Trương Tĩnh Mỹ siết chặt bàn tay, móng bấm sâu lòng bàn tay đến đỏ tấy. Cô thở dài một , cố nặn nụ thật tự nhiên Lý Văn Thư, chào hỏi như chuyện gì xảy .
Lý Văn Thư lo lắng Trương Tĩnh Mỹ, nhẹ giọng hỏi: "Tĩnh Mỹ, ? Trông vẻ mệt mỏi."
Thấy Lý Văn Thư quan tâm như , Trương Tĩnh Mỹ kìm , sống mũi cay xè, bộc bạch hết nỗi niềm. thấy Lý Đa Mỹ đang lưng , cô mà chỉ sụt sịt, trả lời: " , chỉ là cảm chút thôi."
"Vậy về nghỉ ngơi nhé?" Lý Văn Thư liền lấy một tấm áo khoác từ gầm quầy và khoác lên vai Tĩnh Mỹ.
"Ừm, cảm ơn , Văn Thư."
Trương Tĩnh Mỹ vốn ở , nhưng đầu óc cô rối bời, định về nhà để suy nghĩ kỹ chuyện, nên thuận thế cáo từ.
Còn Lý Đa Mỹ một bên im lặng sắp xếp quần áo, Lý Văn Thư cô , khẽ nhíu mày.
"Chị Đa Mỹ, chị ? Có chuyện gì xảy ư? Nếu phiền, chị thể tâm sự với em." Lý Văn Thư thử hỏi.
Cô rõ sáng nay xảy chuyện gì, tại cả hai đều vẻ buồn rầu như .
"Nếu như chị thích một nên thích, em sẽ nghĩ thế nào về chị?" Lý Đa Mỹ tự chịu đựng quá lâu, cô thật sự tìm ai đó để giãi bày.
"Yêu mến là điều tự nhiên, thích thì cứ ngỏ lời, thành thì tìm duyên khác." Lý Văn Thư xoa cằm, giải thích: " nếu chị thích một bạn gái, thì nên dừng kịp thời, vì đó là hành vi chen ngang tình cảm của khác. Tất nhiên, nếu chị từ đầu đến cuối và đàn ông đó lường gạt, thì đó là của ."
Nghe Lý Văn Thư , sắc mặt Lý Đa Mỹ trắng bệch. Khi câu cuối cùng, cô khỏi phản bác, nhưng chỉ thì thầm yếu ớt: "Không , là chị thích ."
Một bóng lướt nhanh qua ô cửa tiệm, nhưng cả hai đều chú ý đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-661.html.]
" em nghĩ tình cảm của con thể kiểm soát . Nếu chị thực sự thích , cứ âm thầm chúc phúc cho từ xa? Thời gian sẽ xoa dịu tất cả." Lý Văn Thư tiếp tục khuyên nhủ Lý Đa Mỹ.
Cô cảm thấy Lý Đa Mỹ dưng hỏi cô một câu hỏi vu vơ như thế.
Lý Văn Thư nghĩ đến việc liên hệ chuyện với Lý Minh Hạ. Cô chỉ nghĩ rằng Đa Mỹ quen ai đó bên ngoài, đem lòng yêu mến đó và nhận điều gì đó .
Nghe xong lời khuyên của Lý Văn Thư, Lý Đa Mỹ thấy lòng nhẹ nhõm hẳn , bước chân cũng thanh thoát hơn.
Lý Văn Thư bên quan sát cô dần hồi sức, chỉ khẽ lắc đầu mỉm , sang xem xét đống quần áo Lý Đa Mỹ mang về.
Mèo Dịch Truyện
Tuy vẫn thường khuyến khích Lý Đa Mỹ dạn dĩ, mạnh tay trong công việc, nhưng thực tế thì bộ quần áo treo giá vẫn qua tay cô kiểm tra kỹ lưỡng.
Sau khi rời khỏi nhà Lý Văn Thư hôm qua, Giản Vân Đình gặp Mạnh Lôi, cả hai cùng đối chiếu thông tin và đến đồn công an để xác nhận kết quả cuối cùng.
Sau khi hồ sơ kiểm tra kỹ lưỡng, hai đàn ông cửa đồn công an, lặng lẽ .
"Chuyện , Giản định tính ? Liệu nên báo cáo với ông cụ , cứ để công an thụ lý vụ việc?" Mạnh Lôi chắp tay lưng, gương mặt lộ rõ vẻ bồn chồn hỏi.
" sẽ về báo cáo ông bà nội ." Giản Vân Đình nắm chặt tập hồ sơ trong tay, cảm thấy thái dương giật giật từng cơn đau nhói.
Chào tạm biệt Mạnh Lôi, Giản Vân Đình trực tiếp đến nhà ông bà nội.
Đứng cổng căn nhà cũ, chợt chùng bước. Anh ông nội thể sẽ hiểu rõ ý , nhưng xét về tình thì e là ông khó lòng chấp nhận. Dẫu , Giản Vi Quốc cũng là con ruột của ông.