Kinh Doanh Siêu Không Gian - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-08-05 22:59:06
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Đan Khâu là tự do và dễ tính, ông nhẹ nhàng gật đầu chấp nhận lời đề nghị của Tô Hà. Từ đống quần áo mà Tô Hà đưa , ông chọn một bộ áo dài vải lanh đơn giản.

Bộ áo dài màu nhã nhặn, quá nổi bật nhưng cũng kém phần trang nhã, chất liệu vải cũng thoải mái.

Khi Nguyên Đan Khâu mặc bộ áo dài , trang phục nổi bật lên khí chất siêu phàm của ông. Tà áo khẽ đung đưa trong gió, tựa như hình ảnh âm dương trong Thái Cực đồ, động tĩnh hài hòa, tự nhiên và cân đối.

Dù Nguyên Đan Khâu vẫn để tóc dài, nhưng điều đó mất vẻ ngoài của ông, mà còn tăng thêm phần tiên phong đạo cốt. Ông dùng một sợi dây da đen đơn giản để buộc gọn tóc thành búi đạo sĩ đầu, hợp với bộ áo dài của ông.

Áo dài nhẹ nhàng lay động theo từng bước chân, tạo nên dáng vẻ thanh thoát, khiến Nguyên Đan Khâu trông như một võ sư Thái Cực tập xong bài quyền buổi sáng.

Tô Hà sắp xếp cho Nguyên Đan Khâu ở căn phòng ngay cạnh phòng của thầy Thôi Phụng Nhất, cô còn mời Thầy Thôi tới để giải đáp thắc mắc cho Nguyên Đan Khâu, bởi cô tin rằng cả hai sẽ nhiều điểm chung.

Trong phòng khách nhỏ ở tầng một, cả hai đối diện , gương mặt đều hiện lên nụ thoải mái, rõ ràng cuộc trò chuyện vui vẻ.

Cả hai đều là văn nhân tài tử thời Đường, chỉ sống cùng một thời đại, mà còn chung sở thích yêu thơ ca và thư pháp.

Với chung sở thích , cuộc trò chuyện của họ diễn tự nhiên và trôi chảy, tình bạn của họ cũng dần trở nên sâu sắc hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-300.html.]

Nguyên Đan Khâu nhẹ nhàng nhấp một ngụm , đó chỉ bức thư pháp của Thầy Thôi treo tường và : "Bức thư pháp của Thôi thật uyển chuyển và tự nhiên, hợp với phong cảnh núi non trùng điệp, mây mù che phủ. Thật đúng với cảnh sắc mà Vương Duy miêu tả trong thơ."

Thầy Thôi và lắc đầu khiêm tốn: " Nguyên quá khen ."

Chủ đề của họ từ thư pháp chuyển sang thơ ca, hai bắt đầu chia sẻ về những bài thơ yêu thích của , thảo luận về ý nghĩa và triết lý trong từng câu thơ. Thầy Thôi thậm chí còn đưa tập thơ của cho Nguyên Đan Khâu xem: "Đây là những bài thơ mới sáng tác gần đây, mong Nguyên chỉ giáo."

Kể từ khi đến Nhà nghỉ Hà Diệp, Thầy Thôi thực sự khó tìm ai để trao đổi về thơ ca, vì tài năng sáng tác thơ của ông gần như lãng quên.

Nguyên Đan Khâu cầm tập thơ, một cách nghiêm túc và thỉnh thoảng gật gù khen ngợi. Ông ấn tượng bởi tài năng của Thầy Thôi, đồng thời cũng đưa những nhận xét và ý kiến của . Cả hai thảo luận sôi nổi, qua liên tục.

Khi thảo luận về thơ ca, họ quên thử bút mực, cùng luyện tập thư pháp. Mực tàu tỏa hương khắp phòng, nét chữ của hai khi thì cứng cáp, mạnh mẽ, khi thì bay bổng, phóng khoáng, mỗi một phong cách riêng.

Cuộc trò chuyện của họ càng lúc càng mở rộng, từ thơ ca, thư pháp đến triết lý cuộc sống, từ cảnh quan thiên nhiên đến hiện tượng xã hội, điều gì là họ bàn tới.

DTV

Khi Tô Hà mua điện thoại và quần áo mới trở về, cô thấy Thầy Thôi ngượng ngùng. Ông nhớ rằng Tô Hà bảo ông giải thích cho Nguyên Đan Khâu về tình hình xã hội hiện đại, nhưng cuối cùng cả hai chỉ về thời Đường.

Tô Hà hề để tâm, cô mong Thầy Thôi và Nguyên Đan Khâu trở thành bạn bè, như , Nguyên Đan Khâu sẽ nhanh chóng hòa nhập với nhà nghỉ.

"Thầy Thôi, nhờ thầy giúp đỡ thầy Nguyên nhé." Tô Hà .

Loading...