Kinh Doanh Siêu Không Gian - Chương 504

Cập nhật lúc: 2025-08-11 15:06:55
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ăn xong bánh ngọt, Rainer cảm thấy no nê và quyết định dạo trong khách sạn để tiêu thực. Một lúc nữa thôi, bữa tối sẽ bắt đầu, và đặt bàn, gọi bộ các món đặc sản của khách sạn.

Khách sạn Hà Diệp nhiều loại bánh ngọt phong phú, đến mức ngay cả Rainer cũng cảm thấy phần quá no, vì thế xoa xoa bụng, bước quanh khách sạn, tiện thể ngắm nghía và khám phá môi trường xung quanh.

Mặc dù trong đánh giá ẩm thực, hương vị của món ăn là điều quan trọng nhất, nhưng thưởng thức trong một gian đẽ chắc chắn sẽ nâng cao trải nghiệm, khiến tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.

DTV

Khu vườn của khách sạn Hà Diệp thiết kế uốn lượn với những con đường nhỏ rợp bóng cây và muôn sắc hoa đua nở. Rainer thể cưỡng việc hít sâu một , tận hưởng bầu khí trong lành, để bản hòa cảnh sắc tuyệt .

Đi đến một lối nhỏ, phát hiện một tán cây một bông hoa mẫu đơn đặc biệt nở rộ, với những nhị hoa vàng óng nổi bật. Bị cuốn hút bởi vẻ của bông hoa, Rainer bước đến gần để chiêm ngưỡng kỹ hơn. Khi rẽ một khúc quanh và chuẩn lấy điện thoại chụp ảnh, bất ngờ thấy một bàn tay vươn lên từ mặt đất và nhanh chóng hái bông hoa mẫu đơn!

Rainer sững sờ. Sao hái hoa ở đây? Điều thật vô lý và thiếu văn hóa! Và bàn tay xuất hiện từ ?

Rainer tò mò cúi xuống, qua những bụi cây, thấy một ông lão gầy gò mặt đất. Sau khi hái bông hoa mẫu đơn, ông xé những cánh hoa, vứt lá xuống đất.

Ông lão giơ bông hoa lên ánh sáng, ánh mặt trời, cánh hoa mẫu đơn lấp lánh, màu sắc càng trở nên rực rỡ. Ông ngắm bông hoa trong giây lát đưa nó lên mũi, hít hà hương thơm.

Sau đó, ông xé cánh hoa , dùng răng nhai kỹ từng cánh, hút lấy vị ngọt của hoa.

Những cánh hoa mềm mại lượt biến mất trong miệng ông lão. Động tác của ông dần dần trở nên thành thạo hơn, và ông bắt đầu nhét cả bông hoa miệng, nhai từng miếng lớn, nhắm mắt , trông như đang tận hưởng.

Khi bông hoa mẫu đơn cuối cùng cũng ăn hết, ông lão từ từ dậy khỏi bụi cây. Đang định đưa tay hái thêm một bông khác thì ông thấy Rainer đang đó, như hóa đá.

"Ợ... À, đang ngắm hoa ? Xin nhé," Ông lão , nhưng giọng điệu chút gì là hối . Vài cái nấc cụt liên tục thoát , mùi rượu nồng nặc xộc lên át cả mùi hoa. Ông lão rõ ràng là đang say rượu.

Thấy Rainer vẫn đó sững sờ, ông lão liếc một cách khó hiểu, nhận mái tóc khác thường của : "Hừm, nước ngoài." Nói xong, ông lão loạng choạng định rời khỏi đó, vẻ như đang tìm một chỗ khác để nghỉ.

Vừa bước vài bước, ông lão cảm thấy một lực giữ lấy cánh tay . Quay , ông thấy Rainer đang giận dữ : "Ông phép hái hoa!" Rainer thực sự tiếc cho bông hoa ăn mất, nó như thế mà chỉ trong chốc lát trong bụng ông lão, mà ông còn chẳng tỏ hối chút nào. Rainer ngăn ông lão , để ông nhận hành động sai trái của .

Ông lão mặc đồng phục nhân viên, nên lẽ cũng chỉ là khách của khách sạn. Rainer lớn chuyện bằng cách gọi nhân viên đến, nên chọn cách ngăn ông lão , hy vọng ông sẽ nhận lầm.

Ông lão say rượu cố gắng vùng vẫy, nhưng cánh tay gầy guộc của ông thể thoát khỏi bàn tay mạnh mẽ của Rainer. Ông lão lầm bầm: "Được , , . Cậu, theo ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-504.html.]

Rainer hiểu chuyện gì, nhưng ông lão vẫy tay hiệu cho theo. Ban đầu ngập ngừng, nhưng vài bước thì dừng hợp lý, vì tiếp tục theo ông lão qua nhiều khúc quanh, cuối cùng rời khỏi khu vườn và lên cầu thang tới tầng hai qua một cánh cửa nhỏ.

"Ngồi xuống đây," ông lão , kết hợp với cử chỉ tay để Rainer hiểu. Hiển nhiên ông nhận rằng Rainer rành tiếng Hoa.

Rainer xuống một quầy bar, đèn chiếu sáng, ánh nắng hoàng hôn lờ mờ căn phòng trở nên âm u. Rainer cảm thấy rùng , lẽ đây là khu vực nội bộ của khách sạn. Ông lão là ai và ông đây?

Trong khí, một mùi rượu nhẹ phảng phất, hương thơm lạ lùng khiến Rainer, vốn định dậy rời , xuống. Là một nhà phê bình ẩm thực, khứu giác của nhạy bén. Hương thơm khiến tò mò.

Anh đặt hai tay lên quầy bar, ngay ngắn. Bề mặt quầy dài bằng đá cẩm thạch nguyên khối, ánh sáng yếu ớt từ hoàng hôn chiếu , phản chiếu những mảnh kim tuyến nhỏ mặt bàn, lấp lánh như những ánh .

Dãy ghế cao xếp dọc theo quầy bar, mỗi chiếc ghế bọc bằng da mềm mại với những đường may tinh tế. Rainer nhích nhẹ ghế, cảm thấy ghế thoải mái.

Điểm thu hút nhất trong căn phòng là tủ rượu khổng lồ ở bức tường đối diện, nó chiếm gần như bộ bức tường. Tủ từ gỗ sẫm màu, các ngăn rượu sắp xếp cẩn thận, trưng bày đủ loại chai rượu khác . Từ sàn nhà kéo dài đến trần, những chai rượu đủ màu sắc lấp lánh ánh sáng.

Ở góc phòng, vài chiếc bàn tròn nhỏ và ghế sofa, lẽ là để dành cho những khách gian riêng tư để trò chuyện. Tuy nhiên, hiện tại những chỗ đầy những chai lọ lộn xộn, và một chiếc sofa, Rainer còn thấy một chiếc chăn và bộ quần áo nhăn nheo như dưa muối, vẻ là của ông lão .

Quầy bar rõ ràng là sử dụng, nhưng ông lão say rượu là ai? Không lẽ ông là khách của khách sạn mà chỉ là một kẻ lang thang?

Trong lúc Rainer còn đang phân vân, ông lão lôi từ góc phòng một chiếc hũ rượu. Gọi là hũ cũng đúng, vì đó là một chiếc bình thủy tinh trong suốt, chứa đầy chất lỏng mà trong ánh sáng yếu, Rainer thể rõ.

Ông lão loạng choạng bước tới gần Rainer với chiếc bình: "Này, uống cái . Uống sẽ quên hết chuyện xảy ." Sau đó ông lão lẩm bẩm: "Phải cẩn thận, đừng để con bé phát hiện ..."

Ông lấy một chiếc ly từ tủ rượu, lắc lắc chiếc bình thủy tinh, miễn cưỡng đổ một chút rượu ly đẩy tới mặt Rainer: "Uống ." Ông đầu , như sợ rằng nếu thêm một chút nữa, ông sẽ nuốt luôn cả ly rượu.

Rainer ngửi thấy hương thơm kỳ lạ đó, hương thơm giữ nơi . Hương thơm như một sợi dây vô hình, nhẹ nhàng quấn quanh . Hương thơm khác hẳn với bất kỳ loại hương liệu nào từng , phức tạp và sâu sắc hơn nhiều.

Mùi hương chính là vị ngọt của ngũ cốc, mang theo sự ấm áp và giản dị, gợi nhớ đến những cánh đồng lúa mì vàng ươm đung đưa ánh nắng. Bên mùi ngũ cốc đậm đà là một chút vị chua nhẹ từ quá trình lên men, tinh tế và phức tạp, khiến cảm giác ngà ngà say. Rainer thể cưỡng , hít một thật sâu.

Lần , còn ngửi thấy một chút hương hoa nhẹ nhàng thoảng qua, tinh tế như sương mai buổi sáng, trong lành và thanh khiết. Hương hoa lúc hiện lúc ẩn, như mời gọi tìm kiếm thêm.

Không thể chịu nổi nữa, Rainer nâng ly rượu lên và đưa nó về phía môi .

Loading...