Kinh Doanh Siêu Không Gian - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-08-04 12:41:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nằm giường, Tô Hà vẫn chú ý đến cành cây mà cô đặt bên cạnh. Thỉnh thoảng cô liếc mắt cành cây, tò mò Lịch Thụ sẽ báo mộng gì cho cô.

Dần dần, cô ngửi thấy một mùi hương dịu nhẹ tỏa từ cành cây.

Đây là mùi hương tự nhiên tinh khiết nhất, khác xa bất kỳ loại nước hoa nhân tạo nào, dấu vết của hóa chất.

DTV

Mùi hương đó là sự kết hợp của lá cây, vỏ cây và nhựa cây, tươi mát ngọt ngào. Nó khiến cô liên tưởng đến những giọt sương buổi sáng, mùi đất cơn mưa, và cả những bông hoa nở rộ mùa xuân.

Khi Tô Hà hít một thật sâu, mùi hương trở nên đậm đà hơn, giống như thở của núi rừng, mang theo nhịp sống và sức mạnh của cây cối.

Dường như Tô Hà cảm giác mạnh, cô thể cảm nhận rằng cành cây từng là một phần của Lịch Thụ, từng chứng kiến sự đổi của bốn mùa, trải qua mưa gió. Dù giờ đây tách khỏi Lịch Thụ, nó vẫn giữ ký ức và tình cảm gắn bó với thiên nhiên.

Nhắm mắt , Tô Hà hít thở thật sâu, và mùi hương dường như đưa cô vượt qua gian và thời gian, trở về khu rừng đầy sức sống. Cô cảm thấy như đang gốc cây Lịch Thụ, cảm nhận ánh nắng ấm áp xuyên qua những tán lá và một trận mưa xuân.

Nằm "giường ngủ mỹ nhân," Tô Hà nhanh chóng chìm giấc ngủ, nhưng , cô rõ rằng đang mơ.

Trong giấc mơ, cô bước một thế giới khác, một nơi áp lực, lo lắng, một thiên đường hảo.

Trong giấc mơ , Tô Hà còn là cô gái vất vả bươn chải để vận hành Nhà nghỉ Hà Diệp, cô cần quan tâm đến tình hình kinh doanh, mà trở thành một sống tự do, ràng buộc bởi bất cứ điều gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-231.html.]

còn đối mặt với công việc nặng nhọc, lo lắng về những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống. Cô giống như một con cá mặn, ườn bãi cát ấm áp, để ánh nắng rực rỡ chiếu xuống, tận hưởng niềm vui lo nghĩ.

Mỗi ngày, Tô Hà ánh nắng đánh thức. Cô thể lười biếng giường, ngắm bầu trời xanh và những đám mây trắng qua cửa sổ, lắng tiếng sóng biển từ xa và cảm nhận làn gió nhẹ vuốt ve má.

còn vội vàng thức dậy, cần ngoài dọn phòng đón khách, mà thể tận hưởng sự bình yên và nhàn nhã.

Trong giấc mơ , Tô Hà đủ thời gian để những việc mà cô luôn nhưng bao giờ cơ hội thực hiện.

thể cầm cọ và tự do tô vẽ canvas; thể sách và đắm câu chuyện, quên thời gian; thậm chí thể ban công, ngắm mặt trời lặn và mặt trăng mọc, thưởng thức vẻ yên bình của thiên nhiên.

Tô Hà cảm thấy một niềm vui to lớn trong giấc mơ, niềm vui xuất phát từ sự thỏa mãn và bình yên trong tâm hồn.

còn chạy đua theo những mục tiêu vật chất, còn cố gắng đáp ứng kỳ vọng của xã hội mà đánh mất chính . Trong giấc mơ , cô tìm thấy chính , tìm thấy niềm hạnh phúc và niềm vui đích thực.

Theo thời gian, Tô Hà càng ngày càng tận hưởng cuộc sống trong giấc mơ. Trong mơ, cô vẫn là một bình thường, giàu , nhưng cô dần hiểu rằng hạnh phúc lúc nào cũng đến từ vật chất và thành tựu bên ngoài, mà nhiều khi nó đến từ sự bình an và an yên trong nội tâm.

Cô học cách trân trọng từng khoảnh khắc trong cuộc sống và ơn điều mà cuộc sống mang .

Có một ngày, cô tham gia buổi họp lớp, gặp gỡ những bạn học thành đạt và gia đình hạnh phúc. So với họ, cô vẫn bình thường, thể so bì. điều kỳ lạ là cô còn cảm thấy lo lắng nữa. Cô mỉm vui vẻ chia sẻ với bạn bè về những buổi bình minh nhất mà cô từng ngắm biển và cây gậy thẳng nhất mà cô từng nhặt .

Loading...