Lý Văn Thư lập tức hiểu ngay dụng ý. Cô bước tới, rút trong túi một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi lấm tấm trán , ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Vừa em kịp phản ứng, hạ mục tiêu đối thủ . Có tài giỏi hơn một bậc ?"
"Cũng tàm tạm thôi, cả hai đều b.ắ.n trúng hồng tâm mà thôi." Trong lòng Giản Vân Đình phấn khởi khôn xiết, nhưng vẻ ngoài vẫn giữ vẻ ung dung bình thản.
Lý Văn Thư hiểu rõ. Đàn ông dù lớn tuổi còn trẻ, trong lòng đều một phần trẻ con luôn tán dương.
"Đi thôi, xin phép ngoài . Giờ chúng ăn uống đó xem chiếu bóng, ngày mai sẽ dạo chơi quanh đây." Giản Vân Đình chuẩn đưa Lý Văn Thư ngoài, nhưng Lê Nghị vội vã chạy tới gọi : "Đoàn trưởng Giản, điện thoại gọi cho ."
"Hả?" Giản Vân Đình khẽ giật , giờ còn ai tìm chứ?
Tiện thể ngoài, liền đưa Lý Văn Thư cùng đến điện thoại.
"Alo? Anh Vân Đình ? Em là Lý Văn Phương, chị em ở chỗ ?"
"Chị đang ở đây. Để chị gọi cho em nhé? Em đang ở xưởng may ?" Giản Vân Đình thấy giọng Văn Phương vẻ sốt ruột, đoán chắc là chuyện cần tìm Lý Văn Thư bàn bạc.
Phòng trực ban ở cổng nhiều qua , lẽ tiện rõ sự tình. Để lát nữa Lý Văn Thư gọi điện cho em thì thỏa hơn.
"Vâng, em đang gọi từ điện thoại đặt ở nhà máy may. Chị em khi dặn dò để điện thoại ở cổng đơn vị . Vậy phiền nhắn chị em gọi cho em." Lý Văn Phương xong liền cúp máy.
Giản Vân Đình và Lý Văn Thư về khách sạn , định xem rốt cuộc Lý Văn Phương bên chuyện gì gấp gáp đến .
Vì Lý Văn Phương giờ trưởng thành hơn nhiều, thể tự xử lý ít việc.
Vừa gọi , đầu dây bên bắt máy ngay, giọng cuống quýt vọng sang: "Chị! Cuối cùng chị cũng về ! Mike tới hợp tác với chúng ! Chị khi nào về ? Một em cáng đáng nổi."
Lý Văn Thư ngay lập tức hiểu vì Lý Văn Phương hoảng hốt đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-640.html.]
Vì cửa hàng nội thất của Mike bên nước ngoài cũng chẳng dạng , lẽ đây sẽ là một đơn hàng lớn, và việc giao tiếp thông qua phiên dịch.
Do đó, Lý Văn Phương dám tự ký đơn mà gọi cô về để quán xuyến.
Đây là một đơn hàng thể mang về nguồn ngoại tệ quý giá, nếu thể nhận thì nhà máy nội thất chắc chắn thể cất cánh, mở rộng tầm vóc hơn nữa.
cô hứa với Giản Vân Đình là sẽ ở đây thêm vài ngày, hơn nữa cũng xin nghỉ phép .
Lý Văn Thư cảm thấy phân vân, mãi thể trả lời Lý Văn Phương ngay.
Ngồi sát bên Lý Văn Thư, Giản Vân Đình cũng rõ mồn một từng lời Lý Văn Phương qua điện thoại.
Thấy Lý Văn Thư lưỡng lự, với Lý Văn Phương: "Đợi chút, chị em và sẽ xem vé tàu sớm nhất để , mua xong sẽ gọi cho em."
Nói xong, Giản Vân Đình gác máy, nâng khuôn mặt Lý Văn Thư lên.
Mèo Dịch Truyện
Anh nhận sự lưỡng lự cùng nét áy náy trong mắt cô, liền cúi xuống hôn lên mắt cô.
"Em cứ yên tâm về ." Thấy Lý Văn Thư như điều gì, tiếp tục: "Anh em chút áy náy vì hứa sẽ ở với ."
" đây là sự nghiệp của em, sẽ luôn sát cánh bên em, như em từng sát cánh bên ." Giản Vân Đình xoa đầu cô: "Cuộc sống của em chỉ , mà còn chính em nữa. Vậy nên hãy cùng vững bước những ngả đường riêng."
"Vân Đình!" Lý Văn Thư xúc động mạnh, vội vã sà vòng tay .
"Sau chúng lúc nào cũng thể gặp , đến khi kết hôn, nếu em theo quân, thì chúng thể sống bên mỗi ngày. Đến lúc đó, thể nào em cũng đ.â.m ngán ngẩm mặt cho xem." Giản Vân Đình đùa cô.