Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 782

Cập nhật lúc: 2025-09-23 02:24:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bởi chỉ khi nắm rõ thị trấn, cô mới thể bắt đầu tìm kiếm Giản Vân Đình, nếu hành động thiếu thận trọng chỉ khiến thứ thêm phức tạp.

 

Ba ngày , Giản Vân Đình vẫn đang ẩn trong khu rừng sâu thẳm. Anh một cành cây lớn, thở hổn hển. Vết thương quấn quanh eo một nữa rách , m.á.u tươi thấm qua lớp áo, nhỏ xuống đất, hòa trong bùn ẩm, im lìm, một tiếng động.

 

Mèo Dịch Truyện

Giản Vân Đình về phía ánh đèn mờ ảo từ thị trấn, nhưng dám tiến . Với tình trạng hiện tại, bất kỳ kẻ địch nào cũng thể tóm dễ dàng.

 

Nhiệm vụ là đưa một nhóm nhà nghiên cứu về đơn vị, nhưng ai thể ngờ rằng trong nhóm đó kẻ phản bội. Khi khỏi sân bay, đường về đơn vị, tên đó bất ngờ rút súng, vũ khí do nước ngoài cung cấp, và xả đạn về phía quân đội.

 

Không ai nghĩ đến việc lục soát của nhóm nghiên cứu, họ dày công trải qua bao gian khó để về cống hiến cho đất nước, lục soát họ là một hành động thể tổn thương sâu sắc lòng tự tôn của họ.

 

Tiếng s.ú.n.g vang lên, trong rừng liền xuất hiện khá nhiều kẻ địch. Người lính lái xe vì kịp đề phòng b.ắ.n cánh tay, chiếc xe mất lái đ.â.m sầm cây và buộc dừng .

 

Giản Vân Đình lập tức quyết định để các đồng đội bảo vệ những nhà nghiên cứu còn về đơn vị, mỗi một nghiên cứu viên, còn để yểm trợ phía .

 

Sau khi rời , Giản Vân Đình chạy về hướng ngược , nổ s.ú.n.g liên tục để dụ kẻ địch đuổi theo.

 

Anh thấy hô lớn rằng, nếu thể bắt sống các nhà nghiên cứu thì ít nhất cũng mang xác binh lính về để báo cáo với cấp . Anh tiếp tục b.ắ.n để thu hút chúng.

 

Trong lúc truy đuổi, b.ắ.n trúng ở eo. Anh chỉ kịp băng bó tạm bợ ẩn trong bóng tối và tán cây rậm rạp của rừng sâu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-782.html.]

Không từ lúc nào, ngủ cây. Khi tỉnh , thấy tiếng bước chân nhẹ gốc cây, tiếng giẫm lá khô xào xạc. Giản Vân Đình ngay lập tức cảnh giác, dù vết thương khiến cử động chậm chạp, nhưng vẫn linh hoạt như một con mèo, lặng lẽ nép cây, ánh mắt sắc lạnh quét xuống bóng bên .

 

Người đến vẻ kẻ địch, vì tiếng bước chân nhẹ nhàng, hề gấp gáp. Nếu là địch, tiếng bước chân sẽ nặng nề và vội vã hơn nhiều, bởi ngần ngày tìm thấy , chắc chắn chúng sẽ càng thêm sốt ruột.

 

Anh nghiêng , thấy bóng thấp thoáng gốc cây, đầu óc vẫn còn chậm chạp vì vết thương, cố gắng nhớ xem đó là ai mà khiến cảm giác quen thuộc đến .

 

Cho đến khi đó , gương mặt thanh tú cùng đôi mắt quen thuộc – đôi mắt vốn luôn lấp lánh nụ . Anh cảm thấy như đang lạc một ảo ảnh, nếu thấy vợ yêu dấu của ở nơi hoang vắng ?

 

Người đến chính là Lý Văn Thư. Cô tìm kiếm ba ngày trong thị trấn mà thấy bất kỳ dấu vết nào của Giản Vân Đình. Cô cảm thấy nơi thị trấn sầm uất với ánh đèn rực rỡ như thế , Giản Vân Đình thể ẩn náu ở đó.

 

, cô thử mạo hiểm ngoài tìm kiếm, cô thấy những dấu vết của cuộc truy đuổi trong rừng và bắt đầu theo.

 

Đột nhiên, tim cô đập loạn nhịp, cảm giác như thứ gì đó đang cô chằm chằm. Lý Văn Thư ngẩng đầu lên, cây là một đàn ông. Đối phương râu ria xồm xoàm, dù rõ mặt, nhưng đôi mắt kiên nghị — dù qua bao nhiêu năm, cô cũng thể nào quên, đó chính là chồng của cô, Giản Vân Đình.

 

Cô im lặng , ánh mắt như vạn lời: "Xuống đây, chúng về nhà thôi."

 

Giản Vân Đình vẫn bất động. Không tin tưởng vợ , nhưng lo sợ kẻ địch vẫn còn ẩn nấp xung quanh. Nếu rời khỏi vị trí, thể cả hai sẽ tấn công.

 

Thấy Giản Vân Đình vẫn chịu xuống, Lý Văn Thư đành bảo đợi cô ở đó. Cô vội vã , gọi điện cho ông cụ Giản để hỏi về tình hình ở Xuyên Du.

 

 

Loading...