Còn Giản Vân Đình đang đợi cô, còn bao yêu thương cô đang chờ đợi. Vì , Lý Văn Thư thể gục ngã tại đây. Cô cố gắng dùng hết sức lực cuối cùng của , và , một tiếng trẻ thơ vang lên, xé tan sự tĩnh lặng căng thẳng trong phòng sinh.
“Chúc mừng, là một bé gái!”
Bác sĩ Trương môi nở nụ , tay bế tay một sinh linh nhỏ bé, đỏ hỏn. Bà hiệu cho y tá đến giúp cắt dây rốn và đồng thời chúc mừng Giản Vân Đình.
Mèo Dịch Truyện
Giản Vân Đình lãng tai những lời đó, ánh mắt dán chặt Lý Văn Thư. Thấy cô đầy mồ hôi và thể yếu ớt, kiệt quệ, lập tức hỏi bác sĩ Trương: “Cho phép vợ thấy con bé chứ ạ?”
“Tất nhiên , đợi y tá lau sạch sẽ và cắt dây rốn xong, sẽ mang em bé đến cho .”
Cắt dây rốn xong, bác sĩ Trương bế đứa bé bên cạnh Lý Văn Thư và Giản Vân Đình, để họ thể kỹ đứa trẻ.
Giản Vân Đình chỉ kịp liếc qua em bé một cái, ngay lập tức dồn sự chú ý về phía Lý Văn Thư.
Cô vẫn thêm chút nữa, nhưng cơn buồn ngủ do ảnh hưởng của cơn đau và thuốc mê dần ập đến, đôi mắt nặng nề từ từ khép . Cô chớp mắt vài chìm sâu giấc ngủ.
Thấy , bác sĩ Trương định yêu cầu Giản Vân Đình và em bé cùng rời khỏi phòng mổ, nhưng nhất quyết chịu, kiên quyết ở trong phòng mổ, chờ đến khi Lý Văn Thư cùng .
Bên ngoài phòng mổ, Trương Thục Phân đang ngừng, nét mặt đầy lo lắng. Bố Giản đưa bà Giản và ông Giản về nhà. Ban đầu cả hai ông bà đều nán , nhưng thời gian chờ đợi quá dài, nên bố Giản cùng cảnh vệ Tiểu Triệu đưa họ về nghỉ ngơi.
Từ Tú Liên thì cùng với Trương Mỹ Liên, hai bà nắm c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt dán chặt cánh cửa phòng sinh. Dù thấy bên trong, nhưng những lo lắng hằn sâu trong đáy mắt họ vẫn hề vơi bớt.
Lý Quốc Bang thì ở bên cạnh khuyên Lý Khai Thắng nên về nghỉ ngơi.
Lý Khai Thắng xua tay gạt Lý Quốc Bang qua một bên, chống gậy, cau mày : “Bố già yếu đến mức , con tránh sang một bên, bố đợi cháu gái rượu của bố đời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-794.html.]
Thời gian qua, Lý Khai Thắng tận tình chăm sóc và điều chỉnh sức khỏe cho Lý Văn Thư. Cơ thể cô vốn khỏe mạnh, nhưng sinh con vốn là một trải nghiệm cam go giữa lằn ranh sinh tử, nên ông vẫn vô cùng lo lắng, chịu rời .
Lý Minh Hồng và Hạ Văn Trương Mỹ Liên bảo về nhà nghỉ, nhân tiện dặn dò Lý Minh Hồng chuẩn bữa sáng, sáng hôm mang đến cho cả nhà.
Lý Đa Mỹ và Lý Văn Phương cũng Từ Tú Liên gọi về. Dù thì chủ nhà máy lúc đang trong phòng sinh nở, cần trông coi công việc ở nhà máy. Hơn nữa, hai cô gái trẻ chờ ở đây cũng chẳng giúp ích gì nhiều, nên Từ Tú Liên bảo họ về nghỉ ngơi, chuẩn sức lực cho công việc sắp tới.
Khi tiếng của một sinh linh bé bỏng vang lên, tất cả đều hướng mắt về phía cửa phòng mổ. Đèn đỏ tắt, ngay đó, y tá bế đứa bé bước .
“Này, cho hỏi, ai là nhà sản phụ, xin mời đến ký tên đây ạ.” Y tá cả dãy hành lang đông nghịt , khẽ nhíu mày. Cảnh tượng quả thực tạo cảm giác áp lực cho cô.
Trương Mỹ Liên và Từ Tú Liên đều về phía Trương Thục Phân, chờ bà tiến lên ký tên.
Sau khi ký tên, y tá nhẹ nhàng trao đứa bé tay bà: “Là bé gái, nặng ba phẩy hai lăm cân, khỏe mạnh ạ.”
Trương Thục Phân cẩn thận lấy khăn giấy lau tay sạch sẽ mới đón cháu bé lòng. Nhìn cháu gái đỏ au, gương mặt nhăn nhó, thế nhưng vẫn giấu sự yêu thương mà khen ngợi: “Em bé thật xinh xắn, là giống Văn Thư mà.”
Sau đó bà ngẩng đầu hỏi: “Con dâu và con trai ? Sao thấy ?”
“Họ sẽ đẩy ngay thôi ạ.” Y tá trả lời lấy chiếc vòng tay chuẩn sẵn, đưa cho Trương Thục Phân xem qua, đó nhẹ nhàng đeo cổ tay nhỏ xíu của bé.
“Người nhà thể trở về phòng bệnh đợi, sẽ đưa bé kiểm tra sức khỏe .” Y tá dặn dò xong xuôi, ôm bé gái rời khỏi hành lang.
Sau đó, Trương Thục Phân và cùng trở về phòng bệnh chuẩn cho Lý Văn Thư.
Chẳng bao lâu đó, các nhân viên y tế đẩy Lý Văn Thư phòng, cẩn thận chuyển cô từ giường đẩy sang giường bệnh trải ga sạch sẽ.