Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 650

Cập nhật lúc: 2025-09-21 01:29:17
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Văn Phương vẫn một mực kiên quyết , nên Lý Văn Thư đành chiều ý cô bé, định bụng sẽ mang cơm tối đến cho em.

 

Lý Văn Phương trong văn phòng chăm chú học từ mới, học đến nhức óc thì dậy vài vòng cho giãn gân cốt, tiện thể ngắm ngoài cửa sổ.

 

Vì văn phòng của Lý Văn Phương đối diện thẳng khu vực sản xuất, nên cô thường xem công nhân nào lén lút hút thuốc .

 

nhà máy nội thất nhiều gỗ, nên khi ký hợp đồng việc với từng công nhân, Lý Văn Thư đều rõ là tuyệt đối phép hút thuốc trong khu vực sản xuất. Nếu ai đó chịu nổi cơn ghiền thuốc, thể đến khu vực phép hút thuốc quy định sẵn. Trước đây từng xảy một vụ hỏa hoạn do công nhân hút thuốc trong khu vực sản xuất, nhưng may mắn phát hiện kịp thời nên thiệt hại quá lớn.

 

Kể từ đó, Lý Văn Phương thường xuyên qua cửa sổ để quan sát xem ai lén lút hút thuốc .

 

Nhìn một hồi lâu chẳng thấy điều gì bất thường, Lý Văn Phương định xuống tiếp tục học từ mới thì bất chợt thấy lấp ló cửa khu vực sản xuất.

 

Người đó từ khu vực sản xuất , mà là từ phía phòng bảo vệ tới. Cô nghĩ đến việc chị mới thuê thêm mấy bảo vệ, chắc họ đang tuần tra thôi.

 

Tuy nhiên, mí mắt Lý Văn Phương cứ giật liên hồi, trong lòng dấy lên một nỗi bất an rõ, nên cô quyết định đến kho chứa hàng thành phẩm kiểm tra xem . Vì kho ngay bên cạnh khu vực sản xuất, xem một chút cũng mất gì, coi như nhân tiện cho khuây khỏa.

 

Lý Văn Phương liền dậy, cất bước đến kho hàng.

 

Cô thấy cửa kho đang hé mở, liền vội bước xem xét tình hình.

 

Vừa mới đặt chân ngửi thấy mùi khói khét lẹt, trong lòng cô thấy điềm chẳng lành, vội vã chạy theo hướng mùi khét bốc .

 

Ngọn lửa bắt đầu bùng lên từ chỗ đặt chiếc ghế sô pha ở cuối kho, ghế còn trải tấm vải trang trí bắt mắt, càng cho lửa cháy bén nhanh và mạnh hơn.

 

Lý Văn Phương nghĩ đến bản hợp đồng xem, nếu giao hàng đúng hẹn, nhà máy của cô chắc chắn sẽ bồi thường một món tiền nhỏ cho Mike, và chắc chắn uy tín ăn của xưởng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng.

 

Thấy lửa lan ngày càng lớn, cô lập tức cởi áo khoác ngoài, cố gắng dập lửa, sức hô hoán cầu cứu, mong bóng dáng bảo vệ nào đó ngang qua thấy mà chạy đến hỗ trợ.

 

Cô cảm thấy khói cay xè xộc cổ họng, tiếng kêu ngày càng yếu ớt dần cho đến khi chẳng thể kêu nổi nữa.

 

Ngọn lửa chẳng hề suy suyển, cô chỉ thể dùng chiếc áo khoác ngoài liên tục đập xuống, cố kéo tấm vải trang trí ghế sô pha , sợ lửa bén thêm mà bùng lớn hơn.

 

Đến khi sức lực cạn kiệt, mồ hôi ướt đẫm và đầy những vết bỏng rát, lúc sắp ngất , cuối cùng cô cũng thấy tiếng đến.

 

Trước khi nhắm mắt, cô thấy một đôi giày da bóng bẩy, đắt tiền lướt qua, ngay lập tức mất ý thức.

 

Khi Lý Văn Phương tỉnh , cô giường bệnh trong bệnh viện.

 

Cô cảm thấy đau nhức râm ran, bỏng rát, kìm mà bật tiếng rên yếu ớt.

 

"Văn Phương!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-650.html.]

Lý Văn Thư vốn túc trực bên cạnh chăm sóc cô em gái, thấy tiếng cô khẽ động, vội chạy đến bên giường.

 

"Em thấy thế nào ? Có đau lắm ?" Lý Văn Thư thấy cô đau đến mức mồ hôi lạnh vã đầy trán, vội tìm bác sĩ.

 

"Bác sĩ, xin bác sĩ kiểm tra giúp em gái , tình hình em ạ?" Lý Văn Thư dù mệt mỏi rã rời vẫn cố gắng kìm nén mà hỏi.

 

Bác sĩ kiểm tra tình trạng của Lý Văn Phương, thấy cô đau đớn quá sức, liền gọi y tá đến tiêm một mũi giảm đau cho cô .

 

Sau đó, bác sĩ kéo Lý Văn Thư ngoài hành lang: "Cô chuẩn sẵn tâm lý, khuôn mặt của bệnh nhân bỏng chắc chắn sẽ còn nguyên vẹn như xưa, hơn nữa cổ họng cũng khó lòng hồi phục , vì cô hít quá nhiều khói độc."

 

Lý Văn Thư tin sét đánh ngang tai, lảo đảo lùi về mấy bước, hít sâu mấy mới tiếp tục hỏi: "Vậy còn các vết sẹo em , và việc thì ạ?"

 

"Các vết sẹo cũng chẳng thể lành lặn như . Tuy nhiên, việc thì vấn đề gì đáng ngại." Bác sĩ do dự giải thích, sợ cô chịu nổi thêm cú sốc.

 

Lý Văn Thư cố gắng trấn tĩnh bản phòng chăm sóc em gái.

 

"Chị." Lý Văn Phương thấy chị bước , thều thào gọi, nhưng giọng khàn đặc, như tiếng gió rít qua khe cửa, thật khó chịu.

 

Nước mắt Lý Văn Thư lập tức trào .

 

em gái , băng kín mít như kén tằm, chỉ để lộ đôi mắt, giọng khàn khàn chẳng còn trong trẻo, ngọt ngào như lời ca tiếng hát thuở nào.

 

Và tất cả chuyện đều là do cô mà , giá như ngày cô kiên quyết gọi em về, thì đến nỗi cơ sự .

 

Nếu như...

 

“Chị, chị gần em một chút.” Lý Văn Phương thấy chị đang chìm trong dằn vặt, nhân lúc thuốc giảm đau phát huy tác dụng, cơ thể đỡ hơn phần nào, liền khẽ gọi cô.

 

“Văn Phương, chị xin em.” Lý Văn Thư vội đến bên, nắm lấy tay cô nhưng thế nào.

 

Mèo Dịch Truyện

Lý Văn Phương chủ động đặt tay lên tay chị, thể cử động nhiều, chỉ thể nhẹ nhàng gõ gõ lên mu bàn tay chị.

 

“Chị , em . Hàng hóa trong kho thiệt hại nhiều ? Có giao hàng đúng hạn ?”

 

Lý Văn Phương cố chịu đựng cảm giác khô rát trong cổ họng, nghiêm túc hỏi chị.

 

“Có thể giao đúng hạn, thiệt hại lớn, may mà em… phát hiện và ngăn chặn kịp thời.” Lý Văn Thư đến đây, giọng như nghẹn ở cổ, nước mắt chực trào .

 

“Chị , chị khổ sở thế chứ.” Lý Văn Phương khẽ mấp máy môi, an ủi chị, nhưng mặt băng bó kín mít, cử động cũng .

 

Lý Văn Phương an ủi cô lâu, nhưng Lý Văn Thư vẫn chìm trong sự tự trách và nỗi đau khôn nguôi.

 

 

Loading...