốt lên.

 

Đây là đầu tiên cô trải nghiệm cảm giác bay lượn. Dopamine trong não cô giải phóng điên cuồng.

 

Gió thổi qua, mái tóc ngắn của Miêu Tiểu Tư bay tán loạn trong trung. Cô khỏi nghĩ, chẳng lẽ của Thành Cơ Quan Giấy bình thường đều bay bằng thứ ?

 

“Búp bê, thấy Dược Thú ! Ở phía bên , nhanh lên, nghiêng sang một chút!!”

 

Giọng Tứ Lão Đồ vang lên. Miêu Tiểu Tư lập tức điều chỉnh hướng, điều khiển hạc giấy linh hoạt bay sang .

 

Dược Thú chạy mặt đất, thỉnh thoảng ngẩng đầu gầm gừ một tiếng, như đang khiêu khích cuộc truy đuổi. Miêu Tiểu Tư vẫn bình tĩnh điều khiển hạc giấy, liên tục xuyên qua tán cây, vượt qua con suối, cách nhanh chóng rút ngắn.

 

Sau đó cô cúi , vỗ cánh tăng tốc. Hạc giấy hóa thành một bóng trắng, hung hãn lao thẳng về phía Dược Thú.

 

Miêu Tiểu Tư nhân cơ hội đưa tay chạm pháo cầm tay, cảm nhận lạnh của kim loại. Cô hít sâu một , bóp cò, nhắm thẳng Dược Thú.

 

“Khặc khặc khặc!!!”

 

Pháo cầm tay Người Lùn phát tiếng nổ đinh tai nhức óc. Một luồng lửa phụt , thẳng tiến về phía Dược Thú.

 

“Oàng ồ!”

 

Phía , Dược Thú trúng nhiều phát đạn, phát tiếng kêu đau đớn.

 

Khả năng b.ắ.n s.ú.n.g của Miêu Tiểu Tư vốn luôn chính xác. Lần cũng ngoại lệ. Sức mạnh của pháo cầm tay lớn hơn s.ú.n.g lục nhiều.

 

Đạn pháo b.ắ.n trúng Dược Thú, ngọn lửa cháy nó, phát những tiếng nổ vang. Miêu Tiểu Tư ngừng điều chỉnh mục tiêu, liên tục khai hỏa, b.ắ.n chính xác đường đạn các điểm yếu của Dược Thú.

 

Sau một hồi cố gắng trốn thoát, Dược Thú cuối cùng cũng trụ nổi và gục xuống.

 

Thời gian bay 60 giây của hạc giấy cũng kết thúc, mất hiệu lực, chao đảo rơi xuống đất.

 

“Cuối cùng cũng bắt mày!”

 

Miêu Tiểu Tư vứt hạc giấy sang một bên, chạy tới bên Dược Thú đang thoi thóp.

 

Lòng bàn tay cô khẽ chạm cơ thể Dược Thú, thể cảm nhận thở yếu ớt và gấp gáp của nó.

 

là một kẻ ngoan cường, vẫn c.h.ế.t.” Miêu Tiểu Tư thấy m.á.u tươi nhuộm đỏ đất xung quanh, Dược Thú sắp hết thời gian, liền cúi xuống ôm nó lên.

 

“Búp bê, đừng g.i.ế.c nó, giá trị khi Dược Thú còn sống cao hơn nhiều so với khi nó c.h.ế.t. Đây là một con thú non khỏe mạnh, khuyên cô nhất nên mang nó về nuôi dưỡng.” Thấy Dược Thú rên rỉ, trông như sắp c.h.ế.t, Tam Lão Đồ vốn luôn im lặng hiếm khi lên tiếng.

 

Miêu Tiểu Tư lời khuyên của ông, khẽ nhíu mày đáp: “Tam Gia Đồ, cháu g.i.ế.c nó. Con Dược Thú pháo b.ắ.n trúng chỗ hiểm, mất m.á.u quá nhiều, còn t.h.u.ố.c chữa. Hơn nữa, cháu cũng khả năng mang một con thú cưng trở về. Giữ bản là khó lắm .”

 

Quan trọng hơn, săn Dược Thú là một nhiệm vụ phụ, cô thành.

 

Hơn nữa, cô cũng thời gian rảnh để mang theo một con thú bệnh sắp c.h.ế.t, chữa bệnh và cho nó ăn suốt chặng đường, như quá lãng phí thời gian.

 

Tam Lão Đồ , đôi môi màu xám mấp máy: “Ta chỉ đưa một gợi ý nhỏ. Nếu cô thấy cần thiết thì g.i.ế.c nó .” Nói xong, ông nhắm mắt, gì nữa.

 

Tam Lão Đồ là ít , khiến đoán ông đang nghĩ gì. Ngoài lúc đấu khẩu với Tứ Lão Đồ, những khi khác ông ít khi mở lời.

 

Xét từ điểm , Miêu Tiểu Tư cảm thấy bề ngoài hai họ cứ cãi cọ, nhưng thực chất quan hệ khá . Tình cảm giữa hai rốt cuộc là yêu ghét, thật sự khó rõ.

 

Mặt khác.

 

“Rắc rắc rắc…”

 

Thủ lĩnh Vua Lợn đang rúc trong nước chơi đùa, lúc đóng băng bên bờ suối, thể cử động.

 

Nó trợn tròn đôi mắt lợn, yên tại chỗ, trông như hiểu chuyện gì đang xảy , mặc cho xẻ thịt.

 

“Ha ha ha, đóng băng !”

 

Kỵ Sĩ Hoàng Hôn nghĩ đến vẻ oai phong lẫm liệt của Vua Lợn khi cướp hòm tiếp tế, dáng vẻ ngu ngốc của nó khi rơi tay lúc , nhịn .

 

“Nhanh lên, hai quả l.ự.u đ.ạ.n đóng băng cộng chỉ thể đông cứng trong sáu giây. Khả năng phòng thủ của Vua Lợn quá cao!”

 

Buồn Bã theo sát Ớt Đỏ, lao khỏi cây, nhanh chóng ném một quả l.ự.u đ.ạ.n nổ sát thương cao Vua Lợn.

 

“Bùm!”

 

Một tiếng nổ lớn như sấm sét giáng xuống đất.

 

Lửa bùng lên. Quả l.ự.u đ.ạ.n lệch chút nào, trúng thẳng cơ thể Vua Lợn.

 

Kỵ Sĩ Hoàng Hôn cũng chịu kém cạnh. Anh rút Súng Lục Thợ Săn Quỷ , từng phát từng phát b.ắ.n thẳng bụng Vua Lợn, nơi yếu nhất. Anh thậm chí còn gây một bạo kích, tạo sát thương lớn.

 

Sáu giây trôi qua…

 

Khi hiệu ứng đóng băng hết, bốn chân Vua Lợn run lên, suýt chút nữa vững. Máu từ bụng nó tuôn như suối.

 

“Có hiệu quả!”

 

Mắt Ớt Đỏ sáng lên, cô lấy một quả l.ự.u đ.ạ.n đóng băng, đây là quả cuối cùng .

 

Thế nhưng, ngay khoảnh khắc cô ném quả l.ự.u đ.ạ.n .

 

“Hú hú hú!!!”

 

Vua Lợn dày dạn kinh nghiệm phản ứng .

 

Nó gầm gừ liên tục trong cổ họng, bốn chân đạp mạnh nước b.ắ.n tung tóe.

 

Đồng thời, một luồng khí vô hình càn quét, bộc phát thành làn sóng uy áp kinh hoàng càng lúc càng mạnh, lập tức bao trùm lên ba .

 

“Nó phát hiện chúng !” Ớt Đỏ kêu khẽ: “Tiếp tục, đ.á.n.h mắt, ấn đường hoặc bụng của nó!”

 

Bọn họ nhanh chóng sắp xếp đội hình. Vài liên tục rút vũ khí , b.ắ.n phá điên cuồng Vua Lợn.

 

“Tạch tạch tạch!!!” Thủ lĩnh Vua Lợn đối mặt với nguy hiểm hề né tránh, trái còn điên cuồng lao về phía bọn họ.

 

“Bùm! Bùm! Bùm!”

 

Chẳng mấy chốc, ấn đường, đỉnh đầu và bụng của nó liên tiếp tấn công. Một quả l.ự.u đ.ạ.n còn tạo một bạo kích cực lớn giữa tiếng nổ.

 

Đòn tấn công , cho dù khả năng phòng thủ của Vua Lợn cao đến , cũng bắt đầu chịu nổi.

 

Trong suối, đàn cá hoảng sợ chạy tán loạn, khuấy động dòng nước.

 

Trên bờ, ba liên tục đổi vị trí. Dưới sự chỉ huy của Ớt Đỏ, bọn họ dắt Vua Lợn như dắt chó, liên tục gây sát thương.

 

Chiêu đặc biệt hiệu quả, hảo khắc chế Vua Lợn.

 

“Hú hú hú!!!”

 

Sâu trong cổ họng Vua Lợn bộc phát tiếng gầm giận dữ vang trời.

 

Sóng âm kinh hoàng vang vọng khắp bầu trời khu rừng!

 

Cả khu rừng rung chuyển trong tiếng động lớn !

 

Trong đám cỏ bồ, Miêu Tiểu Tư ôm Dược Thú, bước chân chợt dừng , sắc mặt lắm.

 

lầm chứ.

 

Vừa là… tiếng của Vua Lợn ?

 

Chuyện gì xảy !

 

Sao nó kêu t.h.ả.m thiết đến thế.

 

“Búp bê nhỏ, con lợn thối của cô, tám phần là đ.á.n.h lén .”

 

Tứ Lão Đồ đầu , hướng mặt về phía phát âm thanh, bằng giọng the thé: “Chậc chậc chậc… nó kêu t.h.ả.m quá, cô mau về xem .”

 

 

 

Loading...