Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 837

Cập nhật lúc: 2025-09-23 02:26:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Được , là ông bố nuôi của con chứ gì? Mẹ ." Trương Thục Phân gật đầu, nhớ lý do Lý Văn Thư đến nhà họ Chu.

 

Những ngày tiếp theo, bên Lý Văn Thư xảy chuyện gì, nhưng Lý Văn Phương thì quấy rầy dứt.

 

" nhiều , tiền. Đây cũng là nhà máy của , chỉ là quản lý thuê thôi." Lý Văn Phương ở cửa , Lý Đại Cương và Lý Nhất Thiết, trong mắt thoáng hiện lên vẻ ghê tởm tột cùng, nhưng cô nhanh chóng che giấu biểu cảm đó.

 

"Bố mà, đây là nhà máy của chị gái con, Lý Văn Thư. Mà Lý Văn Thư là nhà họ Lý , lấy một ít tiền từ nhà máy cho bố dùng thì gì sai chứ?" Lý Đại Cương trông còn tàn tạ và bẩn thỉu hơn cả , mày nhíu chặt như đang ôm một gánh nặng ngàn cân.

 

"Rút tiền từ nhà máy là phạm pháp đấy bố. Bố con ?" Lý Văn Phương thể tin nổi ông thể thốt những lời lẽ vô liêm sỉ như thế.

 

và Lý Văn Thư về mặt huyết thống, vốn một nhà. Chỉ vì Lý Văn Thư còn nghĩ đến chút tình xưa nghĩa cũ nên mới mang cô theo. Nếu chuyện ông lộ , chắc chắn cô sẽ mất chức quản lí nhà máy ngay lập tức.

 

Lý Đại Cương vẻ mặt của Lý Văn Phương với sự khinh bỉ, khi cô thể hiện biểu cảm thái quá, những vết sẹo bỏng mặt cũng co rút , trông thật đáng sợ. ông vẫn đưa mắt soi xét hình Lý Văn Phương, cô mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay màu xanh nhạt, kết hợp với quần jeans lưng cao, để lộ vòng eo thon gọn, hình đầy đặn quyến rũ.

 

Ông nghĩ thầm, chắc chắn sẽ bán giá , dù gì khi cưới về, tắt đèn , xõa tóc xuống che mặt là che đậy tất cả .

 

Ánh mắt của Lý Đại Cương khiến Lý Văn Phương rùng . Cô định cất lời thì Lý Nhất Thiết áp sát, đặt bàn tay lên vai cô và thì thầm: "Em gái, chẳng vẫn luôn đối xử với em ? Có miếng ăn miếng uống nào mà phần em cũng thiếu. Giờ em giúp nổi một việc nhỏ thế ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-837.html.]

 

Lý Văn Phương nhếch mép mỉa. Cái gọi là "để phần" của Lý Nhất Thiết chính là những thức ăn thừa, những món nhổ dúi cho cô, hoặc quả trứng luộc lăn lóc đất mới đưa. Tất cả chỉ để hả hê cô trong cảnh khốn khó.

 

"Không giúp nổi. Anh nhân viên nhà máy, dám đòi leo lên vị trí quản lý? Đây việc nhỏ, mà chẳng khác gì cướp chén cơm của cả." Lý Văn Phương vung tay hất phăng bàn tay Lý Nhất Thiết khỏi vai, lùi sang một bên khoanh tay, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.

 

"Ngày từng phụ nữ vô dụng, giờ thì đến cầu xin ?" Cô khẩy, giọng điệu sắc lạnh. "Nếu đối xử với dù chỉ một chút thôi, lẽ nghĩ cách đưa ở nhà máy . thời gian thể trở . Các cứ sống cả đời trong hối hận !"

 

Nói xong những lời tàn nhẫn, Lý Văn Phương bước . Cô quyết định rằng từ nay về , dù họ gọi điện tìm gặp, cô cũng sẽ bao giờ xuất hiện nữa.

 

Trong suốt thời gian qua, cô đồng ý gặp gỡ chỉ để họ thấy cuộc sống hiện tại của cô đến nhường nào, cần dựa họ, cũng cần theo sự sắp đặt của họ mà vẫn sống sung túc hơn bội phần. Giờ thì cô thấy đủ cảnh khốn cùng của họ . Mỗi gặp mặt chỉ họ đòi tiền hoặc đòi chức vụ của cô, cô chán ngấy đến tận mang tai.

Mèo Dịch Truyện

 

Đang mải miết chìm đắm trong những dòng suy nghĩ về quá khứ, sự phẫn nộ trong lòng Lý Văn Phương càng lúc càng lớn, đến mức cô nhận tiếng động phía .

 

Chỉ trong tích tắc, cô cảm thấy cổ đau nhói, cả cơ thể rơi vô thức.

 

Lý Nhất Thiết lạnh lùng Lý Văn Phương ngã vật xuống đất. Anh dùng chân khều vài cái, thấy cô vẫn phản ứng liền tức giận : "Nói cứ như thể ai đó đoái hoài đến tình em. Nếu mày thể cho tao cái gì, thì ít nhất cũng nên dùng xác mà trả cái ơn nuôi dưỡng của nhà họ Lý chứ."

 

 

Loading...