Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 747

Cập nhật lúc: 2025-09-21 10:35:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của Lý Văn Thư khiến Giản Tâm Nhu cảm thấy như đ.ấ.m khí, chẳng thấm .

 

Mèo Dịch Truyện

Ông chủ , vội vàng lấy hợp đồng xem xét kỹ lưỡng. Sau khi xác nhận điều khoản đều rõ ràng, ông lập tức chuyển thẳng tiền bồi thường tài khoản riêng của cô Lý.

 

Giản Tâm Nhu tức tối giậm chân bành bạch, còn Max, nhận thấy cô đang vui, liền vội vã ghé sát tai an ủi mấy câu.

 

"Anh Max , đàn bà chính là mà em kể với đó, kẻ chuyên phá hoại việc ăn của em. Giờ cô còn hiểu lầm là em độc chiếm hết nguồn hàng ở đây."

 

Giản Tâm Nhu nước mắt lưng tròng, đôi mắt long lanh ngấn lệ Max đầy đáng thương.

 

"Thôi nào, em yêu của , nhất định sẽ bảo vệ em, sẽ giúp em đánh bại con nhỏ đó."

 

Max cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô , bàn tay cũng vuốt ve mái tóc cô.

 

Lúc , Giản Tâm Nhu mới tỏ vẻ hài lòng, khẽ nhoẻn miệng một cách ngọt ngào với Max.

 

Khi Lý Minh Hạ và Lý Văn Thư rời khỏi cửa hàng, gương mặt vẫn còn hằn rõ vẻ tức tối.

 

"Thật là đồ khốn kiếp! Cái nhà cung cấp trở mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng, chẳng chút lương tâm nghề nghiệp nào cả!"

 

Lý Minh Hạ nghiến răng rủa thầm, vẻ mặt hằm hằm đầy phẫn uất.

 

"Biết , ai chẳng lên, nước chảy chỗ trũng thôi. Có cơ hội kiếm ngoại tệ, ai mà tham?" Lý Văn Thư nhún vai đáp, giọng điệu chẳng chút bận tâm.

 

Nhận khoản bồi thường từ các nhà cung cấp xong, Lý Văn Thư cùng Lý Minh Hạ liền trở về. Số tiền cô đang trong tay vơi đáng kể khi bỏ tiền mua nhà máy, may mắn khoản tiền bồi thường kịp để bổ sung chỗ thiếu hụt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-747.html.]

Nếu đợt thiết kế của cô mà bán chạy, cô dự tính sẽ đầu tư mở rộng thêm vài dây chuyền sản xuất nữa, tự trở thành nhà cung cấp.

 

Sau khi chuyện đấy, Lý Văn Thư nhận thấy tinh thần của Lý Minh Hạ vẻ phấn chấn hơn lúc mới khỏi nhà. Cô liền tò mò hỏi: "Sao trông tràn đầy năng lượng đến ? Chẳng lẽ thấy mệt mỏi chút nào ?"

 

Lý Minh Hạ khẽ chua chát: "Anh thưa chuyện với về việc chia tay Tĩnh Mỹ, nhưng bà cứ gặng hỏi mãi lý do, mà thì tài nào hết sự thật."

 

Anh đưa tay gãi đầu, quầng thâm mắt hiện rõ mồn một. Nhìn dáng vẻ tiều tụy của hai, Lý Văn Thư khỏi chạnh lòng thương cảm.

 

"Anh hai , thử một chuyến du ngoạn cho khuây khỏa?" Lý Văn Thư rút một phần tiền bồi thường , đưa cho Lý Minh Hạ: "Coi như giúp em mở mang tầm mắt. Em đang theo học ngành thiết kế, thể gửi về cho em những mẫu trang phục độc đáo bất cứ thứ gì thấy ho."

 

Lý Văn Thư nhận thấy, cứ hễ nhắc đến Tĩnh Mỹ, ánh mắt Lý Minh Hạ hiện lên vẻ uể oải, tinh thần phấn chấn lúc nãy cũng nhanh chóng chùng xuống. Bởi , cô mới chủ động đề xuất nên ngoài giải khuây.

 

Lý Minh Hạ định từ chối, nhưng Lý Văn Thư cứ kiên quyết đẩy , thậm chí còn đẩy đến tận quầy bán vé và mua tấm vé tới một thành phố lân cận.

 

"Con thì về phía mà sống, nếu thể tự bước , thì em gái sẽ giúp đẩy một đoạn."

 

Lý Văn Thư mỉm Lý Minh Hạ, dặn dò: "Nhớ mang quà kỷ niệm về cho em nhé, đừng vội về gì. Em sẽ đỡ với , bảo là công tác giúp em."

 

" nhớ gọi điện về báo bình an cho và em đấy nhé." Lý Văn Thư hai, ánh mắt cô chút lo lắng, dường như đang mong chờ tương lai mang trong lòng nỗi sợ hãi mơ hồ. Cô bước đến vỗ vai : "Anh còn nhớ hồi quyết định bỏ việc ? Khi đó dũng cảm và quyết đoán lắm, trông thật bản lĩnh bao!"

 

Ánh mắt Lý Minh Hạ dần dần lấy vẻ tự tin vốn , khẽ nở nụ , vẫy tay chào tạm biệt Lý Văn Thư, sẵn sàng bắt đầu hành trình mới của .

 

Sau đó, Lý Văn Thư liền tìm đến chỗ Lý Đa Mỹ. Đã hai ngày trôi qua, hôm nay là Chủ Nhật, cô trường học, nhưng đó cô xem còn việc gì cần phụ giúp .

 

Trước đó, Lý Đa Mỹ trao cho Lý Văn Thư một chùm chìa khóa căn phòng trống mà cô đang thuê. Lý Văn Thư mở cửa bước , thấy Lý Đa Mỹ đang ở bên trong, cạnh đó còn một chiếc máy may và mấy cuộn vải vóc.

 

 

Loading...