Kiều Hạ - Ba Tấc Nguyệt Quang - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-03 15:52:13
Lượt xem: 132
Văn Án:
Ngày thứ ba công tác, vô tình mở tài khoản Weibo phụ của bạn trai.
lúc, đăng một trạng thái cách đó mấy chục giây:
“Điều nuối tiếc lớn nhất trong đời, chính là ngay khi kết hôn, tình cờ gặp cô gái mà chăm sóc cả đời.”
Dòng chữ kèm theo một bức ảnh chụp lén — một cô gái nhỏ mặc váy hoa.
Cô tên là Hứa Lê, đàn em cùng trường với bạn trai .
Trong sáng, ngọt ngào, nhỏ hơn đến mười tuổi.
…
Chương 1
ngẩn ngơ chằm chằm màn hình điện thoại.
Sếp bên cạnh huých nhẹ khuỷu tay , nhỏ giọng nhắc:
“Đừng ngẩn nữa, lo mà khách hàng chuyện. Lát nữa còn lên sân khấu báo cáo, cố gắng thể hiện cho .”
vội cất điện thoại túi, giơ tay dấu OK:
“Yên tâm , nhất định lấy đơn hàng từ mấy ‘bố già’ .”
Tan họp, sếp dặn tranh thủ ăn trưa, nửa tiếng nữa khảo sát nhà máy.
cầm điện thoại định gọi đặt cơm, thoáng thấy biểu tượng ứng dụng quen thuộc.
Không kìm nổi, mở nick phụ của bạn trai. Dòng trạng thái xóa.
lúc đó, điện thoại vang lên — là cô bạn gọi đến.
“Chị ơi, cuối cùng chị cũng chịu máy .”
Giọng cô vang lên bên :
“Chị em thấy gì ?”
“Cái bác sĩ nhỏ nhà chị dẫn theo một cô gái trẻ siêu thị mua cả đống đồ ăn. Hai , đó… thẳng khu chung cư nhà chị đấy!”
“Trời đất ơi, dám đưa khác căn hộ tân hôn của hai !”
khẽ đỡ trán, gượng:
“Chị đấy chứ, nhưng cái miệng em líu lo liên tục, cho chị cơ hội nào .”
“Đợi , em còn chụp ảnh cô , gửi ngay cho chị.”
Tin nhắn đến, là vài tấm ảnh chụp trộm, góc độ khéo léo nhưng mặt mũi vẫn rõ.
Người đàn ông đeo kính gọng, dáng vẻ nhã nhặn chính là bạn trai tám năm của , chính là Hầu Tuấn Phi.
Còn cô gái , gầy gò, trẻ trung, mặt toát vẻ ngọt ngào.
Tên cô là Hứa Lê, đàn em cùng trường với , cũng là đồng hương. Hiện vẫn là sinh viên năm cuối.
Bạn gấp gáp hỏi:
“Thấy ?”
“Ừ.”
“Chỉ ừ một tiếng thôi á!?”
bất lực:
“Vậy em chị nên gì?”
Nó hầm hầm:
“Phải ngay lập tức về nhà, đập nát đầu con hồ ly tinh , kéo gã đàn ông khốn nạn bêu khắp phố!”
xoa huyệt thái dương đang nhói đau:
“Thứ nhất, chị đang công tác, hợp đồng mà thành công thì sẽ thăng chức, thể bỏ giữa chừng.
Thứ hai, giờ chắc chắn họ quan hệ mờ ám, về gấp khi chỉ uổng công.
Thứ ba, kể cả thật sự gian díu, thì cũng chỉ là một trận cãi vã, dễ gì giải quyết. Thay vì cạn nước mắt, chị việc kiếm tiền mua cái túi LV còn đáng hơn. Em bảo chị nên chọn thế nào?”
Bạn thở dài:
“Về lý thì chị đúng cả, nhưng em vẫn thấy uất cho chị. Bao năm qua chị trải qua cùng , giúp ôn thi, cơm tẩm bổ… Nếu dám phản bội, em sẽ đập c.h.ế.t !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kieu-ha-ba-tac-nguyet-quang/chuong-1.html.]
bật :
“Chị em thương chị nhất mà. Lần về chị sẽ mang đồ ngon cho em.”
Cúp máy, ngây tại chỗ.
Sống mũi cay xè, nước mắt như sắp vỡ bờ.
gắng kìm nén, siết chặt điện thoại trong tay.
Vài phút , điều chỉnh nét mặt, miễn cưỡng nở nụ , bấm đặt cơm.
Phải ăn no, buổi chiều còn nhiều việc cần lo.
Chuyến công tác thuận lợi, giành một hợp đồng lớn.
Nhờ , cũng thăng chức lên Giám đốc Kinh doanh khu vực Hoa Đông.
Ba ngày , cùng sếp trở về thành phố S.
Thấy vất vả, sếp đặc biệt cho nghỉ hai ngày. Ông còn định cho tài xế đưa về tận nhà.
mỉm từ chối:
“Không cần , bạn trai con sẽ đến đón.”
Kéo theo vali lớn, ở sân bay gọi cho Hầu Tuấn Phi ba , gửi năm tin nhắn WeChat.
đều trả lời.
Mưa đầu tháng Ba rơi xuống, lạnh buốt như kim châm xuyên tận xương.
Cuối cùng, đành tự bắt taxi về.
Nhập mật mã mở cửa, mùi thức ăn thơm nức ập mũi.
Trên bàn bày sẵn bốn món. Trong bếp, Hầu Tuấn Phi đeo tạp dề đang xào nấu.
Trên ghế sofa một đàn ông trung niên xa lạ, hơn năm mươi, dáng vẻ tiều tụy, tóc điểm bạc. Ông đang ngủ, hai ngón tay vẫn kẹp điếu t.h.u.ố.c tàn.
Một tiếng “tách” — tàn t.h.u.ố.c rơi xuống tấm t.h.ả.m lông trắng tinh.
cố tình đóng mạnh cửa, đàn ông tỉnh giấc.
Ông giật tỉnh dậy, dụi điếu t.h.u.ố.c gạt tàn, ngái ngủ xoa mắt. Nhìn thấy bức ảnh cưới tường, sang , ông mỉm :
“Cô là… bạn gái của Tuấn Phi, đúng ? Cô là Kiều Hạ?”
Nghe động tĩnh, Hầu Tuấn Phi cầm xẻng xào chạy . Thấy , sững , buột miệng:
“Em đang công tác ?”
Anh tự nhiên kéo vali giúp , giới thiệu:
“Đây là bố của Hứa Lê.”
Anh lấy một đôi dép nam dự phòng đặt chân , giải thích:
“Mẹ Hứa Lê nhập viện, bệnh viện cách nhà chỉ hai trạm xe. Cô và chú Hứa phiên chăm sóc, nên tạm thời ở đây vài ngày.”
chỉ nhàn nhạt đáp:
“Ừ.”
Tuấn Phi vội vã chạy về bếp lo nốt món ăn.
kéo vali phòng ngủ chính.
Đèn nhà vệ sinh trong phòng sáng, bên trong vọng tiếng nước chảy rào rào.
Tim như ai đ.ấ.m mạnh một cú.
Nước ngừng chảy.
Chốc lát , cửa mở .
Một cô gái mặc đồ ngủ bằng cotton bước , mái tóc ướt còn vương sương nước, gương mặt trắng trẻo phảng phất sương.
Như một đóa nhài mưa đông tưới ướt, trong sáng, dịu dàng.
Cô sững khi thấy :
“Kiều… Kiều… chị Kiều ? Chị đang công tác ?”
Đấy, cùng một câu, giống hệt lời Tuấn Phi .