Kinh Doanh Siêu Không Gian - Chương 505

Cập nhật lúc: 2025-08-11 15:06:56
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rainer nhẹ nhàng xoay ly rượu trong tay, nhấp một ngụm. Rượu lướt qua đầu lưỡi như một làn sóng mềm mại, vị cay xè như nhiều loại rượu mạnh khác, chỉ sự dịu nhẹ. Nếu hương rượu thoang thoảng, sẽ nghĩ rằng chỉ đang uống nước.

Khi rượu chạm lưỡi, nó mượt mà như tơ lụa, tràn khoang miệng. Để rượu dừng trong miệng một chút, hương vị bỗng bùng nổ, ban đầu chỉ là một chút vị nhạt, nhưng khi nhiệt độ trong miệng ấm lên, nó dần phát tán hương thơm nguyên bản, hòa quyện cùng mùi hương, tạo nên một cảm giác say mê.

Rượu đậm đà, kiểu mạnh mẽ đơn thuần, mà là một sự đầy đặn, tròn trịa, tạo nên bởi quá trình ủ lâu năm. Bên trong hương vị phức tạp là sự kết hợp của nhiều tầng lớp mùi hương: từ hương ngũ cốc ban đầu, đến mùi gỗ, những mùi hương nhẹ của gia vị và khoáng chất. Tất cả hòa quyện , tạo nên một hương vị độc đáo.

Rainer nuối tiếc khi nuốt rượu xuống. Khi dòng rượu chảy xuống cổ họng, cảm nhận một cảm giác ấm áp và dễ chịu. Không chỉ là cảm giác say nhẹ do rượu, mà còn bởi mùi hương quyện cổ họng, vang vọng mãi. Dù rượu trôi xuống, hương thơm vẫn còn vương vấn trong khoang miệng.

Rượu thật dễ chịu, như một dòng nước ấm chảy dày, lan tỏa đến tim, khiến thoải mái đến nỗi khép mắt . Và đúng lúc nghĩ rằng đây bộ hương vị của rượu, thì bất ngờ, một hương hoa tinh tế bùng nổ trong miệng, hòa quyện cùng vị rượu còn sót trong từng góc nhỏ của khoang miệng.

Mùi hương của hoa chân thực, lượn quanh trong miệng một lúc mới dần nhạt . Rainer mất hương vị , nên cầm ly lên uống thêm một ngụm. Lần , hương vị của rượu khi mới miệng còn nhẹ nhàng nữa, mà hòa quyện hảo với hương hoa, khiến rượu trở nên đặc biệt hơn.

Một ngụm nối tiếp một ngụm, Rainer chìm đắm trong trải nghiệm tuyệt vời mà ly rượu mang . Mỗi nuốt xuống, đều nhớ và thưởng thức hương vị sâu hơn. Chẳng mấy chốc, ly rượu cạn.

Rainer nghiêng ly, để giọt rượu cuối cùng chảy từ từ miệng. Anh nhắm mắt , để cảm nhận hương vị cuối cùng xoay quanh trong miệng. Đó là một cảm giác thỏa mãn khó tả. Khi giọt rượu cuối cùng chạm lưỡi, hương thơm một nữa bùng nổ, giống như một bản nhạc dài, khiến say mê dứt.

Khi giọt rượu cuối cùng cũng biến mất, Rainer từ từ đặt ly xuống, ánh mắt dán đáy ly trống rỗng, lòng đầy nuối tiếc. Anh nhẹ nhàng vuốt ve chiếc ly, cảm giác mặt ly mịn màng như vẫn còn lưu giữ chút ấm áp của rượu. Lúc , mới nhận quá trình thưởng thức rượu là ảo giác, nhưng tại một ly rượu đầy hết veo nhanh đến ?

DTV

"Cho thêm một ly nữa ." Rainer đẩy ly về phía ông lão say rượu, ánh mắt đầy khát khao.

ông lão cất chiếc bình thủy tinh chứa rượu từ lúc nào. Nhìn Rainer uống cạn ly rượu và còn thêm nữa, ông vui chút nào. Rượu ông còn chẳng đủ uống, thể chia thêm cho ai? Ông đẩy Rainer và lẩm bẩm: "Đi , ."

Rainer vẫn giữ chặt ly rượu, chịu rời . Anh giống như một tay nghiện rượu lâu năm nếm rượu ngon từ thiên đường, thể dễ dàng buông tay. ông lão chẳng quan tâm, thấy đẩy , ông vớ lấy bình rượu biến mất một góc tối từ khi nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-505.html.]

Rainer chẳng kịp xem ông lão biến mất từ . Anh lập tức chạy ngoài, cố gắng theo con đường cũ để tìm, nhưng ông lão như tàng hình, tìm mãi mà thấy. Khi đang tiếc nuối thì thấy tiếng gọi của Richard và những khác.

"Hey, Rainer, đang gì ở đây thế?" Richard gọi lớn.

Rainer rõ ràng còn chút phấn khích nào như khi mới đến Hoa Quốc sáng nay, lơ đễnh trả lời: "Không gì cả, các xong việc ?"

Richard chỉ Lưu Na Na, Lý Tập và Cửu Thước: "Các nhà nghiên cứu của khách sạn Hà Diệp tiếp đón chúng chu đáo. Hôm nay, chúng tham quan phòng thí nghiệm, còn dùng kính hiển vi để trực tiếp quan sát thành phần hiệu quả của tinh chất mọc tóc và dung dịch chiết xuất của nó. Quả thật là một ngày đầy thu hoạch. Bây giờ, các nhà nghiên cứu còn mời chúng cùng ăn tối, tham gia ?"

Không tìm thấy ông lão say rượu, Rainer chẳng còn chút hào hứng với bữa tối: "Các cứ , đặt bàn , lát nữa sẽ đến ."

Richard tất nhiên hiểu rõ tính cách của Rainer khi việc. Dùng bữa cùng một nhà phê bình ẩm thực lúc nào cũng là trải nghiệm dễ chịu như vẫn nghĩ. Bất cứ việc gì khi trở thành công việc đều trở nên tẻ nhạt và nhàm chán, việc thưởng thức món ăn cũng . Khi Rainer ăn, chỉ gắp một lượng nhỏ, mỗi nếm đều súc miệng để thể thưởng thức hương vị tiếp theo một cách chính xác. Cả quá trình dùng bữa trở nên dài dòng và mệt mỏi.

Richard nhún vai, ép Rainer nữa: "Vậy chúng đây."

"Khoan , những đều là nhà nghiên cứu của khách sạn ?" Rainer chằm chằm nhóm , kích động hỏi Lưu Na Na: "Cô một ông lão say rượu nào ? Ông trông 60 tuổi, gầy gò, xiêu vẹo."

Lưu Na Na giỏi tiếng Anh nhất trong nhóm nên bước lên trả lời: "Không . Nhân viên của khách sạn phép uống rượu khi đang việc."

Khách sạn quy định rõ ràng, ngay cả các nhà nghiên cứu khi ở trong khu vực việc hoặc phòng thí nghiệm cũng tuân thủ. Việc uống rượu trong khách sạn là điều cấm.

" thấy ông ở quầy bar tầng hai. Cô quầy bar đó ?" Rainer vẫn chịu bỏ cuộc.

Lưu Na Na và các nhà nghiên cứu của khách sạn đều tầng hai một quầy bar nhỏ, nhưng vì khách sạn quá ít khách uống rượu buổi tối và tìm bartender phù hợp, nên quầy bar bao giờ chính thức mở cửa.

Nghe câu trả lời của Lưu Na Na, Rainer chuẩn sẵn tâm lý, nhưng vẫn khỏi thất vọng. Ông lão say rượu đó rốt cuộc là ai? Và rượu ông đưa cho , thật sự quá tuyệt vời!

Loading...