Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 244 --- 252: Hủy chuyến bay
Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:39:00
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 244: Không là yêu đương chứ
"Không ." Trong đôi mắt màu ngân bạch sương của Tư Minh hề bất kỳ d.a.o động nào, giọng lạnh băng: "Ngươi triệu hồi , tại hiện ? Lén lút hiện càng đáng."
Khương Nguyễn Nịnh nhớ tới ở nhà ăn đó.
Cô cảm nhận luồng khí tức quen thuộc .
Chẳng lẽ thực sự là ?
Nếu , thì là ai đây?
"Được , thế thì còn vấn đề gì nữa. Ngươi ."
Tư Minh thêm gì, chỉ gật đầu, dắt theo Tiểu Kiệt đang lưu luyến rời, chậm rãi bước cánh cửa đỏ như m.á.u .
Một lát .
Xoáy nước màu đen và cánh cửa trong hư biến mất.
Bốn phía khôi phục vẻ bình thường.
Giữa mày Khương Nguyễn Nịnh đón nhận một sợi ánh sáng ấm áp màu vàng kim.
Đây là công đức cô nhận khi giúp đỡ Tiểu Kiệt.
Kim quang ấn giữa trán, cơ thể cảm nhận một luồng ấm áp dễ chịu.
Khương Nguyễn Nịnh chút ngạc nhiên nhướng mày.
Lần đạt công đức, thế mà ít.
So với giá trị công đức cô thu hoạch khi siêu độ những vong hồn đó còn nhiều hơn.
Đôi khi, cơ chế khen thưởng của ông già Thiên Đạo thật khiến sờ đầu mối.
Vừa trở Giang Thành.
Khương Nguyễn Nịnh liền nhận tin nhắn WeChat Hoắc Trầm gửi tới.
[Khương tiểu thư, nghĩ kỹ tối nay ăn gì ?]
Khương Nguyễn Nịnh chằm chằm WeChat vài giây mới phản ứng , cô đồng ý tối nay cùng Hoắc Trầm ăn cơm.
Địa điểm ăn uống do cô quyết định.
[Có thể ăn lẩu ?]
Cô là cay vui.
Nếu để cô tự chọn chỗ ăn cơm, cô chỉ thể nghĩ đến lẩu và lẩu xào cay tê.
Hoắc Trầm: [Có thể, bây giờ qua đón em?]
Khương Nguyễn Nịnh thời gian, mới 5 giờ rưỡi chiều.
Cô chút ngạc nhiên: [Anh tan ?]
Hoắc Trầm: [Ừ.]
Khương Nguyễn Nịnh: [Ừ, qua .]
Hoắc thị là một công ty lớn như , là tổng tài, Hoắc Trầm vẻ nhàn nhã, cư nhiên tan sớm thế .
Cô còn tưởng rằng, quản lý công ty lớn cỡ sẽ bận đến chân chạm đất, mỗi ngày tăng ca đến đêm khuya.
Nghĩ công ty nhà họ Khương còn bằng một phần mười quy mô của Hoắc thị, mà cha Khương là chủ tịch cũng tăng ca xã giao mỗi ngày.
Rất ít khi lúc về nhà sớm.
Hoắc thị.
Hoắc Trầm buông điện thoại xuống, giữa sự chờ đợi hoảng loạn của một đám cấp cao bên , giọng trầm lãnh vang lên: "Hội nghị hôm nay dừng ở đây, tan họp."
Nói xong, liền dậy, một bước rời khỏi phòng họp.
Chờ .
Phòng họp yên tĩnh tức khắc liền náo nhiệt hẳn lên.
Các quản lý cấp cao sôi nổi châu đầu ghé tai: "Mọi phát hiện , Hoắc tổng mấy ngày nay là lạ."
" , còn tưởng cuộc họp hôm nay kéo dài đến tối muộn chứ. Không ngờ kết thúc sớm như ."
"Hoắc tổng họp hành bao giờ dùng điện thoại, thấy ngài hình như đang chat với ai đó, tâm trạng vẻ ."
"Hoắc tổng là đang yêu đương chứ?"
"Nói bậy bạ gì đó, bên cạnh Hoắc tổng ngay cả bóng dáng phụ nữ cũng thấy, thể yêu đương ."
Văn phòng Tổng tài.
Nghiêm Minh Hoắc Trầm bảo tan , kinh ngạc đến mức cằm suýt rớt xuống đất.
"Hoắc tổng, ngài là bây giờ thể tan về nhà?" Nghiêm Minh chiếc đồng hồ treo tường cổ điển kiểu Âu vách, xác định xác định là nhầm giờ.
Hiện tại xác thực là còn đến 6 giờ chiều.
Hoắc Trầm gập máy tính , ngước mắt về phía : "Cậu nếu tăng ca thì cũng là thể."
" ! À , Hoắc tổng, ý là tăng ca, vô cùng nguyện ý cống hiến vì công ty. Tóm , theo sự sắp xếp của Hoắc tổng."
Hoắc Trầm hừ nhẹ một tiếng: "Cậu sắp xếp lịch trình của một chút. Thời gian , buổi tối đều để trống, cần sắp xếp bất kỳ cuộc xã giao nào."
Chương 245: thích đôi mắt của
Thế là ?
Cây vạn tuế hoa ?
Nếu Hoắc tổng yêu đương mà thể tan 6 giờ chiều mỗi ngày, thì hy vọng Hoắc tổng thể sớm xác định quan hệ với vị Khương tiểu thư một chút.
Khương Nguyễn Nịnh chọn một quán lẩu cô ăn.
Cửa hàng lớn, trang hoàng cũng bình thường, qua chỉ là một quán ăn phổ thông, nhưng việc buôn bán vẫn luôn hot.
Còn cuối tuần mà trong quán chật kín .
Khi Khương Nguyễn Nịnh và Hoắc Trầm đến quán lẩu, chỉ còn một bàn ở sảnh lớn.
"Hoắc ngại ở sảnh lớn ?"
Khương Nguyễn Nịnh đàn ông mặc bộ âu phục định chế đắt tiền bên cạnh, cảm giác và cảnh xung quanh chút hợp .
Anh mời cô nhà hàng cao cấp.
Cô mời khách chọn một nơi bình dân như , sẽ chê bai chứ?
Hoắc Trầm quét mắt sảnh lớn ồn ào tiếng , một bước trong quán: "Sảnh lớn cũng , ăn lẩu chính là náo nhiệt một chút mới khí."
Anh vóc dáng cao lớn, diện mạo cực kỳ xuất chúng, ăn mặc càng là bất phàm.
Vừa bước sảnh, liền ít lặng lẽ đ.á.n.h giá.
Thính lực Khương Nguyễn Nịnh , bàn phía mấy cô gái nhỏ đang thảo luận xem là mới xuất đạo trong giới giải trí .
"Chắc là . Một khuôn mặt trai như thế, cho dù là mới debut cũng khả năng từng gặp qua."
"Nghệ sĩ trong giới giải trí gì khí chất như ."
"Các cái đồng hồ tay , hình như là phiên bản giới hạn của Patek Philippe đấy. Này giống nghệ sĩ, rõ ràng là bố đường tư bản."
"Giàu thế mà còn tới loại chỗ ăn cơm á? Phú hào thời nay đều bình dân thế ."
Khương Nguyễn Nịnh mấy bát quái, nhịn nghiêng đầu âm thầm đ.á.n.h giá Hoắc Trầm vài .
Hoắc Trầm hôm nay quả thật trai.
Tuy rằng vẫn là kiểu dáng đơn giản với sơ mi trắng và quần tây đen, nhưng tỷ lệ cơ thể , trời sinh là móc treo quần áo, mặc cái gì cũng .
Cho dù là ở loại quán lẩu tràn ngập mùi khói lửa thế , cũng giấu sự quý phái toát từ .
"Khương tiểu thư đang cái gì?" Cảm nhận sự chú ý của cô, Hoắc Trầm đầu, ánh mắt thanh lãnh trầm tĩnh về phía cô.
Khương Nguyễn Nịnh trốn tránh, thoải mái hào phóng : "Hoắc , ai từng trai ?"
Hoắc Trầm khựng , khuôn mặt tuấn mỹ nhiễm một chút nhiệt ý: "Khụ, ."
"Vậy là đầu tiên thế?" Khương Nguyễn Nịnh chờ trả lời, chằm chằm mắt tiếp, "Mắt của cũng ."
" thích đôi mắt của ."
Tim Hoắc Trầm phảng phất như lỡ một nhịp.
Người cầm quyền Hoắc gia, kẻ thể vững vàng ung dung ứng phó với bất kỳ sự tình gì, giờ phút thế nhưng lúng túng mặt một cô gái trẻ.
Từ quán lẩu .
"Thực nếu ăn lẩu, thể với ."
Khương Nguyễn Nịnh mới , Hoắc Trầm căn bản là ăn lẩu.
Anh chỉ ăn chút cay là sặc đến đỏ bừng cả mặt, mồ hôi tuôn như mưa.
Cô còn gọi một nồi cay đặc biệt.
Lúc hỏi ăn , đều gật đầu.
Cô tuy rằng cay vui, nhưng cũng cứ nhất thiết ăn cay.
Hoắc Trầm cong cong môi: " nếm thử một chút, ngờ vẫn là . Xin , em mất hứng ."
Khương Nguyễn Nịnh xoay .
"Một ăn đúng là chút mất hứng, cho nên đừng như nữa."
"Lần ..." Hoắc Trầm nhẹ giọng lặp hai chữ , ý bên khóe môi gia tăng, gật đầu , "Được, sẽ như nữa."
Chương 246: Là chị về
Ăn cơm xong, thời gian vẫn còn sớm.
Hoắc Trầm sang trung tâm thương mại đối diện, do dự một chút, thấp giọng hỏi: "Muốn xem phim ?"
Trong chuyện hẹn hò nam nữ, kinh nghiệm.
hình như các cặp đôi bình thường khi ăn xong đều sẽ chọn xem phim thì .
"Cũng ." Khương Nguyễn Nịnh cũng lâu xem phim, cô lấy điện thoại , "Bình thường thích xem thể loại gì? Phim b.o.m tấn khoa học viễn tưởng xem ?"
Gần đây vặn một bộ phim khoa học viễn tưởng mới chiếu.
"Ừ." Hoắc Trầm gật đầu, "Có thể xem."
"Thật sự thể xem? Nếu thích thì đừng im lặng, thể chọn thể loại khác." Khương Nguyễn Nịnh mở app đặt vé.
Lúc hỏi ăn cay , cũng bảo .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hoắc Trầm mỉm : "Không thích, cũng thường xuyên xem phim khoa học viễn tưởng."
"Vậy mua vé nhé."
Cô chọn chỗ , bấm trả tiền.
Hoắc Trầm , cũng tranh trả tiền với cô, chờ cô mua vé xong xuôi, mới mở miệng : "Lần xem phim sẽ mời em."
Khương Nguyễn Nịnh thanh toán xong, cất điện thoại, ngước mắt .
Cô gì, bên môi ngậm một tia nhạt, qua vài giây mới từ tốn đáp : "Được thôi."
Ánh mắt thiếu nữ sâu, là màu đen thuần túy, mang theo một tia tạp chất.
Quanh đôi mắt đen thẫm ánh lên một tầng sáng nhu hòa.
Khi cô khác, ánh mắt dường như phá lệ chuyên chú.
Hoắc Trầm thấy hình bóng rõ nét của chính trong mắt cô.
Tim thoáng chốc lỡ vài nhịp, ngay đó liền chịu khống chế mà đập loạn lên.
Nam Giao, biệt thự Minh Uyển.
Xe taxi dừng bên ngoài một tòa kiến trúc kiểu Âu ba tầng lầu.
"Cô gái, đến biệt thự Minh Uyển ."
Khương Nguyễn Nịnh mở cửa xe, khi xuống xe, đến cánh cổng lớn màu đen.
Vào cổng chính cần nhập mật mã.
Cô dựa ký ức, nhập một chuỗi con .
"Mật mã nhập sai, vui lòng nhập nữa." Khóa thông minh phát tiếng "tít tít" cảnh báo.
Khương Nguyễn Nịnh sửng sốt, nhập mật mã một nữa.
Vẫn như cũ nhắc nhở nhập sai.
Cô liền phản ứng , mật mã cửa lớn đổi.
Cô ấn chuông cửa bên cạnh.
"Ai đấy?" Chuông cửa màn hình vang lên giọng của Khương Tư Tư.
Khương Nguyễn Nịnh lãnh đạm : "Là , mở cửa."
Sau vài giây im lặng, Khương Tư Tư như một tiếng: "Em còn tưởng là giao bánh kem tới, hóa là chị về . Chị mật mã cổng lớn ?"
Khương Nguyễn Nịnh: "Mật mã đổi ."
" nhỉ." Khương Tư Tư như nhớ chuyện , "Mật mã đổi qua, nhưng mà, ai cho chị mật mã mới ?"
Khương Nguyễn Nịnh lười cùng cô nhảm, giọng lạnh xuống: "Mở cửa."
"Tư Tư, em đang chuyện với ai thế?" Lại một âm thanh vang lên, là giọng của một trai trẻ.
"Anh, là chị về. Chị mật mã cổng lớn, bảo em mở cửa giúp." Khương Tư Tư trả lời.
Chàng trai trẻ "Ừ" một tiếng, liền gì nữa.
"Khóa cửa mở." Khóa thông minh phát tiếng "tít", cánh cửa sắt dày nặng chậm rãi mở về hai phía.
Khương Nguyễn Nịnh biệt thự.
Vừa đến sảnh lớn, liền thấy một trận vui vẻ.
Khương Tư Tư đang đùa giỡn cùng Khương Tin, Khương sô pha, ánh mắt từ ái hai .
Khương Tư Tư duyên trốn lòng Khương: "Mẹ, bắt nạt , mau giúp con đ.á.n.h !"
Mẹ Khương ôm cô , giả vờ tức giận trừng Khương Tin một cái: "Con bao lớn , còn bắt nạt em gái, chẳng chút dáng vẻ nào cả."
Chương 247: Càng ngày càng quy củ
Khương Tin hừ nhẹ một tiếng: "Rõ ràng là nó bắt nạt con . Khương Tư Tư, em là đồ ch.ó con vô , nào cũng lấy bia đỡ đạn."
"Đại tiểu thư về ạ."
Dì Trương thấy Khương Nguyễn Nịnh ở cửa, lên tiếng gọi.
Tiếng vui trong sảnh lớn đột ngột im bặt.
Khương Tin đầu, khoảnh khắc ánh mắt rơi Khương Nguyễn Nịnh, vẻ kinh ngạc.
Mẹ Khương và Khương Tư Tư mặt cũng lộ biểu cảm kinh ngạc tương tự.
Khương Nguyễn Nịnh ánh mắt đạm nhiên sảnh.
Cô như thấy ánh mắt của mấy họ, thẳng qua bọn họ, trực tiếp lên lầu.
"Đứng !" Giọng tức giận của Khương từ phía truyền đến.
Bước chân Khương Nguyễn Nịnh dừng , nghiêng đầu, ánh mắt nhàn nhạt về phía bà: "Có chuyện gì ?"
"Mày đây là thái độ gì hả?" Mẹ Khương giận dữ, "Ở bên ngoài lâu , càng ngày càng quy củ. Mày thấy bọn tao đang trong phòng khách , đến chào hỏi cũng ?"
Ánh mắt Khương Tin vẫn dừng cô, đang đ.á.n.h giá.
Trong giọng của mang theo sự bất mãn: "Khương Nguyễn Nịnh, hôm nay là sinh nhật ba, mày ăn mặc thế là ý gì? Cố ý hả?"
Khương Nguyễn Nịnh cúi đầu bộ đồ thể thao đang mặc, nhướng mày : " mặc thế thì ? Có vấn đề gì ?"
"Mày rõ còn cố hỏi." Khương Tin lạnh giọng, "Tự mày cảm thấy thích hợp ?"
"Rất thích hợp." Khương Nguyễn Nịnh đưa tay kéo khóa áo thể thao, ánh mắt bình tĩnh , "Bằng thì nên mặc cái gì?"
Khương Tin nhíu mày, sắc mặt trầm xuống: "Mày nếu về nhà thì thể cần về. Vừa về bãi cái mặt cho ai xem, ai nợ nần gì mày chắc."
" quả thực về." Giọng Khương Nguyễn Nịnh nhạt, "Là nhắn tin WeChat cho , bảo về."
Mặt Khương Tin đen : "Mày..."
"Chị, em chị vẫn còn giận chuyện . Nếu em xin chị, chị thể đừng giận nữa , hôm nay là sinh nhật ba, chị thể đừng loạn nữa ?"
Khương Tư Tư từ trong lòng Khương dậy, c.ắ.n môi, vẻ mặt đầy tủi cô: "Xin chị, chuyện đều là em đúng, xin chị hãy tha thứ cho em."
"Em nên nhận lấy căn hộ , em chị cũng thích căn hộ đó. Nếu chị thì hiện tại em thể sang tên cho chị."
"Chỉ cần chị thể chọc ba và trai vui nữa, em thể cái gì cũng cần. Hơn nữa vốn dĩ những thứ đó cũng là thuộc về chị, chị mới là con gái ruột của ba , em đem chúng trả cho chị cũng là điều nên ."
Nói xong, Khương Tư Tư liền nấc lên.
"Tư Tư, con đang ngốc nghếch gì thế." Mẹ Khương lập tức dậy, ôm Khương Tư Tư lòng, lau nước mắt mặt cho cô , "Căn hộ đó là quà sinh nhật ba và tặng cho con, cho con thì là của con, ai cũng lấy ."
"Trong lòng ba , con chính là con gái ruột. Về , mấy lời ruột thịt ruột thịt nữa."
" mà, nhưng mà chị sẽ vui." Khương Tư Tư sụt sùi , "Mẹ, chờ sinh nhật ba qua , con dọn ngoài ở."
"Cái gì, em dọn ngoài ở?" Khương Tin biến sắc, "Tại ?"
Khương Tư Tư nâng mắt về phía Khương Nguyễn Nịnh: "Chị về ở thì con vẫn nên dọn ngoài thôi, như đều sẽ vui vẻ hơn."
"Không ." Mẹ Khương nhíu mày cự tuyệt, "Nơi là nhà của con, con thể dọn ngoài. Lại con là con gái ở bên ngoài nguy hiểm lắm, yên tâm."
Chương 248: Không máy bay
"Không sai, nơi chính là nhà của em, em còn dọn ?" Khương Tin cũng vẻ mặt tán đồng, "Em ở nơi , ai là vui cả."
"Cái nhà em ở hơn hai mươi năm, cho dù dọn, thế nào cũng tới phiên em dọn ."
Khương Nguyễn Nịnh tiếng động cong môi.
Thế tức là ý bảo cô dọn chứ gì.
Vừa khéo, cô cũng ý .
" mà chị..." Khương Tư Tư c.ắ.n môi, vẻ mặt khó xử về phía Khương Nguyễn Nịnh.
Khương Tin cũng đầu Khương Nguyễn Nịnh, lạnh mặt : "Mày nếu dọn về đây ở, thì sống hòa thuận với Tư Tư, nếu ..."
" dọn ."
Khương Nguyễn Nịnh chờ xong, liền lạnh nhạt cắt ngang lời : "Căn hộ ở trung tâm thành phố , qua mấy ngày nữa sẽ thủ tục chuyển nhượng, trả nhà."
"Còn tất cả chi phí tiêu xài cho trong mấy năm đón về đây, chờ thống kê rõ ràng, cũng sẽ trả hết một lượt."
Cô dứt lời, mấy đối diện đều lộ vẻ kinh ngạc.
Mẹ Khương sắc mặt khó coi : "Mày ý gì? Mày đây là phân rõ quan hệ với bọn tao?"
Khương Tin sắc mặt cũng khó coi: "Mày loạn cái gì? Khương Nguyễn Nịnh, mày thể đừng về mất hứng như ."
Khương Tư Tư mím môi, trong mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu cô.
Khương Nguyễn Nịnh thêm gì nữa.
Cô , cho dù hiện tại cô lời đoạn tuyệt quan hệ, cũng sẽ ai tin cô.
Bọn họ chỉ cho rằng cô đang giận dỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-244-252-huy-chuyen-bay.html.]
Cô biện giải cho chính .
Bọn họ cảm thấy là cái gì, thì cứ là cái đó .
Dù cô hiện tại cả việc bọn họ đối đãi với cô như thế nào.
Cô xoay , về phía lầu.
Trong phòng ngủ, đặt di vật của bà ngoại.
Một cuốn album, mấy quyển sách, còn một cái vòng cổ và một chiếc vòng tay bạc.
Cô bỏ những di vật một cái hộp, ôm hộp xuống lầu.
Vừa đến lầu, liền thấy cha Khương từ bên ngoài .
Khương Tư Tư lập tức tiến lên, mật khoác tay cha Khương, ngọt ngào gọi: "Ba."
Cha Khương xoa đầu cô : "Ở công ty thấy quen ?"
Khương Tư Tư gật đầu: "Vâng, quen ạ."
"Vậy là , con cái gì hiểu cứ hỏi con."
Khương Tư Tư và Khương Tin hiện tại đều đang việc ở công ty nhà họ Khương.
Khương Tin là Phó tổng công ty, Khương Tư Tư quản lý một bộ phận, cha Khương cố ý bồi dưỡng hai em, định vài năm nữa sẽ giao quyền công ty .
"Nịnh Nịnh?" Cha Khương sảnh lớn, thấy Khương Nguyễn Nịnh đang ôm hộp tới, khẽ nhíu mày , "Con thế ? Sao gầy nhiều như ."
Khương Nguyễn Nịnh thấy giữa trán ông quanh quẩn một tầng hắc khí, trả lời câu hỏi của ông: "Ông ngày mai tỉnh ngoài, máy bay, đổi thành tàu cao tốc ."
Cha Khương ngẩn , trong mắt lộ vẻ kinh ngạc: "Sao con ngày mai ba tỉnh ngoài?"
Sáng nay ông mới đàm phán xong một đơn hàng lớn.
Để biểu thị thành ý, ngày mai ông đích tỉnh ngoài ký hợp đồng.
Chuyện mới xác nhận, ông cho bất kỳ ai trong nhà.
"Cái quan trọng, tóm ông nếu tai ương đổ m.á.u thì đừng máy bay. Chuyến bay ông định sẽ xảy tai nạn, ông sẽ vì t.a.i n.ạ.n mà tàn tật suốt đời."
"Khương Nguyễn Nịnh, mày điên !" Khương Tin quả thực thể nhịn nữa, đầy mặt giận dữ , "Hôm nay là sinh nhật ba, mày chúc mừng sinh nhật thì thôi, mày thế nhưng còn mặt nguyền rủa ba."
Chương 249: Thân duyên với nhà họ Khương hết
Khương Nguyễn Nịnh đầu : "Anh cũng giống , nếu xảy tai nạn, thì đừng chuyến bay ngày mai. Nếu , kết cục của sẽ còn t.h.ả.m hại hơn, sẽ trở thành thực vật cả đời."
Ấn đường Khương Tin càng đen thêm.
Cha Khương ngày mai sẽ mang theo cùng.
So với tàn tật, trở thành thực vật như , mới là t.h.ả.m nhất.
"Mẹ kiếp mày bệnh !"
Khương Tin vung nắm đ.ấ.m lên, nghiến răng nghiến lợi : "Mày còn bậy một câu nữa, tao đ.á.n.h mày đấy!"
Khương Nguyễn Nịnh thèm để ý đến .
Cô về phía Khương: "Đi bệnh viện kiểm tra tuyến v.ú , hiện tại là giai đoạn đầu, kịp thời điều trị còn thể sống, trễ thêm hai tháng nữa, tế bào ung thư di căn thì hết cứu."
Mặt Khương tức đến xanh mét: "Cái đồ bất hiếu nữ , mày thế nhưng trù ẻo tao ung thư?!"
Khương Tư Tư thể tin nổi về phía cô: "Chị, chị thực sự quá đáng lắm ! Sao chị thể nguyền rủa ba và như !"
Khương Nguyễn Nịnh thật sự điên ?
Cô đang cái gì ?
Khương Nguyễn Nịnh cô : "Phẫu thuật thẩm mỹ đừng lung tung, cẩn thận hủy dung."
Khương Tin giận cực điểm, giơ tay đ.á.n.h về phía mặt cô: "Tao thấy mày đúng là điên thật !"
Tay mới vung , Khương Nguyễn Nịnh chặn .
Cô cũng dùng sức bao nhiêu, nhưng tay Khương Tin cách nào hạ xuống thêm nửa phân.
Khương Tin giật cô.
Sức lực Khương Nguyễn Nịnh từ khi nào trở nên lớn như ?
"Lời nhắc nhở , coi như là sự hồi báo cuối cùng của đối với các . và nhà họ Khương duyên hết, từ nay về , mạnh ai nấy sống ."
Khương Nguyễn Nịnh buông tay Khương Tin , đang định rời , bỗng nhiên một giọng đầy ngạc nhiên vui mừng: "Đại sư, ngài ở đây?"
Cô ngẩng đầu, thấy Hứa Minh Na từ bên ngoài .
Đi cùng Hứa Minh Na, còn một đôi nam nữ trung niên khí chất bất phàm.
Hứa Minh Na bước nhanh về phía Khương Nguyễn Nịnh, ngữ khí kích động : "Ba, , đây chính là vị Khương đại sư con từng kể với hai , chính là cô cứu em trai."
Đôi nam nữ trung niên phía cũng tới.
Khi thấy đại sư cứu mạng con trai là một cô bé trẻ tuổi xinh nhường , hai vợ chồng đều chút kinh ngạc, nhưng thái độ vô cùng khách khí.
"Khương đại sư, chúng là ba của Minh Vũ, vô cùng cảm tạ ngài cứu Minh Vũ một mạng." Cha Hứa đ.á.n.h giá Khương Nguyễn Nịnh một cái, trong mắt mang theo ý tán thưởng.
Vị đại sư tuy rằng còn trẻ, nhưng khí chất bất phàm.
Trên cô một loại khí chất trầm và nội liễm vượt xa bạn bè cùng trang lứa, ông tung hoành thương trường nhiều năm, dạng gì cũng từng tiếp xúc, liếc mắt một cái là thể , cô bé mắt xác thực đơn giản.
Mẹ Hứa cảm kích : " , nếu nhờ Khương đại sư hỗ trợ, chúng sợ là sẽ còn gặp Minh Vũ. Mạng của Minh Vũ là do Khương đại sư ngài cứu về, cả nhà chúng thật nên cảm tạ ngài thế nào cho ."
Khương Nguyễn Nịnh : "Khách khí , chuyện kỳ thực là công lao của . Là do nhà họ Hứa các vị việc thiện nhiều năm, tích ít công đức phúc báo, mới thể che chở cho hậu thế."
Cha Hứa Hứa cô , lập tức kiên định quyết tâm từ thiện cả đời.
" đại sư, tiền một ngàn vạn ngài bảo quyên góp đó, quyên hết cho tổ chức từ thiện ." Hứa Minh Na lấy điện thoại , " bản điện t.ử của thỏa thuận quyên góp đây, đại sư xem ngay ?"
"Không cần ." Khương Nguyễn Nịnh lắc đầu, " tin các sẽ giở trò trong chuyện ."
Hứa Minh Na liền cất điện thoại .
Cô nàng tò mò hỏi: "Đại sư, ngài ở nhà chú Khương? Ngài tới đây để xem bói ạ?"
"Mày còn là đấy."
Chương 250: Nhà họ Khương vả mặt
"Không , còn việc, xin cáo từ ." Khương Nguyễn Nịnh giải thích gì, xong câu đó liền rời .
Chờ cô .
Cha Khương kinh ngạc thôi hỏi: "Lão Hứa, chuyện là thế nào? Đại sư gì cơ?"
Hứa Minh Na trả lời: "Chú Khương, cháu còn đang hỏi chú là chuyện như thế nào đây. Sao đại sư ở nhà chú, cô tới đây gì ạ?"
"Đại sư? Cháu gọi nó là đại sư?" Cha Khương vẻ mặt mờ mịt.
"Vâng, cô chính là vị đại sư đoán mệnh cứu em trai cháu đấy ạ."
Lời của Hứa Minh Na khiến sắc mặt nhà họ Khương đều đổi.
Mẹ Khương cao giọng: "Na Na, vị đại sư lợi hại mà cháu từng kể với bọn cô, chính là nó? Cháu nhầm lẫn gì ?"
"Sao thể nhầm ." Hứa Minh Na cảm thấy câu hỏi của Khương chút khó hiểu, "Dì Khương, tìm đại sư tới, chẳng lẽ mời cô tới đoán mệnh xem phong thủy ?"
Hứa Minh Na dù nghĩ thế nào cũng sẽ nghĩ đến mối quan hệ giữa Khương Nguyễn Nịnh và nhà họ Khương.
Cô nàng nhà họ Khương hai cô con gái.
Một ruột, một ruột.
Lúc nhà họ Khương ôm nhầm con, đứa ruột thịt thì nuôi như con đẻ.
Sau sự thật, mới đón con gái ruột về.
Nghe cô con gái ruột đáng thương, vốn dĩ là thiên kim tiểu thư, bế nhầm về nông thôn.
Tuy đón về, nhưng dù cũng lớn lên ở quê, cách sống và kiến thức đều kém, hòa hợp với trong nhà.
Nhà họ Khương đối với cô con gái ruột , cũng mấy yêu thích.
Ở bên ngoài ít khi nhắc tới.
Có dịp sự kiện chính thức gì, cũng đều mang theo cô con gái nuôi, còn cô con gái ruột thì bao giờ thấy tham dự cùng.
Có lẽ là do con gái ruột lớn lên ở quê, lễ nghi hàm dưỡng đều , sợ mang ngoài sẽ bọn họ mất mặt.
Hứa Minh Na cũng tới nhà họ Khương vài .
Cũng từng gặp qua cô con gái ruột .
Cho nên cô nàng cũng quan hệ giữa Khương Nguyễn Nịnh và nhà họ Khương.
Cha Khương trừng lớn mắt: "Cháu nó chính là đại sư đoán mệnh cứu Minh Vũ? Sao thể, Nịnh Nịnh bao giờ nó xem bói cho ."
Vẻ mặt Khương Tin đầy vẻ thể tin nổi: "Khương Nguyễn Nịnh đoán mệnh? Nó còn cứu Minh Vũ? Chị Minh Na, em nhầm chứ, chị thật sự đùa bọn em đấy chứ?"
Quan hệ giữa Khương Tin và Hứa Minh Vũ cũng tệ.
Lúc Hứa Minh Vũ cứu về, còn bệnh viện thăm hỏi.
Cho nên, rõ Hứa Minh Vũ cứu như thế nào.
Hắn hứng thú với vị đại sư đoán mệnh mà Hứa Minh Na kể, còn nghĩ nhu cầu xem bói, cũng sẽ phòng livestream tìm đó xem một quẻ, thử xem thật sự thần kỳ và lợi hại như lời Minh Na .
hiện tại...
Hứa Minh Na thế nhưng , Khương Nguyễn Nịnh chính là vị đại sư đoán mệnh lợi hại đó?!
"Chú Khương, lẽ quen đại sư ?" Hứa Minh Na cha Khương và Khương, về phía Khương Tin, bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, "Đại sư cũng họ Khương, chẳng lẽ... Đại sư là họ hàng với nhà ?!"
Cha Hứa Hứa cũng lập tức về phía cha Khương.
Tuy rằng Khương Nguyễn Nịnh đó từ chối lời mời của họ, nhưng nếu cô là họ hàng nhà họ Khương, nhờ nhà họ Khương giúp vài câu, thể mời cô .
"Không họ hàng." Tâm trạng cha Khương lúc vô cùng phức tạp, ông về phía hướng Khương Nguyễn Nịnh rời , giọng nghẹn , "Nó là con gái của ."
"Cái gì!" Hứa Minh Na sững sờ, "Đại sư là con gái của chú?"
Hứa Minh Na quen Khương Tư Tư.
Nhà họ Khương hai cô con gái.
Trừ Khương Tư Tư , còn chính là...
"Cô con gái đón từ quê lên, chính là đại sư?"
Chương 251: Liệu linh nghiệm ?
Cha Khương gật đầu.
Hứa Minh Na kinh ngạc đến ngây .
Cha Hứa cũng vẻ mặt kinh ngạc: "Khương đổng, con gái ông bản lĩnh đoán mệnh lợi hại như , giờ ông từng nhắc qua với chúng ."
Cha Khương hỏi đến cứng họng.
Chuyện , ông cũng là mới .
Ông hiện tại còn một bụng nghi vấn, rõ ràng chuyện là thế nào.
Nếu Khương Nguyễn Nịnh thật sự đoán mệnh.
Vậy những lời nguyền rủa nãy của nó, chẳng lẽ thật sự là do nó tính ?
Nó , chuyến bay ông ngày mai sẽ xảy tai nạn.
Ông sẽ vì t.a.i n.ạ.n đó mà biến thành tàn phế.
Khương Tin cũng sẽ vì t.a.i n.ạ.n đó mà biến thành thực vật.
Cha Khương nghĩ đến những lời tiên tri đó, sắc mặt dần dần đổi.
Sắc mặt Khương Tin lúc cũng trở nên chút tái nhợt, bởi vì cũng nhớ tới chuyện Khương Nguyễn Nịnh tiên tri.
Sắc mặt Khương cũng chẳng khá hơn là bao, do tác dụng tâm lý , bà bỗng nhiên cảm thấy n.g.ự.c khó chịu, trướng đau dữ dội.
Khương Tư Tư đưa tay che mặt .
Thời gian , cô quả thật ý định phẫu thuật thẩm mỹ, cô vẫn luôn quá hài lòng với cái mũi của , cảm thấy đủ cao, đủ tây.
Còn gọt mặt cho nhỏ một chút.
Bạn giới thiệu cho cô một viện thẩm mỹ mới mở, bác sĩ mổ chính kỹ thuật vô cùng , mũi đặc biệt tự nhiên và .
Cô xong cũng động lòng.
hiện tại...
Khương Tư Tư chút dám .
Ngày hôm .
Cha Khương nơi khác ký hợp đồng, sáng sớm dậy.
Khương Tin cùng ông, cũng dậy từ sớm.
Nhà ăn.
Khương Tin ăn sáng chút thất thần.
Ngày hôm qua Hứa Minh Na cho bọn họ , Khương Nguyễn Nịnh hiện tại đang chủ bá (streamer) đoán mệnh, livestream bói toán một cái App tên là Miêu Trảo gì đó, độ hot vô cùng cao, là chủ bá đang nổi đình đám App đó.
Phòng livestream của nó, mỗi ngày đều vài vạn xem.
Lúc nhiều nhất lên tới mấy chục vạn.
Hơn nữa vì đoán mệnh quá chuẩn, còn thường xuyên lên hot search Weibo.
Ngay cả cục cảnh sát cũng từng kết nối livestream với nó.
Người nhà họ Hứa khi quan hệ giữa Khương Nguyễn Nịnh và nhà họ Khương, đối với bọn họ đều phá lệ khách khí, cha Hứa càng là năm bảy lượt nhờ vả, nhà họ Hứa xây nơi ở, nhờ Khương Nguyễn Nịnh hỗ trợ xem phong thủy bố cục.
Chỉ cần cô đồng ý giúp xem phong thủy, giá cả thể tùy ý .
Khi nhà họ Hứa nhắc tới Khương Nguyễn Nịnh, một câu một tiếng "đại sư" đầy tôn kính, bộ dáng là kính trọng.
Chờ nhà họ Hứa , Khương Tin lên mạng tìm kiếm phòng livestream đoán mệnh của Khương Nguyễn Nịnh.
Nó thế mà hơn 50 vạn fans.
Hắn còn lên Weibo tìm kiếm hot search liên quan.
Xem hết tất cả hot search xong, cảm thấy như đầu tiên quen Khương Nguyễn Nịnh.
Trong phòng livestream, cô gái đạm nhiên tự tin, khí chất siêu phàm thoát tục , cùng với đứa em gái mà từng đây, như là hai khác .
Cha Khương cũng giống , qua chút tập trung.
Ăn cơm một lát, liền buông đũa xuống.
Ông chau mày: "Con trai, con cảm thấy những chuyện em gái con tiên đoán ngày hôm qua, liệu linh nghiệm ?"
"Nó rốt cuộc là thật sự tính cái gì, là cố ý hù dọa chúng ?"
Khương Tin ngẩng đầu, nghĩ nghĩ trả lời: "Ba, hôm qua con lên mạng tra , Nịnh Nịnh đoán mệnh hình như thực sự lợi hại, tính chuẩn nhiều chuyện."
"Viện trưởng Trần của bệnh viện thành phố, ba chứ, ông suýt một bệnh nhân gây rối c.h.é.m . Ông từng là một đại sư đoán mệnh tiên tri vụ gây rối đó, ông mới chuẩn , bắt kẻ gây rối ."
"Con mới , vị đại sư đoán mệnh mà ông , cư nhiên là Nịnh Nịnh."
Chương 252: Hủy chuyến bay
Khương phụ kinh ngạc tột độ. Ông Viện trưởng Trần. Chuyện Viện trưởng Trần suýt bệnh nhân quá khích c.h.é.m ông cũng .
"Viện trưởng Trần đại sư đoán mệnh đó là Nịnh Nịnh ?" Biểu cảm của Khương phụ vô cùng kinh ngạc, "Con bé thực sự lợi hại đến thế?"
"Vâng." Khương Tín dù thừa nhận nhưng vẫn gật đầu, "Con bé còn thông qua xem bói giúp cảnh sát tìm một nữ sinh viên mất tích một tuần."
"Chuyện liên quan đến cảnh sát, lúc đó còn livestream kết nối trực tiếp với bên cảnh sát nữa, chắc là giả ."
Những chuyện khác thể giả, nhưng Khương Nguyễn Nịnh đủ bản lĩnh để khiến cảnh sát phối hợp diễn kịch cùng . Cho nên, chuyện cô xem bói, tương lai chắc chắn là thật.
"Bố, con nghĩ thà tin là còn hơn , tàu cao tốc cũng chỉ chậm hơn vài tiếng thôi, là tàu cao tốc ." Khương Tín vẫn quý trọng mạng sống của . Anh đ.á.n.h cược.
Khương phụ suy nghĩ một lát gật đầu: "Con đúng, để bố bảo Tiểu Cao hủy chuyến bay, chuyển sang tàu cao tốc."
Nói xong, Khương phụ cầm điện thoại gọi cho thư ký của . Sau khi gọi điện xác nhận đổi sang tàu cao tốc, vẻ mặt hai cha con đều giãn thấy rõ.
Lúc , Khương mẫu ăn mặc chỉnh tề bước phòng ăn.
"Mẹ." Khương Tín bà ngạc nhiên, "Sao hôm nay dậy sớm thế?"
Khương mẫu vốn thích ngủ nướng. Bình thường bà ngủ đến hơn 10 giờ mới dậy. Giờ mới 8 giờ sáng. Mọi khi giờ bà vẫn còn giường.
Khương phụ cũng thấy lạ: " đấy, bà dậy sớm thế gì?"
Khương mẫu đến xuống cạnh Khương phụ: " bệnh viện."
"Đi bệnh viện? Mẹ, thấy khỏe ở ?"
Khương mẫu mím môi, vẻ mặt chút tự nhiên: "Mẹ kiểm tra sức khỏe tổng quát."
Đêm qua Khương mẫu hề chợp mắt. Cả đêm bà cứ trằn trọc suy nghĩ xem hôm nay nên bệnh viện kiểm tra . Một mặt, bà cảm thấy sức khỏe , chẳng bệnh tật gì. Vì nửa năm bà mới kiểm tra tổng quát xong. Kết quả lúc đó cho thấy bà khỏe mạnh, chỉ vài vấn đề nhỏ đáng kể.
Bà tin chỉ mới nửa năm mà ung thư. Hơn nữa, Khương Nguyễn Nịnh bà ung thư v.ú giai đoạn đầu, nhưng bà thấy n.g.ự.c biểu hiện gì khó chịu bất thường. Bà tự nhủ rằng Khương Nguyễn Nịnh chỉ bậy bạ, cần tin lời nó.
mặt khác... bà rốt cuộc vẫn sợ hãi. Sợ lời tiên đoán thành sự thật. Dù thì nhà họ Hứa cũng ca ngợi Khương Nguyễn Nịnh lợi hại như thế, nhỡ những gì nó tính đều là thật...
Suy tính , bà cảm thấy vẫn nên bệnh viện kiểm tra cho chắc ăn. Vốn dĩ bà cũng định tháng kiểm tra sức khỏe. Giờ sớm hơn một tháng cũng chẳng .
" ." Khương mẫu hai cha con, ánh mắt lo lắng, "Bao giờ hai bố con ? Vẫn định máy bay ?"
"Mẹ, con và bố quyết định tàu cao tốc đến Hải Thành." Khương Tín , "Bố bảo chú Lâm hủy chuyến bay ."
Khương mẫu thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Bà chỉ sợ Khương phụ tin, vẫn cố chấp máy bay. Tuy bà tin những lời tiên đoán của Khương Nguyễn Nịnh, nhưng trong lòng vẫn cứ thấy bất an. Giờ tin Khương phụ hủy chuyến bay, tảng đá đè nặng trong lòng bà cuối cùng cũng trút bỏ. Bà thấy yên tâm hơn hẳn.