Giản Vân Đình ngây , giọng lạnh lùng nhưng chút run run hỏi: "Vậy giờ vợ đau đớn thế thì ?"
"Chỉ thể chịu đựng . Các thể trong bầu bạn với bầu, để cô bớt chú ý đến cơn đau, đừng để cô cứ gào thét vì đau. Nếu , đến lúc sinh sẽ còn sức ." Bác sĩ Trương dáng vẻ của Giản Vân Đình, là ông bố mới nên giải thích khá chi tiết.
"Dỗ bầu vui vẻ, hoặc chuyện khác. Sau đó, mỗi giờ gọi đến kiểm tra tình hình. Cổ tử cung của sản phụ mở đến chín phân mới đưa phòng phẫu thuật để chuẩn sinh. Vì , đó, các để cô giữ sức, đừng để cô dùng hết sức."
Giản Vân Đình gật đầu, đó phòng bệnh chuẩn ở bên Lý Văn Thư.
Nằm giường bệnh, Lý Văn Thư còn vẻ tươi tắn rạng rỡ và hoạt bát như . Giờ đây, mặt mày cô tái nhợt, tóc ướt đẫm mồ hôi, dính bết mặt, vẻ mặt yếu ớt, đôi mày giãn như đang lên nỗi đau tột cùng của cô.
Anh vội vàng bước đến bên Lý Văn Thư, nắm lấy tay cô. Lúc mới phát hiện cô đang dùng sức bóp c.h.ặ.t t.a.y , móng tay hằn đỏ lòng bàn tay .
Vì , Giản Vân Đình nhẹ nhàng tách tay Lý Văn Thư , áp tay cô lên trán , nhẹ giọng : "Nếu đau quá thì cứ bóp , đừng tự đau ."
Lý Văn Thư đau đến nỗi thở , mắt còn choáng váng, cô lên tiếng đáp .
Giản Vân Đình thấy , liền kể cho cô chuyện trong quân đội.
"Lần thương trở về, lữ đoàn trưởng bảo huấn luyện tân binh. Mấy tân binh đó đúng là gì, kém xa hồi xưa." Giản Vân Đình quan sát khuôn mặt Lý Văn Thư, xem cô tập trung .
"Anh bảo họ kéo lốp xe chạy năm cây , còn giở trò khôn vặt, tưởng để mắt. Chạy chừng hai cây thì chui rừng tháo lốp xe, tóm gọn tại trận." Giản Vân Đình cong môi: "Thực trong rừng còn những chiến hữu khác đang ẩn nấp, ngờ hành động nhanh đến , tóm ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-791.html.]
Lý Văn Thư Giản Vân Đình kể chuyện, cô cố gắng tập trung , chăm chú lắng từng lời . Đến đoạn thấy thú vị thì khẽ, giọng khàn khàn hỏi: "Rồi nữa?"
"Rồi nữa á? Thì phạt mấy tân binh đó chạy gấp đôi chứ ." Giản Vân Đình nghiêm túc : "Chuyện mà năm xưa vật lộn mới , thể để đám nhóc đó thoát? Tất nhiên bắt họ chạy gấp đôi, gấp đôi !"
Lý Văn Thư chọc đến híp cả mắt nhưng cô sức, yếu ớt đáp khẽ: "Nghe cũng tội thật đấy."
Mèo Dịch Truyện
Trương Thục Phân bên cạnh, phát hiện con trai còn một mặt như khiến bà khỏi ngạc nhiên. Bình thường, chuyện với vài câu thôi cũng khó khăn, lúc nào cũng kiệm lời như vàng.
miệng Lý Văn Thư lúc khô khốc, còn cái thằng nhóc chẳng tinh ý chút nào. Trương Thục Phân vội vàng bước tới, đưa cốc nước ấm mang theo ghé môi Lý Văn Thư, để cô uống nước.
Sau đó, bà nhẹ giọng hỏi Lý Văn Thư: "Văn Thư, con đỡ hơn chút nào ? Nếu thấy dễ chịu hơn thì chúng thử dậy một chút, con mới mở năm centimet thôi, thể sinh nhanh ."
Lý Văn Thư uống chút nước ấm, cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, liền để Giản Vân Đình đỡ cô dậy vài bước. Tuy nhiên, cô cảm thấy , chân tay mềm nhũn, thể vững, chỉ đành để Giản Vân Đình đỡ trở .
Đến khi bà cụ Giản mang canh hầm đến thăm Lý Văn Thư thì bác sĩ Trương mới kiểm tra xong cho cô, đang dặn dò Trương Thục Phân.
"Sản phụ bây giờ mở năm centimet, cần chờ thêm một chút nữa. Nếu thể, hãy đỡ sản phụ dậy một lúc. Nếu khó chịu quá thì nghỉ, nhưng cố gắng chịu đựng thêm một chút." Bác sĩ Trương tháo đôi găng tay y tế , dặn dò cặn kẽ Trương Thục Phân và Giản Vân Đình.
Giản Vân Đình với gương mặt nghiêm nghị, mượn giấy bút ở trạm y tá, ghi chép cẩn thận tất cả những điều cần lưu ý.