Nụ môi Giản Tâm Nhu lập tức đông cứng, cô lạnh lùng liếc gã: "Chẳng bữa cầm tiền ? Giờ còn chặn đường gì?”
“Em cái gì lạ , chẳng qua là nhớ em quá nên mới tìm thôi mà.” Chu Định Quốc nheo đôi mắt háo sắc cô , ánh mắt đó cứ dán chặt lên khuôn n.g.ự.c đang phập phồng của cô.
Vì hai xa cửa hàng nội thất, nên Giản Tâm Nhu đành kéo sềnh sệch gã , tránh để Giản Vi Quốc thấy, thì cô sẽ gặp rắc rối lớn ngay.
Vừa lôi Chu Định Quốc cái ngõ vắng, gã đẩy cô bức tường ẩm thấp, từ phía ôm chầm lấy cô, đôi bàn tay ngừng mò khắp cô, miệng thì thở dốc đầy vẻ phóng đãng.
Giản Tâm Nhu chỉ cảm thấy buồn nôn đến tận cổ, cô cứ ngỡ lũ rắn rết đang bò lổm ngổm , dùng hết sức bình sinh giãy giụa nhưng cũng đành bất lực.
“Chu Định Quốc, rốt cuộc gì đây?” Giản Tâm Nhu nghiến răng ken két, gằn từng chữ một.
“Còn gì nữa, đương nhiên là chuyện vợ chồng chứ gì.” Chu Định Quốc trơ trẽn : “Dù thì sớm muộn em cũng về vợ , chi bằng giúp em tập dượt .”
“Huống hồ, chính em kéo chốn , chẳng là ý đồ đó ?” Chu Định Quốc nhếch mép đểu: “Vợ nhu cầu, tất nhiên hết lòng chiều chuộng .”
Trong lúc giằng co, Giản Tâm Nhu bất ngờ xoay , nhân lúc gã kịp đề phòng, cô liền giáng một cú đá thẳng hạ bộ.
Mèo Dịch Truyện
Chu Định Quốc đau điếng mặt mày nhăn nhó , ôm chặt lấy hạ bộ mà thụp xuống, cố xoa dịu cơn đau buốt.
Thấy thời cơ đến, Giản Tâm Nhu giáng thêm một cú nữa ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Vừa chạy vọt khỏi ngõ, cô thấy Tôn Cường từ đằng chầm chậm bước đến. Cô vội vàng sửa sang mái tóc, cố giữ lấy vẻ ngoài đoan trang, chậm rãi bước về phía nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-649.html.]
Tôn Cường thấy cô , liền nhanh chân chạy tới, hỏi han: “Tâm Nhu, em mặt ở đây ?”
“Em mang cơm trưa cho bố.” Giản Tâm Nhu khẽ mỉm , vẻ mặt hiền lành.
Tôn Cường thầm nghĩ, Giản Tâm Nhu quả là mẫu phụ nữ nết na thùy mị, nếu cưới cô về vợ thì chắc chắn sẽ hiếu thảo với cha .
Giản Tâm Nhu nghĩ đến tên Chu Định Quốc đáng ghê tởm lúc nãy, thầm nhủ tìm cách để Tôn Cường đối đầu với gã, nhân cơ hội cho Tôn Cường "dọn dẹp" Chu Định Quốc. Bởi , suốt quãng đường , cô hề tỏ thái độ lạnh nhạt với Tôn Cường, dù cho hỏi những câu chuyện trời ơi đất hỡi.
Trong khi đó, Lý Văn Thư đang giải đáp thắc mắc cho Lý Văn Phương.
Lý Văn Phương lật xem bản hợp đồng mà chị gái ký với đối tác ngoại quốc tên Mike, tỏ vẻ khó hiểu hỏi: "Chị , em cứ ngỡ Mike sẽ đặt hàng lượng lớn lắm chứ. Sao chỉ bấy nhiêu thôi, chẳng cũng tương đương với lượng hàng mà cửa hiệu bán mỗi tháng ?"
"Đây là chuyện thường tình mà em. Mặc dù khá hài lòng với chất lượng và mẫu mã của xưởng , nhưng đầu hợp tác nào cũng cần thăm dò, thể vội vàng mà đặt ngay một đơn hàng đồ sộ ." Lý Văn Thư kiên nhẫn giải thích cặn kẽ cho cô em gái: "Dù tiền của ai cũng tự dưng mà , nên ai cũng thận trọng từng bước."
"Nếu đợt hợp tác diễn thuận lợi, thì chắc chắn tới khi Mike đặt hàng, sẽ đặt đúng theo nhu cầu thực tế của chuỗi cửa hàng của ."
Lý Văn Phương lúc mới vỡ lẽ, gật đầu lia lịa: "Thì là . Thế chị về nghỉ ngơi ? Em sẽ ở coi chừng."
"Về cùng , ở gì cho thêm mệt?" Lý Văn Thư chút khó hiểu cô em.
"Em lo chuyện xảy , ở canh chừng xem ." Lý Văn Phương lấy quyển sách học tiếng Anh từ ngăn bàn , chuẩn ôn mấy từ mới.
"Em tính ở đây canh chừng suốt mấy ngày đấy chứ?" Lý Văn Thư buồn bất đắc dĩ: "Yên tâm , đội bảo vệ tuần tra . Để đảm bảo an cho lô hàng , chị còn thuê thêm mấy bảo vệ nữa cơ."