Người phụ nữ chân to im lặng một lúc lâu, đó mới từ tốn trả lời: "Xin chào bà chủ, là Mina."
Mina tiếng Trung chuẩn đến mức Tô Hà gãi đầu gãi tai. Nếu thế , cô tiếng Anh tệ hại của . Là sinh viên chuyên ngành Anh, việc cô tìm việc rõ ràng là lý do.
Với tư cách là nhân vật thẻ bài, dù hệ thống keo kiệt, nhưng nó vẫn thêm cho Mina kỹ năng ngôn ngữ tiếng Trung, để cô và các nhân vật thẻ bài thể giao tiếp với Tô Hà mà gặp trở ngại.
"Mina, chuẩn cho cô một phòng riêng, hãy theo ." Tô Hà dẫn Mina căn phòng ở tầng một.
Mina bất cứ ý kiến gì, lặng lẽ theo Tô Hà phòng.
Dáng vẻ của cô hợp chút nào với phong cách trang trí tinh tế của căn phòng .
Mina mặc quần áo bằng vải lanh, vô cùng sạch sẽ nhưng cũng giản dị. Hiện tại thời tiết bắt đầu trở lạnh, và Mina vẫn chỉ mặc một bộ quần áo bằng vải lanh đơn giản, càng khiến cô trông lạc lõng với môi trường xung quanh.
Mina đang chân trần. Đôi chân to của cô giẫm lên sàn nhà bóng loáng của phòng nghỉ, phát những tiếng "lộp bộp" nhẹ nhàng. Đôi chân bao đạp lên bàn đạp của khung cửi, chứng kiến bao ngày tháng lao động miệt mài từ khi mặt trời mọc đến khi mặt trời lặn.
Khuôn mặt của Mina, qua bao năm tháng, in hằn dấu vết của thời gian và ánh nắng. Mỗi nếp nhăn như đang kể câu chuyện của cô. Đôi mắt lớn lắm, lác một chút, đó là hậu quả của việc thường xuyên sợi chỉ và xỏ kim. Khóe miệng của cô cũng luôn khép chặt.
Sau khi phòng, khóe miệng của Mina vẫn giữ chặt hề nở nụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-357.html.]
Cô quan sát xung quanh, ánh mắt dừng ở từng góc phòng. Bề ngoài trông cô vẻ bình tĩnh, nhưng thực cô vô cùng tò mò về thứ xung quanh.
Ở những nơi Tô Hà chú ý, Mina cẩn thận chạm từng vật dụng trong phòng, từ ga trải giường mềm mại cho đến mặt bàn nhẵn bóng. Ngón tay của cô nhẹ nhàng lướt qua những đồ vật , cảm nhận sự khác biệt với cuộc sống của .
Động tác của cô phần vụng về, rõ ràng cô quen với môi trường như thế , nhưng trong lòng tràn ngập khao khát khám phá và hiểu về thế giới mới. Khi Tô Hà giới thiệu về căn phòng, Mina lắng chăm chú.
DTV
Mina nhẹ nhàng xuống bên mép giường, đôi tay của cô vuốt ve ga trải giường, trong lòng khỏi ngạc nhiên: Tấm ga trải giường mềm mại thế hẳn dùng loại sợi bông nhất để dệt thành.
Tô Hà đến khô cả miệng, Mina luôn giữ im lặng và cô hiểu hết . Cô chắc liệu hệ thống ngôn ngữ tiếng Trung của Mina đáng tin , chỉ thể hiểu một vài từ đơn giản.
lúc Tô Hà đang lo lắng, Mina mở lời: " thể bắt đầu dệt vải khi nào?" Sau khi quanh căn phòng, Mina quyết định rằng cô dệt vải bông.
"Dệt vải ?" Tô Hà lẩm bẩm.
Nhắc đến việc dệt vải, Mina trở nên tự tin hơn. Cô là một thợ dệt giỏi, đặc biệt là dệt vải lanh. Kỹ năng dệt vải lanh của cô là đỉnh cao, đôi tay cô như phép thuật, thể biến những sợi lanh thô thành những tấm vải mịn màng, chắc chắn.
Khi khung cửi, Mina giống như một nghệ sĩ, dùng kỹ năng điêu luyện của để biến những sợi lanh thô ráp thành những tác phẩm tuyệt . Khung cửi là bức vẽ của cô , còn sợi lanh chính là cọ vẽ.
Khi dệt vải, Mina luôn tập trung cao độ, đôi mắt cô dán chặt từng chi tiết khung cửi, đôi tay linh hoạt điều khiển thoi và bàn đạp, mỗi cú đẩy thoi đều chính xác. Cô nắm rõ từng bước của việc dệt vải, từ chải sợi, xỏ kim, thắt nút đến dệt thành vải, tất cả đều thành thạo.