Giản Tâm Nhu thản nhiên nhún vai một cái, trong lòng vô cùng hài lòng với tình cảnh thê thảm hiện giờ của Trương Tĩnh Mỹ, cảm thấy thứ thật là thú vị.
Nếu Trương Tĩnh Mỹ chịu hợp tác với thì càng , còn nếu , chỉ cần khiến cô và Lý Văn Thư cắt đứt mối giao hảo bạn bè cũng là quá đủ .
Giản Tâm Nhu huýt sáo tung tăng về hướng nhà, đang mải mê nghĩ ngợi thì đột nhiên, một bàn tay rắn chắc từ thò , kéo phắt cô một con hẻm nhỏ tối tăm.
Khi kỹ , Giản Tâm Nhu chợt nhận kéo hẻm chính là Lý Minh Hạ. Cả trông nhếch nhác, tơi tả như một gã lang thang vật vờ, nhưng lực nắm chặt cổ tay cô mạnh đến rợn , khiến cô đau điếng đến nỗi nước mắt chợt rơm rớm trào .
"Lý Minh Hạ? Anh cái quái gì hả?"
Giản Tâm Nhu trừng mắt , giọng đầy vẻ bất mãn.
"Hừ, chẳng cô vẫn ngọt xớt gọi là ' hai' đấy ? Sao mới mấy ngày gặp mà vội vàng đổi cách xưng hô , 'cô em ' của ."
Lý Minh Hạ bằng giọng mỉa mai, nhấn nhá từng chữ trong cụm từ "cô em " một cách đầy mỉa mai.
"..."
Nhìn vẻ mặt của Lý Minh Hạ, Giản Tâm Nhu nuốt nước bọt, chút lắp bắp, trong lòng rõ ràng đang hết sức bất an.
"Vừa cô những lời gì với Tĩnh Mỹ ở trong cửa hàng? Sao khiến con bé lóc om sòm lên như hả?"
Ánh mắt của Lý Minh Hạ sắc bén như d.a.o cạo, chất vấn Giản Tâm Nhu với vẻ mặt hài lòng.
"Chuyện đó thì liên quan gì đến chứ! Chính mới là kẻ chuyện đáng khinh bỉ, nên mới khiến Trương Tĩnh Mỹ đau lòng đến thế đấy chứ!"
Nghe thấy Lý Minh Hạ tìm chỉ vì Trương Tĩnh Mỹ, trong lòng Giản Tâm Nhu càng lúc càng dâng lên sự tức tối khôn nguôi.
"Chuyện đáng khinh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-733.html.]
Lý Minh Hạ khẩy một tiếng, siết chặt cổ tay của Giản Tâm Nhu, mạnh đến mức làn da trắng nõn cánh tay cô bắt đầu in hằn những vết bầm tím, chuyển sang màu xanh. Bàn tay còn của thoăn thoắt móc từ trong túi áo một con d.a.o nhỏ, đưa lưỡi d.a.o sắc lạnh kề sát lên khuôn mặt Giản Tâm Nhu, nhẹ nhàng di chuyển.
Giản Tâm Nhu bộ dạng dữ tợn hiện tại của Lý Minh Hạ dọa cho tái mét mặt mày, đôi mắt cô đỏ hoe, ánh ngập tràn sự sợ hãi tột độ. Thậm chí còn dám rút cả d.a.o để dọa dẫm cô nữa chứ!
Mèo Dịch Truyện
Hơi lạnh từ lưỡi d.a.o áp da thịt khiến cô rùng . Giản Tâm Nhu chịu cảnh thảm khốc như Lý Văn Phương, hủy hoại dung nhan. Cô run rẩy hét toáng: "Anh gì? Khoan hãy động thủ! Bỏ con d.a.o xuống mau!"
Lý Minh Hạ khẽ khẩy: "Ăn đàng hoàng mà việc ?"
Anh dùng mặt d.a.o vỗ nhẹ lên má Giản Tâm Nhu, giọng lạnh băng: "Ngay lúc , thể bất cứ chuyện gì. Nếu cô còn dám trêu chọc Tĩnh Mỹ, khiến con bé rơi nước mắt, cô sẽ trả giá đắt!"
"Kể từ giờ, hãy tránh xa con bé . Đừng để nó thấy cô nữa, và cũng đừng giở bất cứ trò bẩn thỉu nào . Nếu , dám chắc sẽ gì ."
Dứt lời, Lý Minh Hạ hất mạnh Giản Tâm Nhu sang một bên, cứ như thể quăng thứ rác rưởi, thu con d.a.o và bỏ .
Giản Tâm Nhu ngã dúi dụi xuống nền đất lạnh buốt, mùi xú uế của rác thải xộc thẳng mũi. Bàn tay cô chạm mạnh xuống nền bê tông thô ráp, rớm m.á.u đau rát.
Cô vội vàng đưa tay lên, màng vết bẩn dính đầy, sờ soạng khắp mặt để kiểm tra. Mãi đến khi chắc chắn vết thương nào, cô mới thở phào một dài.
Đôi mắt đang run lên vì sợ hãi dần trở nên bình tĩnh hơn, cô ngước về phía ánh sáng le lói ở cuối con hẻm, trong lòng dâng lên nỗi căm hờn tột độ.
Hết đến khác đều đòi công bằng cho Trương Tĩnh Mỹ. Nếu cô thể dụ dỗ con bé về phe , dùng chính nó để đối phó với bọn họ, chẳng sẽ là một đòn chí mạng đ.â.m thẳng tim những kẻ đó ?
Mục tiêu của Giản Tâm Nhu bỗng chốc trở nên rõ mồn một. Cô nhất định kéo Trương Tĩnh Mỹ con đường tối tăm của , biến con bé thành quân cờ!
Rồi cô sẽ lợi dụng con bé để đối phó với Lý Văn Thư và những khác.
Giản Tâm Nhu phủi sạch đất cát dính , lê bước khập khiễng rời khỏi con hẻm u tối.
Cô tìm cho một kế sách để Trương Tĩnh Mỹ tự nguyện tìm đến , chứ chủ động mon men đến gặp con bé.