Kỳ Án Truy Tung - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:32:06
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày Bạc Nhược U phong Huyện chủ, Bạc thị gặp nàng, chỉ ít ngày đến phủ Trình thăm viếng. Lần , Ngụy thị còn đưa theo Bạc Dật Hiên, tỏ vẻ cung kính khiêm nhường. Bạc Dật Hiên dù lòng khúm núm như Ngụy thị, cũng thể thừa nhận rằng những lời Bạc Nghi Nhàn từng với phần lớn đều là đồn đoán ác ý. Hắn ngờ Bạc Nhược U sách phong Huyện chủ.

 

Danh vị Huyện chủ là do Trình Uẩn Chi vì nàng mà cầu xin, liên quan đến Bạc thị. Nàng còn bệ hạ tứ hôn, gả cho Võ Chiêu Hầu, vinh dự hiển hách đến mức khiến Bạc Dật Hiên khỏi e ngại. Từ nay về , gặp Bạc Nhược U, buộc thực sự hành lễ bái lạy.

 

Biết tháng nàng sẽ đến Tướng Quốc Tự pháp sự, Ngụy thị lập tức :

 

"Làm pháp sự cho Tam và Tam , chúng đều nên , đặc biệt là Dật Hiên, nó là vãn bối, để nó cùng tận chút hiếu tâm. Không định ngày nào ?"

 

Ngày giỗ của Bạc Cảnh Hành và phu nhân là mùng 8 tháng 11, nhưng pháp sự sẽ cử hành từ mùng 7 và kéo dài bảy ngày. Tuy , Bạc Nhược U ngoài chen . Trình Uẩn Chi còn kịp trả lời, nàng lên tiếng :

 

"Đa tạ Nhị thẩm lo lắng. Nhiều năm qua từng hồi kinh, cũng tròn đạo hiếu linh cữu phụ mẫu. Lần chỉ đích trai giới lễ Phật, phiền đến Nhị thẩm."

 

Ngụy thị thầm hiểu ý, ép buộc thêm. Đến khi rời khỏi phủ Trình, bà khỏi thở dài:

 

"Sớm thế , nên lui tới nhiều hơn. Ai mà ngờ con bé phúc khí lớn đến ?"

 

Bạc Dật Hiên vui, :

 

"Mẫu cần gì hạ đến thế?"

 

Ngụy thị con thì sầm mặt, liền gõ nhẹ lên trán :

 

"Con hiểu gì chứ? Ta là vì con. Tương lai con bé chính là phu nhân Võ Chiêu Hầu. Thân phận Võ Chiêu Hầu cao vời vợi, chỉ một lời của ngài thôi cũng đủ giúp Bạc thị chúng thêm cơ hội ngóc đầu. nếu khiến ngài phật lòng, cả tộc chúng sẽ mãi chẳng ngẩng đầu lên . Con thật thấy Đại phòng cứ thế liên lụy cả đời ?"

 

Bạc Dật Hiên cũng chí hướng, chỉ là Bạc Cảnh Khiêm hiện định tội, giao tình trong triều của Bạc thị mất sạch, nhất là khi Đại phòng đoạn tuyệt với Lâm gia, khiến luôn lo lắng sẽ nhắm . Giờ nghĩ chuyện đây lạnh nhạt với Bạc Nhược U, nay lui tới lấy lòng, trong lòng khỏi tự ái. Dù , cũng là sách, luôn coi trọng thể diện.

 

Ngụy thị nhận tâm tư của con, thở dài một , dịu giọng:

 

"Chúng đều Đại phòng hại thảm. Con cũng Bạc Nghi Nhàn đầu độc , cần giúp nó nữa. Bây giờ cũng là lúc để mặc nó gánh hậu quả thôi."

 

Bạc Dật Hiên nhíu mày:

 

"Đã mấy ngày nay con chuyện với ."

 

Nghĩ đến đây càng cảm thấy tủi . Trước , thương Bạc Nghi Nhàn như em gái ruột, vì nàng mà ít giúp đỡ, từ bắc cầu cho nàng gặp Lâm Chiêu đến luôn tin tưởng những lời nàng Bạc Nhược U. Vậy mà chỉ mới năm ngày , khi chịu giúp nàng tìm Lâm Chiêu cầu tình, nàng lập tức trở mặt, buông lời cay độc, hề để tâm đến tình nghĩa . Sự dữ tợn mà bất ngờ thấy ở nàng khiến vô cùng thất vọng.

 

Thời tiết chuyển dần sang cuối tháng Mười, Bạc Nhược U cần đến nha môn điểm danh mỗi ngày, liền tranh thủ đến Tướng Quốc Tự. Tại chùa, Hoắc Nguy Lâu chu an bài, nàng chỉ cần đợi đến ngày mùng 7 để pháp sự. Đến mùng 1 tháng 11, nha môn cũng thống kê đủ nhân chứng vật chứng. Bạc Nhược U lúc mới đến nha môn xem xét định án cuối cùng.

 

Lúc nàng tới, Triệu Du áp giải lên công đường phòng giam hậu thẩm. Trên công đường, Triệu Du thành khẩn thú nhận tội . Các văn tổng hợp lời khai, chờ ngày định án là thể đưa Hình bộ để cân nhắc hình phạt.

 

Thấy Ngô Tương, Bạc Nhược U hỏi:

 

"Án kết thúc ?"

 

Ngô Tương thở phào nhẹ nhõm:

 

"Xong cả ! Cuối cùng cũng coi như kết thúc, lão Ngô rốt cuộc cũng thể nghỉ ngơi mấy ngày."

 

Hôm nay thời tiết chuyển lạnh, Ngô Tương thở làn sương trắng, khỏi xoa xoa tay cho ấm. Bạc Nhược U suy tư hỏi tiếp:

 

"Triệu Du vẫn khẳng định Tiền sư phụ và vị sư đều c.h.ế.t?"

 

Ngô Tương gật đầu:

 

" , về cũng thẩm vấn nhiều , vẻ gì là giả bộ."

 

Bạc Nhược U thoáng chần chừ, Ngô Tương liền quanh, hạ giọng:

 

"Người g.i.ế.c chính là Triệu Du, chúng bắt , cũng xem như công bằng chấp pháp, thiên vị, như thế là đủ. Dù thật sự gì đó khuất tất, sâu điều tra tốn thêm bao nhân lực vật lực, thiết nghĩ cũng cần thiết. Triệu Du là vì báo thù cho ân sư ân mẫu, cũng coi như phần đại nghĩa."

 

Bạc Nhược U thôi:

 

"Về tình thì đúng là thể như , nhưng..."

 

Ngô Tương nhếch miệng :

TBC

 

"Tiểu Bạc, đừng thấy việc ngay thẳng cứng nhắc, thật hiểu rõ chuyện đời lắm. sai, thị phi ở lòng . Tình, lý, pháp-vẫn là chữ "tình" đặt lên đầu."

 

Bạc Nhược U từng thấy Ngô Tương thô lỗ ứng xử, mà trái , thiện ác phân minh, mang khí chất hào hiệp, vì chính nghĩa mà sợ gian nan. Hắn trọng tình trọng nghĩa, điều trong cuộc sống là đáng quý, nhưng khi phá án, đôi khi cần rạch ròi đúng mức.

 

Nàng chỉ là ngỗ tác, vốn như ngoài cuộc, tiện tranh luận quá nhiều. Dù cũng chứng cứ cụ thể cho những nghi ngờ của , nàng cũng tạm gác ý định truy cứu thêm. Thật nàng hẳn trừng phạt ai, chỉ là thấy vụ án vẫn còn điểm rõ ràng, tựa như một tầng sương mờ che phủ chân tướng, trong lòng cảm thấy khó chịu.

 

Nàng thở dài :

 

"Thôi, lẽ là nghĩ nhiều. Mấy ngày nay bộ đầu vất vả , nên nghỉ ngơi một chút cho sức."

 

Ngô Tương , đáp:

 

"Hy vọng thế. mà sắp đến cuối năm, thường thì kinh thành những ngày cuối năm chẳng mấy khi yên bình, chỉ sợ kịp nghỉ ngơi mấy ngày bận rộn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ky-an-truy-tung/chuong-169.html.]

 

Bạc Nhược U hiểu rõ, trò chuyện với Ngô Tương thêm đôi câu rời nha môn.

 

Mấy ngày tiếp theo, nàng khá rảnh rỗi, dành thời gian phụ giúp Trình Uẩn Chi chuẩn đồ cưới. Dù Bạc Nhược U gả cho ai thì đồ cưới cũng thể thiếu, huống chi nay nàng gả cho Võ Chiêu Hầu, Trình Uẩn Chi dốc hết sức chuẩn . Ông thậm chí lục tìm của cải từ thời điểm Trình gia hoạch tội, gom góp để danh sách đồ cưới của nàng thêm phần tươm tất. Bạc Nhược U thấy khỏi cảm động và áy náy.

 

Nghĩ đến của hồi môn của mẫu , Bạc Nhược U khỏi thầm nhủ. Nàng vốn ý tranh giành gia sản của Tam phòng Bạc thị, nhưng hồi môn mà mẫu để vốn là của riêng, nhiều năm qua Bạc thị quản lý sinh lời, hiện giờ nàng trưởng thành, tài sản đó . Nghĩ thông suốt, nàng đề cập với Trình Uẩn Chi. Ông cũng đồng ý rằng đó là điều hợp tình hợp lý, liền sai Chu Lương đến Bạc thị truyền đạt ý của nàng.

 

Nàng vốn nghĩ Bạc thị sẽ tìm cách trì hoãn, ngờ sáng sớm hôm , Ngụy thị dẫn theo Bạc Cảnh Lễ và hai trông coi phòng thu chi đến Trình trạch. Họ những giao trả từng quyển sổ sách chi tiết mà còn tìm cách che giấu.

 

Thái độ dễ dãi của họ khiến nàng đỡ lao tâm. Hai ngày , nàng dẫn Chu Lương tới kiểm kê mấy cửa hàng mà mẫu để , bàn giao tất cả sản nghiệp cho Trình Uẩn Chi quản lý, cuối cùng khiến ông còn chật vật chuẩn đồ cưới cho nàng như .

 

Đến sáng ngày mùng 7, Hoắc Nguy Lâu chờ sẵn ở Trình trạch, cùng cha con nàng đến Tướng Quốc Tự. Pháp sự kéo dài suốt bảy ngày, Bạc Nhược U cần ở chùa để trai giới, lễ Phật. Nàng và Trình Uẩn Chi cùng xe ngựa, Hoắc Nguy Lâu thì cưỡi ngựa bên cạnh. Ra khỏi thành, cảnh đông hiu quạnh hiện mắt, may mà ánh mặt trời soi rọi, khí cũng quá lạnh lẽo.

 

Ngắm sắc trời, Bạc Nhược U nhớ chuyện Hoắc Khinh Hoằng về đàn tràng cầu tuyết, liền hỏi Hoắc Nguy Lâu:

 

"Hơn một tháng thấy mưa, tuyết đầu mùa năm nay vẫn tới. Đàn tràng cầu tuyết của Thế tử vẫn còn ?"

 

Hoắc Nguy Lâu đáp:

 

"Ngừng . Khâm Thiên Giám bảo tháng nhất định tuyết."

 

Nghe , nàng liền hiểu rõ. Khi xe ngựa đến Tướng Quốc Tự, Bạc Nhược U và Trình Uẩn Chi cung phụng tế bái bài vị phụ mẫu. Đến khi xong buổi pháp sự đầu tiên, mặt trời cũng ngả về tây. Trình Uẩn Chi cần ở trong chùa, liền để Lương thẩm chăm sóc nàng trở về thành .

 

Hoắc Nguy Lâu ở cùng nàng ba ngày, đến chiều ngày thứ ba, Lộ Kha đến báo chỉ dụ của bệ hạ, Hoắc Nguy Lâu liền hồi kinh cung diện thánh. Còn ba ngày, Bạc Nhược U ở chùa tịnh tâm, trai giới cầu phúc, an ủi linh hồn phụ mẫu nơi chín suối.

 

Ngày 13 tháng 11, buổi pháp sự cuối cùng tất sáng sớm. Bảy ngày viên mãn, Bạc Nhược U cảm tạ các sư tăng trong chùa, ở Phật đường tụng thêm nửa canh giờ mới cáo từ. Đang xuống núi, nàng tiếng gọi phía :

 

"Bạc ngỗ tác!"

 

Giọng gọi trong trẻo, Bạc Nhược U dừng bước, xoay thấy một quen mặt. Người mặc y phục xanh, dáng vẻ tuấn tú thư sinh, chính là Lưu Diễm mà nàng lâu gặp. Nàng thoáng kinh ngạc, ngờ gặp tại đây.

 

"Lưu công tử?"

 

Lưu Diễm bước nhanh tới, chắp tay hành lễ:

 

"Thất lễ. Bây giờ gọi là Huyện chủ mới ."

 

Bạc Nhược U mỉm , đáp :

 

"Lưu công tử cần đa lễ. Không ngày Phật đản, Lưu công tử đến đây là để..."

 

Lưu Diễm , sắc mặt thoáng trầm xuống:

 

"Nhà nay vẫn thói quen cúng dường ở chùa . Sau chuyện xảy , phụ càng thêm tin Phật, bảo rằng trong nhà tạo nghiệp chướng, chỉ nhiều việc thiện mới mong hóa giải. Vậy nên gần như nửa tháng đến đây một ."

 

Nghe nhắc vụ án Lưu gia mấy tháng , lòng Bạc Nhược U dấy lên chút bùi ngùi. Lưu Diễm liền hỏi nàng cũng mặt tại đây, tiếp:

 

"Ta Thế tử Huyện chủ giúp nha môn phá hai vụ án, còn một vụ là án cũ hơn mười năm."

 

Bạc Nhược U rằng nàng đến pháp sự cho phụ mẫu, ngờ vực hỏi :

 

"Thế tử? Thế tử của Hoắc Quốc công?"

 

" . Mấy phủ trong thành liên hợp với Thái Thường Tự tổ chức đàn tràng cầu tuyết, nhà tuy còn tước vị nhưng cũng góp chút thành ý. Thế tử đối với Huyện chủ kính trọng, nhắc đến hôn ước giữa Hầu gia và Huyện chủ, liền luôn việc Huyện chủ đang giúp nha môn phá án."

 

Lưu Diễm :

 

"Thế tử kể nhiều công lao của Huyện chủ, khiến ít thán phục."

 

Bạc Nhược U xong, liền hiểu ngay rằng lẽ nghi ngại chuyện một ngỗ tác gả cho Võ Chiêu Hầu. Ngỗ tác vốn là chức tiện dịch, nay nàng gả phủ Hầu gia, khó trách khỏi khiến kẻ khác dị nghị. Nàng thể tưởng tượng dáng vẻ hớn hở của Hoắc Khinh Hoằng khi ca ngợi mặt . Địa vị Thế tử của tôn quý, Võ Chiêu Hầu yêu thương, nên lời đủ khiến khác câm miệng.

 

Trong lòng nàng bỗng thấy ấm áp, khẽ :

 

"Ta chỉ những việc trong khả năng thôi, dám xưng công lao."

 

cũng quá thiết, Bạc Nhược U hàn huyên đôi câu cáo từ xuống núi. Dưới chân núi Hầu phủ chờ sẵn. Nàng lên xe ngựa hồi kinh, ghé qua Hầu phủ , Hoắc Nguy Lâu cung về mới về Trình phủ.

 

Những ngày trai giới trong chùa cũng khá mệt mỏi, nàng cùng Trình Uẩn Chi dùng cơm tối xong thì về nghỉ sớm. Trong giấc ngủ chập chờn, nàng bên ngoài tiếng gió thổi xào xạc, vô thức cuộn chăn ngủ say. Đến sáng sớm hôm tỉnh dậy, thấy trời ngoài cửa sổ sáng lạ thường, nàng khỏi nghĩ dậy trễ.

 

Đứng dậy y phục, mở cửa sổ , nàng kinh ngạc thấy khắp nơi phủ đầy tuyết trắng lấp lánh!

 

Thì đêm qua một trận tuyết lớn.

 

Làn gió lạnh thổi , nhưng đáy mắt Bạc Nhược U sáng rỡ. Bông tuyết còn lất phất bay, nàng vui vẻ ngoài. Mỗi bước chân trong tuyết phát tiếng kẽo kẹt, nàng thấy dấu chân in nền tuyết trắng, ý dâng tràn, vội vã đến thượng phòng ở tiền viện. khi nàng còn đến cửa viện, thấy Ngô Tương đang cùng Chu Lương từ ngoài cổng phủ tiến .

 

Nàng dừng bước, ý môi dần tan biến.

 

Ngô Tương thấy nàng từ xa, vội vàng sải bước về phía nàng.

 

 

 

 

Loading...