Hôm nay ở quảng trường còn xếp sẵn khá nhiều ghế nhựa. Những đến sớm chỗ , Phương Khoa và vợ chồng ông Dương nhanh tay kịp lấy ba chiếc ghế cuối cùng.
Tiểu Dương đành ở phía , trông vẻ tội nghiệp.
"Đến , thầy Tri Bạch đến !" Đám đông quảng trường náo động.
Họ thầy Tri Bạch đánh đàn suốt cả ngày !
Thầy Tri Bạch nhẹ nhàng xuống, điều chỉnh ghế đặt tay lên dây đàn cổ cầm, bắt đầu chơi đàn.
Khi nốt nhạc đầu tiên vang lên, bầu khí ở quảng trường như ngưng trong một khoảnh khắc, đó từ từ chảy đều, khôi phục sự tĩnh lặng vốn .
Tiếng đàn du dương vang lên, khuôn mặt của đều lộ biểu cảm say mê, như thể họ đang cuốn những giai điệu tuyệt diệu , bước một thế giới mộng ảo.
Tiểu Dương cũng ngây , há hốc miệng kinh ngạc.
Đây, đây là Đại Hội Thanh Lọc trong truyền thuyết đó ?
Thật khó tin, ai với rằng Đại Hội Thanh Lọc thực sự thể thanh lọc tâm hồn chứ? Tiếng đàn của thầy Tri Bạch thật thần kỳ, nó thể vượt qua rào cản ngôn ngữ và văn hóa, chạm đến trái tim con , khơi dậy sự cộng hưởng sâu sắc.
Khi Tiểu Dương cuối cùng cũng tỉnh từ cảm giác huyền diệu , Phương Khoa dẫn vợ chồng ông Dương nhận phòng.
Tiểu Dương bước Khách sạn Hà Diệp và ngay lập tức choáng ngợp bởi cảnh tượng mắt. Anh thể tin mắt . Đây còn là khách sạn cũ kỹ, đơn sơ mà từng ?
Trước mắt là một sảnh lớn rộng rãi và sáng sủa, sàn lát đá cẩm thạch bóng loáng, phản chiếu ánh đèn dịu nhẹ.
Giữa sảnh là một đài phun nước thiết kế tinh xảo, hình dáng lá sen độc đáo.
Trung tâm đài phun là một chiếc lá sen khổng lồ bằng đồng, những đường vân tinh tế, cả đài phun như khắc họa dáng vẻ lá sen đang nhẹ nhàng đung đưa trong làn gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-435.html.]
Nước từ mép lá sen nhẹ nhàng tràn , chảy dọc theo gân lá, tạo thành những màn nước trong suốt lấp lánh.
Xung quanh đài phun, vài bông hoa sen nhỏ xinh điểm xuyết, bông còn đang chúm chím nụ, bông nở rộ tròn đầy, sống động như thật, như thể thể ngửi thấy hương thơm nhẹ nhàng của hoa sen.
Sương mù mờ ảo bao quanh đài phun, mang đến sự mát mẻ và tươi mới cho cả sảnh, khiến cảm thấy thật thư thái và tự nhiên.
"Xin chào, mời quý khách hướng để thủ tục nhận phòng." Nhân viên tiếp tân trẻ trung, lịch lãm nhận hành lý và dẫn vợ chồng ông Dương đến quầy lễ tân thủ tục.
Phía quầy lễ tân là bức tường nền với thiết kế hình vòng cung, hòa hợp với kiến trúc bên ngoài tòa nhà, đó trang trí các hình ảnh tinh xảo của lá sen, trông như những chiếc lá đang trôi nổi tường.
Bàn ở quầy lễ tân từ đá cẩm thạch, toát lên vẻ sang trọng tinh tế. Các nhân viên lễ tân trong trang phục đồng phục đều sẵn sàng đón tiếp, thái độ thiện.
Bên cạnh còn máy tự động nhận phòng và màn hình hướng dẫn thông minh, tiện lợi cho những khách thích sự riêng tư hoặc tính cách hướng nội thể tự thủ tục nhận phòng.
Có nhiều cách để nhận phòng, nên dù phần lớn khách xong buổi biểu diễn của thầy Tri Bạch và đến thủ tục, khu lễ tân vẫn quá tải.
Bên cạnh quầy lễ tân còn một khu vực nghỉ ngơi nhỏ, với ghế sofa thoải mái và bàn , để khách chờ đợi. Trên tường khu vực nghỉ còn treo vài bức tranh nghệ thuật tuyệt .
Tiểu Dương định đến khu nghỉ ngơi cùng Tiểu Bảo một lát, thì thấy vợ thủ tục nhận phòng xong.
DTV
"Sao gọi qua?" Tiểu Dương ngạc nhiên, nghĩ rằng việc nhận phòng dùng khuôn mặt để xác minh.
Chàng tiếp tân trẻ đáp: "Để bảo vệ sự riêng tư, hiện tại chỉ cần xuất trình đơn đặt phòng và căn cước công dân là thể nhận phòng, cần quét mặt nữa."
"Ồ, tiện thật đấy." Tiểu Dương gật gù.
"Quý khách, phòng gia đình của quý khách ở tầng 15, sẽ mang hành lý lên phòng, quý khách thể tham quan khách sạn một vòng." Nhân viên lễ tân nhiệt tình hướng dẫn.
Không còn hành lý, việc trở nên thuận tiện hơn nhiều, mà buổi biểu diễn của thầy Tri Bạch đến chiều mới bắt đầu, nên gia đình họ thể thoải mái dạo quanh khách sạn.