Lâm Tuyết từ tầng hai lao xuống, đầu gối cô đau âm ỉ, khiến từng bước chân trở nên khập khiễng. vì nghĩ đến Quách Hưng Đức, cô mặc kệ tất cả, dồn hết sức lực chạy thẳng đến cửa nhà hàng.
Khi lao đến bên ngoài, Lâm Tuyết cúi đầu xuống, theo bản năng tìm kiếm những màu sắc sặc sỡ mà con thường mặc. thấy gì cả. Thay đó, cô chỉ thấy hai đôi giày nam sừng sững đất.
Ngước lên, cô mới bàng hoàng phát hiện đó là Giản Vân Đình và Mạnh Lôi, và trong vòng tay Giản Vân Đình đang ôm chặt bé Quách Hưng Đức.
Đôi mắt cô đỏ hoe, từng bước chân run rẩy tiến đến mặt Giản Vân Đình, đôi bàn tay cũng run rẩy giơ .
Giản Vân Đình hiểu rằng đứa bé liều cứu chính là con trai của Lâm Tuyết và Quách Đào. Anh vỗ nhẹ lưng bé, hiệu cho nhóc con về phía .
Vừa thấy Lâm Tuyết, Quách Hưng Đức liền quẫy đạp trong vòng tay Giản Vân Đình, vui vẻ vươn đôi tay nhỏ xíu về phía .
Lâm Tuyết ôm chặt con lòng, như đang giữ lấy một bảo vật vô giá tìm cơn hoảng loạn. Mắt cô đỏ hoe, những giọt nước mắt lớn chảy dài, lăn xuống cả đầu Quách Hưng Đức.
Quách Hưng Đức ngước , vẻ bối rối, đưa tay nhỏ lên vỗ vỗ những giọt nước mắt mặt .
Quách Đào hai con, phiền khoảnh khắc đoàn tụ cảm động . Anh tiến đến bên cạnh Giản Vân Đình, giọng đầy cảm kích: “Vân Đình, cảm ơn nhiều! May mà kịp thời đỡ Hưng Đức, nếu thì…”
Nói đến đây, giọng Quách Đào nghẹn , đầu cúi gục trong tuyệt vọng. Anh dám tưởng tượng nổi nếu Hưng Đức thật sự rơi xuống đất, liệu vợ chịu nổi cú sốc kinh hoàng . Cô vốn yếu ớt, một cú sốc như thể khiến cô suy sụp tinh thần.
Giản Vân Đình vỗ nhẹ lên vai Quách Đào, hiệu rằng cần khách sáo.
Quách Đào chợt ngửi thấy một mùi m.á.u tanh nồng. Nhìn kỹ hơn, mới phát hiện tay Giản Vân Đình đang rỉ m.á.u tươi. Quách Đào lập tức kéo tay , lo lắng hỏi: “Cậu thương khi đỡ Hưng Đức ? Mau bệnh viện kiểm tra ngay!”
“Không nghiêm trọng lắm.”
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-819.html.]
Giản Vân Đình lắc đầu.
“Không !”
Hai giọng đồng thanh vang lên dứt khoát, là của Lâm Tuyết và Lý Văn Thư cùng lúc.
Lâm Tuyết ngẩng đầu khỏi vai Quách Hưng Đức, đôi mắt chăm chú Giản Vân Đình, kiên quyết.
Vì thương khi cứu con trai của họ, chắc chắn Giản Vân Đình đến bệnh viện kiểm tra cho cẩn thận. Và đương nhiên, chi phí thuốc men, viện phí sẽ do họ chi trả . Vì , ngay khi Giản Vân Đình , Lâm Tuyết lập tức ngăn . Dù nhờ Quách Đào cưỡng ép , cô cũng nhất quyết đưa Giản Vân Đình đến bệnh viện để kiểm tra kỹ lưỡng nhất thể.
Lý Văn Thư thấy lòng quặn thắt. Cô ý trách việc Giản Vân Đình cứu , bởi đó là một sinh mạng, một đứa bé còn kịp tận hưởng trọn vẹn vẻ cuộc đời. Nếu chẳng may chuyện gì, đó sẽ là một sự tiếc nuối khôn nguôi. Cô tự hào vì chồng kịp thời đỡ Quách Hưng Đức. cái lo lắng trong giọng của cô khi nãy chỉ đơn giản là vì quá lơ là bản .
Là một quân nhân, Giản Vân Đình thường xuyên dính thương tích. Anh chỉ để tâm đến những vết gãy xương vết thương sâu, còn những vết trầy xước ngoài da thì coi nhẹ như . Thế nhưng, dù chỉ là vết thương ngoài da, nó vẫn gây đau đớn, và Lý Văn Thư lo chúng thể nhiễm trùng, nên cô kiên quyết cho chủ quan.
Thấy đôi mắt Lý Văn Thư đỏ hoe, môi mím chặt, ánh mắt ngấn buồn, Giản Vân Đình liền nhận điều . Anh vội bước đến bên cô, dịu dàng trấn an: “Anh thật mà, chỉ xước nhẹ thôi.”
Lý Văn Thư với đôi mắt long lanh nước vẫn , chỉ lặng lẽ đó.
Thấy cô kiên quyết như thế, Giản Vân Đình đành đầu hàng, hạ giọng dỗ dành: “Được , chờ tiệc đầy tháng kết thúc, sẽ đưa Gia Thiện đến sở cảnh sát bệnh viện. Vậy , bà xã?”
Nhìn Giản Vân Đình đang cố cô nguôi giận, cuối cùng Lý Văn Thư cũng bật . Cô đáp: “Không , bệnh viện ngay. Em sẽ nhờ đưa . Còn tiệc đầy tháng, em sẽ quán xuyến phần còn , thể để cả hai chúng đều vắng mặt. Còn Gia Thiện, đợi tiệc xong hãy đưa đến sở cảnh sát ? Mạnh Lôi thể giúp một tay chứ?”
Lý Văn Thư từ chối đề xuất của Giản Vân Đình, đó cô đưa một kế hoạch khác, việc thu xếp thỏa, đấy.