"Văn Thư tổ chức xong bữa tiệc mừng công đỗ đại học , đám cưới cũng kết thúc." Giọng Lý Minh Hạ chút nặng nề: "Đã đến lúc tìm Tĩnh Mỹ để chuyện cho nhẽ ."
Lý Minh Hạ uống một ngụm rượu mạnh, nghĩ đến phản ứng thể của Trương Tĩnh Mỹ, tim đau nhói từng cơn.
Anh từng vô tưởng tượng đến cảnh Tĩnh Mỹ kết hôn với , xinh lộng lẫy như cô em gái đêm qua , và cũng sẽ như Giản Vân Đình, vượt gian truân để rước Tĩnh Mỹ về dinh.
Nghĩ tới nghĩ lui, men say chếnh choáng dâng lên, Lý Minh Hạ ngả xuống giường, chìm giấc ngủ.
Ở một nơi khác, Lý Đa Mỹ cũng đang trăn trở về chuyện , cô bên bàn, tay chống cằm về phía vầng trăng tròn vành vạnh treo cao ngoài cửa sổ.
Cô đắn đo chẳng nên tìm riêng Trương Tĩnh Mỹ để giãi bày nên cùng Lý Minh Hạ .
đối diện với Trương Tĩnh Mỹ một , cô chút lo lắng, còn nếu cùng với Lý Minh Hạ, cô sợ Tĩnh Mỹ nghĩ đang khiêu khích, giễu cợt.
Lý Đa Mỹ thở dài thườn thượt, lòng ngổn ngang trăm mối, đưa tay cào nhẹ mái tóc xõa dài.
Cô dậy, ngả vật xuống giường, vùi mặt chiếc gối.
"Phải đây..."
Lý Đa Mỹ bấu chặt những ngón tay vỏ gối, nét mặt đầy mệt mỏi.
Từ Lý Văn Thư khuyên răn cô , cô chôn giấu nỗi lòng dành cho Lý Minh Hạ và dốc lòng chúc phúc cho cùng Trương Tĩnh Mỹ thể viên mãn bên .
Bây giờ, vì cô mà tình cảm giữa Lý Minh Hạ và Trương Tĩnh Mỹ ảnh hưởng, khiến cô cực kỳ đau khổ.
Bên ngoài trời đen như mực, chỉ còn vầng trăng tròn treo lơ lửng. Khi trời sáng, mặt trời lên, ánh nắng chiếu qua cửa sổ phòng, chứng kiến sự lo lắng và khổ sở của Lý Đa Mỹ.
Đôi mắt hằn lên những tia m.á.u đỏ, Lý Đa Mỹ mệt mỏi lết khỏi giường, chuẩn sửa soạn mặt mũi, y phục để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-725.html.]
"Chị? Chị ngủ ngon ?"
Lý Văn Phương định nhà tắm thì thấy dáng vẻ của Lý Đa Mỹ, giật b.ắ.n , hoảng hốt kêu lên.
"Không , chút nữa chị ."
Lý Đa Mỹ rửa mặt, cảm thấy tỉnh táo hơn một chút nhưng giọng vẫn còn thều thào trả lời.
Khi đến cửa hàng quần áo, Lý Đa Mỹ thấy Lý Minh Hạ ở cửa , nhưng đến từ lúc nào.
Nhìn dáng vẻ râu ria lún phún của , cô mím chặt môi, nên mở lời thế nào với .
Ngược , Lý Minh Hạ thấy cô liền đầu gượng gạo nặn một nụ , hé môi nhưng thốt nên lời.
Khi Trương Tĩnh Mỹ đến cửa hàng, cô thấy rõ dáng vẻ si mê mà hai đang trao cho . Lòng cô dậy sóng, xông tới mắng Lý Minh Hạ một trận cho bõ tức, nhưng kìm lòng chờ đợi. Cô xem đến bao giờ thì Lý Minh Hạ mới chịu mở lời giải thích về chuyện giữa và Lý Đa Mỹ với cô.
Thế là, cô cố gắng nén cơn giận, bước điềm tĩnh đến mặt họ, nở nụ cả hai.
"Hôm nay Minh Hạ đưa chị Đa Mỹ đến cửa hàng việc ? Tình cảm em hai quả là khăng khít."
Trương Tĩnh Mỹ cố tình nhấn mạnh hai từ " em" khiến cả Lý Minh Hạ và Lý Đa Mỹ đều nổi hết da gà, cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Không , đến là để tìm em." Lý Minh Hạ vội vàng phủ nhận, sợ Trương Tĩnh Mỹ hiểu lầm, tiếp: "Tĩnh Mỹ, tối nay em rảnh ? Anh chuyện riêng với em."
Trương Tĩnh Mỹ thu nụ , nhướng mày hỏi: "Không thể bây giờ ?"
Lý Minh Hạ con phố dần đông qua , mồ hôi lấm tấm trán, nhất thời mở lời thế nào.
Mèo Dịch Truyện
Trương Tĩnh Mỹ thấy bộ dạng lúng túng của , bật thành tiếng: "Anh căng thẳng gì ? Em đùa với thôi mà. Trưa nay đến đón em tan , chúng chuyện. Còn tối nay thì em bận mất ."