Lý Minh Hồng bày tỏ dự định của với Hạ. Trong khi , Hạ quan sát Trương Mỹ Liên, thấy bà nhíu mày bất kỳ sự khó chịu nào, bà hiểu rằng hai con họ bàn bạc kỹ lưỡng với .
Bà mỉm nhẹ nhõm, gọi Hạ Văn đến, nắm tay con gái đặt tay Lý Minh Hồng, nhẹ nhàng : "Vậy thì giao con bé cho cháu."
Lý Minh Hồng gật đầu mạnh, còn Hạ Văn mặt , nước mắt dâng lên tròng nhưng rơi xuống.
Trương Mỹ Liên giả vờ như thấy sự xúc động của Hạ Văn, bà chỉ xem đó như một buổi gặp mặt thông thường giữa hai nhà, nghiêm túc thảo luận về sính lễ và hồi môn với Hạ.
Mẹ Hạ thể tự xoay sở, chỉ thể nắm tay Trương Mỹ Liên, rưng rưng nước mắt mà : "Vậy tất cả nhờ bà."
Trương Mỹ Liên gật đầu: "Chị cố gắng giữ gìn sức khỏe, nghỉ ngơi cho , ngày sẽ là một ngày bận rộn ngớt đấy."
Thực khi Trương Mỹ Liên và Lý Minh Hồng viện, bà chuyện với bác sĩ, và tin tức từ bác sĩ cho , Hạ lẽ chỉ còn đếm từng ngày.
Khi bước phòng, Trương Mỹ Liên cũng thấy đôi mắt của Hạ đục ngầu, tóc bạc trắng, da dẻ còn chút sắc máu, cả như sẵn sàng để buông bỏ cõi đời.
Vì , Trương Mỹ Liên nắm c.h.ặ.t t.a.y bà , bà cũng là một , bà hiểu điều Hạ mong mỏi nhất là thấy con cái trưởng thành, yên bề gia thất.
Mèo Dịch Truyện
Bà truyền cho Hạ động lực để tiếp tục sống, chính là lễ cưới của Hạ Văn ngày .
Sau khi từ bệnh viện về, Trương Mỹ Liên lập tức tìm bà mối để bàn bạc chuyện hôn sự, mang sính lễ thỏa thuận đến bệnh viện, đó trở nhà họ Lý.
Vì Hạ Văn ở bệnh viện chăm sóc , Hạ Thiên Trương Mỹ Liên đưa về nhà. Nhà họ Hạ ai, sợ rằng kẻ trộm lấy cắp, an , nên Hạ nhờ Trương Mỹ Liên đưa Hạ Thiên về nhà họ Lý để đề phòng bất trắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-756.html.]
Ngày Hạ Văn và Lý Minh Hồng kết hôn, Lý Văn Thư đích trang điểm cho Hạ Văn, cho cô trông thật xinh .
Đến bảy giờ, Giản Vân Đình và Lý Văn Thư lái xe đến bệnh viện đón Hạ. Khi đến nơi, Hạ chuẩn xong, giường bệnh với vẻ ngoài tươi tỉnh, rạng rỡ, chờ đợi họ đến.
Khi Lý Văn Thư bước , cô thấy cô y tá tươi chào Hạ khi bước , nhưng lúc , đôi mắt đỏ hoe.
Lý Văn Thư chút khó hiểu, định tiến hỏi thăm tình hình, nhưng Giản Vân Đình kéo và giải thích nhỏ nhẹ: "Khi nhiệm vụ, nếu bác sĩ quân y thấy chúng chỉ thương nhẹ, họ thường cảnh báo chớ lạng quạng, đừng vì khỏe mà lạm dụng sức lực."
" đối với những thương nghiêm trọng hoặc sắp xuất ngũ, quân y thường nhẹ nhàng."
Giọng của Giản Vân Đình chút trầm lắng.
Chỉ cần đến đây, Lý Văn Thư hiểu ý của , điều đó nghĩa là Hạ đang trong giai đoạn "hồi quang phản chiếu". Bà dùng chút sức lực cuối cùng để tham dự lễ cưới của con gái, giống như ngọn nến cháy gần hết, cố thắp sáng cuối cho khác.
Làm điều đó chỉ vì bản , mà còn vì Hạ Văn, để một kỷ niệm hối tiếc.
Mùa hè đến, vạn vật đua sinh sôi, đây là mùa mà đều thể tận hưởng ánh sáng. khí trong bệnh viện lạnh lẽo, giống như mùa đông tuyết trắng phủ đầy, là nơi sinh mệnh của những già yếu dần lụi tàn.
Chỉ hôm nay, mùa đông của phòng bệnh đón nhận ánh nắng của mùa hè, ánh nắng ấm áp chiếu lên Hạ, khiến bà toát lên vẻ rạng rỡ, như phủ một lớp ánh vàng.
Lý Văn Thư hít sâu một , lau vội khóe mắt, xoa nhẹ hai má, nở nụ bước phòng, với Hạ: "Dì , thôi, lễ cưới sắp cử hành ."