Kinh Doanh Siêu Không Gian - Chương 428

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:24:49
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Khoa lái xe với khí thế hừng hực, chở theo Tiểu Triệu tiến về khu phố cổ.

"Chắc là ở phía đó, Phương Khoa." Tiểu Triệu chỉ dẫn Tiểu Hồng Thư, chỉ về phía trung tâm quảng trường nhỏ.

Hai bước tới vài bước, và cần Tiểu Triệu chỉ đường nữa, mặt họ là một đám đông đang chen chúc, đổ dồn về một hướng. Phương Khoa và Tiểu Triệu cũng nhân cơ hội nhập dòng .

Tiểu Triệu quan sát một lát, phát hiện đám đông cùng một nhóm.

Một phần lớn trong họ là lớn tuổi, gương mặt đầy vẻ thành kính, trong tay còn cầm tràng hạt, kinh sách và các vật phẩm khác.

Phần khác là những thanh niên nam nữ mặc Hán phục, họ mang theo máy ảnh, còn cầm cả sáo trúc và tiêu.

Ngoài , còn một nhóm trông kỳ lạ nhất, họ mặc áo thun in logo lớn, cầm gậy phát sáng và đang tập luyện động tác. Tiểu Triệu kỹ hơn, và đôi mắt cô bỗng mở to, trong nhóm đó cô thấy bạn của !

"Sao ở đây?" Tiểu Triệu kéo lấy bạn , đang cầm gậy phát sáng.

Người bạn bình thản đáp: "Chẳng tớ tham gia nhiều nhóm nhạc fan ? Hôm qua trong nhóm đang thảo luận về việc phát hiện một thầy giáo tuyệt với, màn biểu diễn đỉnh. Hôm nay thầy còn buổi diễn nữa, nên nhóm fan tự tổ chức hoạt động cổ vũ."

DTV

Người bạn đưa cho Tiểu Triệu hai chiếc gậy phát sáng màu trắng: "Màu cổ vũ của thầy là màu trắng, , khi nào đến buổi diễn, thể cùng đội chúng tớ lắc gậy phát sáng."

Tiểu Triệu liếc Phương Khoa bên cạnh liên tục xua tay từ chối, cô thể nào phản bội Phương Khoa .

đây chẳng là Đại Hội Thanh Lọc ? Sao fan nhạc đến cổ vũ thế ?

Tiểu Triệu càng lúc càng bối rối.

Cô kéo áo bạn thì thầm: "Đây là Đại Hội Thanh Lọc ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-428.html.]

Người bạn lắc lắc gậy phát sáng, đầy bí ẩn : "Nghe trong nhóm fan bảo rằng thầy hát như nhạc tiên , xong cả đều thăng hoa, hiệu quả còn hơn cả thiền. Sau đó lẽ lan truyền rộng rãi nên mới gọi nó là Đại Hội Thanh Lọc."

"Sao gọi tớ?" Tiểu Triệu thầm trách.

"Không còn cách nào khác . Cậu chứ, hôm nay là buổi biểu diễn cuối cùng của thầy ở quảng trường nhỏ , tớ mà đến thì còn cơ hội nữa." Người bạn một cách đương nhiên.

"Buổi cuối cùng ?" Tiểu Triệu chút bất ngờ, cô đầu Phương Khoa. Nếu là buổi cuối, lẽ Phương Khoa cần lo lắng về bố chồng nữa.

Phương Khoa cũng thấy, chị hừ lạnh một tiếng, nhớ lời của đồng nghiệp: " , chỉ đến buổi cuối mới bắt đầu gặt lúa non. Miễn phí hết , chắc chắn là sẽ bắt đầu thu phí thôi."

Người bạn của Tiểu Triệu thấy khí căng thẳng, liền lỉnh ngay, cầm gậy phát sáng gia nhập nhóm fan.

Tiểu Triệu thì tiếp tục theo Phương Khoa, sâu trong đám đông. Với con mắt tinh tường, Phương Khoa nhanh chóng phát hiện ông Dương đang bế Tiểu Bảo.

Ông Dương bế Tiểu Bảo lên cao vai, trông nổi bật.

Phương Khoa hít một thật sâu, cố gắng kìm nén cơn giận, để nổi đóa giữa chốn đông . Chị nỗ lực chen qua đám đông để tiến lên phía .

"Thật là, chút ý thức , chen lấn cái gì chứ?" Người đẩy vô cùng bất mãn.

"Chúng đến đấy nhé! Phải theo thứ tự chứ! Cô đang cái gì thế?" Một đàn ông trừng mắt tức giận.

Tiểu Triệu phía , cố thu để tránh va chạm với khác. Cô liên tục xin : "Xin nhé, chúng giữ chỗ phía , phiền chị."

Những xung quanh lườm Tiểu Triệu và Phương Khoa một cái, miễn cưỡng nhường đường.

Phương Khoa dẫn Tiểu Triệu vượt qua đám đông, cho đến khi đến lưng ông Dương, chị mới "hừ" một tiếng dừng .

Tiểu Triệu thò đầu từ lưng Phương Khoa, cẩn thận quan sát xung quanh. Tất cả chỗ trống đều kín , cô và Phương Khoa giống như những con cá mòi trong hộp, chen chặt .

Loading...