Kỳ Án Truy Tung - Chương 177
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:32:14
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạc Nhược U rời khỏi Hầu phủ, cùng Hậu Dương đến nha môn. Án do Trực Sử Ti tiếp nhận, mà Hoắc Nguy Lâu bận công vụ nên cùng nàng.
Khi đến nơi, Ngô Tương về, cùng còn một hài đồng chừng sáu, bảy tuổi. Đứa bé quen, chính là tiểu hài tử đeo mặt nạ quỷ sai trả lời câu hỏi của Bạc Nhược U hôm . Hắn theo các nha sai, dáng vẻ chút căng thẳng. Ngô Tương sai bên đường mua ít bánh kẹo cho ăn.
Nhìn thấy Bạc Nhược U, đứa trẻ phần kinh ngạc, dám tiến lên chào hỏi. Bạc Nhược U khẽ mỉm với , Ngô Tương bên cạnh liền :
"Đứa nhỏ tên là Trương Đạc, là con nhà nông phố. Muội gặp qua ."
Thấy Bạc Nhược U gật đầu, Ngô Tương tiếp tục:
"Sau khi đến Tướng Quốc Tự, cũng hỏi thăm quanh trấn. Ngoài khách trọ trong khách sạn, cố tìm thể nhận Văn Cẩn. Lúc , gã sai vặt trong khách sạn mới kể, vài thấy Văn Cẩn chơi ở cửa, còn chơi đùa với mấy đứa trẻ khác. Thế nên liền lên trấn tìm kiếm."
"Cuối cùng, tìm thấy . Người nhà cũng gần đây trấn chuyện xảy , nhưng ngờ liên quan đến Văn Cẩn. Sau khi hỏi, ngày 11 tháng 11 từng gặp Văn Cẩn."
Bạc Nhược U nhíu mày:
"Nhớ rõ ?"
"Nhớ rõ, bởi vì ngày đó là sinh thần của tổ mẫu , nên mặc đồ mới. khi chạy chơi đường thì ngã, bẩn xiêm y. Chính lúc đó, thấy Văn Cẩn cùng một đeo mặt nạ. như phỏng đoán, đó là một nam nhân mang mặt nạ Hầu Vương, còn Văn Cẩn mang mặt nạ hồ tiên. Vì gặp quen, Văn Cẩn vui vẻ tháo mặt nạ khoe với . Trương Đạc cũng vì thế mà về nhà đòi mua một chiếc mặt nạ quỷ sai."
Ngô Tương xong, Trương Đạc. Đứa nhỏ ăn xong bánh kẹo, đôi mắt ánh lên vẻ tò mò, bọn họ. Bạc Nhược U tiến lên hỏi:
"Đệ còn nhớ ?"
Trương Đạc gật đầu. Bạc Nhược U hỏi:
"Hôm , thể nhớ thêm gì ? Đệ nhớ nam nhân dẫn Văn Cẩn theo hướng nào ? Trên mặc gì, và đây từng gặp ở ?"
Trương Đạc mở to mắt, vẻ mặt chút căng thẳng. Ngô Tương bèn :
"Những câu hỏi hỏi qua . Hắn Văn Cẩn dẫn về phía khách sạn Phạn Âm. Khi đó còn tưởng nam nhân là phụ của Văn Cẩn, y phục cũng tầm thường, thấy mặt. Hắn cũng chắc từng gặp đây."
Ngô Tương xong, tiếp lời:
"Tuy nhiên, bảo nam nhân đó điểm kỳ quái. Khi dắt Văn Cẩn, tuy thấy rõ mặt và chuyện, nhưng luôn ho khan, ho đến cong cả . Ngoài , khi nắm tay Văn Cẩn, thể thấy mu bàn tay vài vết sẹo nhợt nhạt. Ta hoài nghi bệnh, vì phân biệt rõ nên mới đưa đứa nhỏ về để kể tỉ mỉ cho ."
Bạc Nhược U , đáy lòng chút động. Nàng vội hỏi kỹ Trương Đạc. Trương Đạc nhỏ giọng đáp:
"Ho khan giống như nhiễm phong hàn. Thiếu gia Văn gia cùng ngắm mặt nạ, nhưng cho. Khi kéo Văn Cẩn , còn gì đó nhỏ. Khi đó trời tối, vì cách gần nên thấy cổ tay vài đốm đỏ tím, lớn lắm, giống như vết bầm, là vết sẹo."
Trương Đạc khoa tay, hình dáng một vòng nhỏ như hạt đào. Bạc Nhược U chăm chú , nhíu mày. Ngô Tương nàng đầy kỳ vọng:
"Thế nào? Có thể nhận là loại bệnh gì ?"
Bạc Nhược U lắc đầu:
"Tạm thời thể xác định, là bệnh ngoài da vấn đề nội tạng. Ta về nhà hỏi nghĩa phụ."
Ngô Tương gật đầu, đó hỏi Trương Đạc vài câu về hình dáng và thái độ của nọ. Trương Đạc chỉ là tiểu hài tử, nên chỉ diễn tả mơ hồ:
"Hắn hung dữ. Khi Văn Cẩn chuyện với , đó dường như đồng ý, nhưng cũng nhẹ nhàng, rõ. Vì , nghĩ đó là phụ của Văn Cẩn. Hắn cao... Ta đến hông ."
Những gì Trương Đạc kể càng khiến Bạc Nhược U cảm thấy giống hệt với mà lão bá n bán mặt nạ từng gặp. Nếu là như , manh mối về hung thủ dường như thu hẹp .
Ngô Tương giữ Trương Đạc lâu, bèn sai đưa về nhà. Sắp xếp xong, với Bạc Nhược U:
"Bộ đầu chuyện của Minh công tử chứ?"
"Biết, còn bảo tra xem những năm qua án mạng nào tương tự ."
Bạc Nhược U gật đầu:
" , hôm qua khi Minh công tử kể chi tiết còn sót, càng cảm thấy hung thủ khả năng là cùng một . Lục lạc kết hợp với cách gây án kỳ lạ của càng khiến việc trở nên quái dị. Vì , Hầu gia phái đến Tướng Quốc Tự."
Bạc Nhược U thuật kết quả điều tra ở Tướng Quốc Tự. Nghe xong, sắc mặt Ngô Tương càng trở nên trầm trọng:
"Vậy các ngươi hoài nghi rằng việc liên quan đến thuật tu tử của Đạo gia?"
Bạc Nhược U gật đầu:
"Không sai. Loại thuật thường thấy ở những đạo sĩ lớn tuổi sắp gặp đại nạn. nếu là mắc bệnh nặng, còn nhiều thời gian, thể cũng sử dụng tà thuật ."
Đôi mắt Ngô Tương sáng lên:
"Người mang Văn Cẩn khả năng thực sự mắc bệnh nặng!"
Bạc Nhược U cũng tán thành:
"Hầu gia phái đến tìm hiểu trong các đạo quan trong và ngoài thành, tìm một vị đạo trưởng am hiểu thuật tu tử để hỏi rõ phương pháp tu luyện . Nếu hung thủ thật sự mắc bệnh, thể sẽ để chút manh mối."
Ngô Tương suy nghĩ một lúc :
"Nếu , sẽ đến Tam Thanh quan trong thành . Nếu hung thủ thật sự là tu đạo và mắc bệnh nặng, lẽ thường lui tới những nơi như chùa miếu, đạo quan. Người bình thường khi mắc bệnh nặng đều sẽ cầu Thần bái Phật, đúng ?"
TBC
Điều đúng như ý nguyện của Bạc Nhược U. Hai cùng kho gặp Hồ Trường Thanh. Những ngày , Hồ Trường Thanh dẫn theo vài Văn để tìm thêm những vụ án khả nghi. Bạc Nhược U giao cho Ngô Tương xem xét, còn thì trở về nhà tìm Trình Uẩn Chi.
Nàng dù luyện tập y đạo nhưng trình độ vẫn còn nông cạn, chỉ Trương Đạc kể mà thể xác định bệnh trạng. Đến khi về nhà thuật cho Trình Uẩn Chi, ông trầm tư một lát :
"Chỉ dựa lời kể thế , khó mà nhận định chính xác. Đầu mùa đông, khí trời chuyển lạnh, đôi khi nhiễm phong hàn cũng là lẽ thường. Những vết đốm tay thể do va chạm hoặc là triệu chứng của các bệnh trạng khác. Giữa hai trường hợp , khả năng đó mắc bệnh cao hơn, nhưng chắc là bệnh nặng."
Bạc Nhược U hỏi:
"Vậy nếu thực sự là bệnh nặng thì ?"
"Nếu là bệnh nặng, thể là bệnh lao, hoặc một chứng bệnh nào đó gây ho khan. Còn những vết đốm đỏ tím thì..." Nói đến đây, sắc mặt Trình Uẩn Chi chợt trầm xuống.
"Ta nhớ đến một loại bệnh gọi là "bệnh máu." Người mắc bệnh thường dễ ho khan như nhiễm phong hàn, và xuất hiện ban đỏ. Bệnh chủ yếu do ngũ tạng suy kiệt, nếu diễn tiến nguy hiểm, trong vòng hai tháng thể nguy đến tính mạng. cũng chịu đựng kéo dài thêm vài năm. Đây là chứng bệnh nan y, khó trị tận gốc. Một khi mắc , hầu như chuẩn hậu sự."
Trình Uẩn Chi ngừng một lát tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ky-an-truy-tung/chuong-177.html.]
"Bệnh còn một triệu chứng đặc biệt: bình thường nếu thương chảy máu, vết thương sẽ tự cầm m.á.u và khép . mắc chứng bệnh , dù là vết thương nhỏ cũng chảy m.á.u ngừng, dễ dẫn đến tử vong."
Bạc Nhược U từng về căn bệnh , liền âm thầm ghi nhớ. Đến hoàng hôn, của Hầu phủ đến mời nàng qua phủ.
Biết rằng tin tức về việc mời đạo trưởng kết quả, Bạc Nhược U vội lên xe ngựa. Đến nơi, Phúc công công chờ ở cửa.
Nàng tiến lên hỏi:
"Công công, mời đạo trưởng ?"
Phúc công công mỉm :
" là mời , nhưng vị đạo trưởng phận khá đặc biệt."
Bạc Nhược U ngạc nhiên, Phúc công công bèn vẻ thần bí:
"Cứ trong sẽ ."
Đi một đoạn đến chính viện, đường nàng nhận thấy cảnh vật phía Tây Bắc trong phủ chỉnh trang, tạo hình giống như vườn cảnh phương Nam - hẳn là do Hoắc Nguy Lâu sai . Trấn tĩnh tâm thần, nàng bước đến cửa sảnh, trong lòng thoáng ngạc nhiên.
Trong phòng, Hoắc Nguy Lâu ở chủ vị, còn bên cạnh là Trung Nghĩa Bá - Phùng Khâm, mà nhiều ngày gặp. Phía , Hoắc Khinh Hoằng cùng Phùng Diệp đối diện , đang trò chuyện, mặt ai cũng lộ nét vui vẻ.
Hoắc Nguy Lâu thấy Bạc Nhược U tiên, liền dậy nghênh đón, cũng đều và đồng loạt lên. Trung Nghĩa Bá, dù đầu thấy Bạc Nhược U, nhưng lúc chỉ nàng là nữ nhi của Bạc thị. Nay nàng là một Huyện chủ cao quý, hôn sự với Hoắc Nguy Lâu, dĩ nhiên giống . Hắn híp mắt nàng, khi Bạc Nhược U cúi hành lễ, hòa ái hỏi han.
Sau khi nàng chỗ của , Hoắc Nguy Lâu :
"Quan chủ Tam Thanh quan hiện về, nếu ngoài thành sẽ mất nhiều thời gian. Bá gia chúng hỏi về chuyện gì nên đến phủ giải đáp."
Hoắc Khinh Hoằng :
"Nói cũng trùng hợp, khi đến đây, lúc đại ca sai ngoài thành. Ta nghĩ trong kinh thành ít tu đạo, xa. Người khác thì rõ, nhưng Bá gia mấy năm qua tu dưỡng cũng coi như nửa tu đạo. Vừa chiều nay Phùng Diệp hẹn , bèn nhắc chuyện ."
Bạc Nhược U mới hiểu trong chuyện cũng phần công lao của Hoắc Khinh Hoằng. Đợi xong, Phùng Khâm bảo:
"Ta thực chỉ tính là nửa tu đạo, chỉ vì tu dưỡng tính. Các ngươi hỏi về thuật tu tử, tuy , nhưng đây là loại bí thuật cực kỳ hung hiểm, quá trình vô cùng đau đớn, bình thường dù còn nhiều thời gian cũng dám thử."
"Dù tình hình cụ thể thế nào, nhưng nếu ác, hẳn kẻ bình thường. Thuật tu tử xem là một loại bí pháp của Đạo gia. Phương pháp là giữ khí bên trong, c.h.ế.t mới sinh , đòi hỏi trả giá lớn. Kinh văn bắt nguồn từ "Độ Nhân Kinh" của Đạo gia, Nguyên Thủy Thiên Tôn qua, qua mười thì xương khô cũng sống , nhưng đây là lời về thần khí hộ độ bất tử."
"Kinh văn là bảo kinh của Đạo gia, nhưng Đạo gia chính thống truyền bá loại thuật tu đạo như . Rất nhiều xem đây là tà môn ma đạo. Cách "xương khô khởi tử" khiến ít dùng để da đổi thịt, cầu trường sinh, nhưng thế nhân đều , nào khả năng ."
Phùng Khâm lắc đầu thở dài, bỗng nghi hoặc hỏi:
"Chẳng lẽ thật sự dùng phương pháp tu đạo để g.i.ế.c ?"
Bạc Nhược U chần chừ, để lộ quá nhiều:
"Chưa thể xác định là liên quan đến Đạo gia , mắt chỉ là hoài nghi dùng tà thuật hại ."
Phùng Khâm , tựa như đang lọt làn sương mù, nhưng cũng nên hỏi nhiều, liền :
"Đạo giáo ở Đại Chu hưng thịnh nhiều năm, nhập giáo đông đảo, tất nhiên sẽ kẻ thuần khiết trong tâm..."
Phùng Khâm ngẫm ngợi, bỗng nhỏ:
"Thuật tu tử vốn là để tu luyện phàm thai của , tại hại đây?"
Hoắc Nguy Lâu :
"Đã mang tâm tà niệm, tất sẽ tu chính đạo. Chỉ e kẻ giấu giếm tung tích, ẩn trong Đạo quan bình thường để hành hung."
Nghe , Phùng Khâm dường như nhớ điều gì:
"Hầu gia thế nhớ một việc. Ta vì tu đạo nên thường các Đạo quan ngoài thành. Thu năm ngoái, ở Phi Vân Quan từng một vị đạo trưởng trục xuất. Nghe truyền , giảng đạo pháp, nhưng những điều khác xa với Đạo pháp chính thống."
Bạc Nhược U căng thẳng:
"Bá gia vị đó là ai ?"
Phùng Khâm lắc đầu:
"Ta hỏi Đạo hiệu, nhưng việc mới xảy năm ngoái. Nếu giờ đến Phi Vân Quan hỏi, chắc chắn thể điều tra ."
Những thông tin mới khiến Bạc Nhược U cảm thấy phương hướng rõ ràng hơn. Phùng Khâm thấy trời muộn nên cáo từ, Hoắc Nguy Lâu và Bạc Nhược U tiễn thêm vài bước, để Hoắc Khinh Hoằng tiễn hai cha con họ Phùng khỏi phủ.
Việc thể chậm trễ. Hoắc Nguy Lâu liền phái đến nha môn báo , đồng thời thông tin cho nha môn về bệnh m.á.u mà Trình Uẩn Chi nhắc đến. Bạc Nhược U ở cùng Hoắc Nguy Lâu dùng cơm. Khi Hoắc Khinh Hoằng về, thấy Hoắc Nguy Lâu và Bạc Nhược U cùng xem bản vẽ cảnh vườn trong phủ.
Hoắc Khinh Hoằng bĩu môi, cảm thấy cảnh tượng phần chướng mắt. Hoắc Nguy Lâu lên hỏi:
"Đệ và Phùng gia thiết ?"
Trước đây, Hoàng Kim Cao mà Hoắc Khinh Hoằng dùng chính là do Phùng Diệp tặng. Dù cố ý, nhưng Phùng Diệp từng việc mấy đàng hoàng, khiến Hoắc Nguy Lâu phần dè chừng.
Hoắc Khinh Hoằng sờ mũi, :
"Cũng quá thiết. Chỉ là Thái Thường Tự thường qua với các tông , nên tất nhiên giao thiệp với Phùng gia nhiều hơn chút. Phùng gia cũng việc thiện, các việc cần tông góp sức, họ đều hết lòng phối hợp."
Nói sắc trời mà than:
"Thôi, cũng về. Sáng sớm mai ngoài thành đến Tướng Quốc Tự, cả ngày cũng nghỉ ngơi."
Bạc Nhược U khẽ xoay con ngươi, hỏi:
"Là vì nghi thức Phật đản của A Di Đà?"
Ngày mai chính là ngày 17, ngày diễn nghi thức Phật đản. Hoắc Khinh Hoằng than thở:
" , nghi thức hai vị điện hạ cũng tham dự, bệ hạ còn sai của Nội phủ mang Phật bảo tới, nên tất nhiên Thái Thường Tự lo liệu."
Bạc Nhược U vốn cũng định đến xem nghi thức , nhưng nghĩ đến vụ án còn đang dang dở, nàng liền dằn xuống ý định đó.