Nghe thấy chị Trương đang khuyên Lý Văn Thư nên rời xa , sắc mặt Giản Vân Đình lập tức sa sầm như đáy nồi.
"Gia đình cũng dạy y như . và Vân Đình định lễ đính hôn , chỉ là vì nhiệm vụ khẩn nên hôn lễ mới hoãn thôi." Lý Văn Thư khéo léo lùi sát bên Giản Vân Đình, khoác tay và dịu dàng giải thích với chị Trương.
"Hả? Cô... cô sắp đính hôn với Đoàn trưởng Giản ư?" Giọng lớn của chị Trương lập tức thu hút sự chú ý của các chị em khác trong đại viện.
" ạ. Dù thì hai bên gia đình chúng cũng gặp mặt và đều ưng ý. Chỉ còn chờ Đoàn trưởng Giản khi nào thời gian rảnh rỗi, đồng ý trở về dự lễ đính hôn thôi." Lý Văn Thư nghiêng đầu Giản Vân Đình, nở một nụ xinh tươi như đóa hoa đang độ hé.
"Lần nghỉ phép tới chúng sẽ đính hôn! Về đơn vị xong, sẽ lập tức nộp đơn xin kết hôn." Giản Vân Đình, cô gái nhỏ an ủi, sắc mặt trở bình thường, ánh mắt cô tràn đầy yêu thương và trân trọng.
Các chị em bao giờ thấy Giản Vân Đình như . Ngày thường lúc nào cũng lạnh lùng, nghiêm nghị, bao giờ dịu dàng và tình như thế .
Chị Trương càng thêm phần lúng túng. Chị vốn nghĩ nữ đồng chí xinh là chen chân chuyện tình cảm của khác, nên cố vẻ bề mà dạy dỗ cô. Nào ngờ, đây chính là vị hôn thê tương lai của Đoàn trưởng Giản.
Ngày thường khi Đoàn trưởng Giản giải thích rằng bạn gái, chị còn nghĩ chỉ để thoái thác những lời mai mối của các chị em.
Giờ thì , các chị em trong đại viện đều kéo đến xem chị trò .
Thấy sắc mặt chị Trương đổi liên tục, Lý Văn Thư buông tay Giản Vân Đình, chủ động nắm lấy tay chị Trương, ôn tồn : "Chị ơi, là chị tường tận chuyện trong đại viện . Em hỏi chị chút, ở đây bao nhiêu gia đình quân nhân ạ?"
Chị Trương thấy cô để bụng chuyện , còn khéo léo chuyển sang chủ đề khác, cho một lối thoát, liền lập tức nhiệt tình đáp: "Chuyện thì rõ nhất. Có 56 hộ. Tính cả bác sĩ Tiêu nữa thì là 57 hộ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-635.html.]
Lý Văn Thư thầm đối chiếu liệu trong lòng, đó dịu giọng với chị Trương: "Chị , em thật sự ngưỡng mộ các chị, những vợ quân nhân. Các chị các gìn giữ gia đình, hậu phương vững chắc để các yên tâm ngoài nhiệm vụ mà lo lắng. Em thực sự kính phục!"
Cô các chị em đang vây quanh, trong ánh mắt hề sự dò xét mà tràn đầy sự chân thành: "Lần em đến vội quá, kịp mang quà biếu . Lần em mang theo ít quần áo, tặng các chị để kỷ niệm. Các chị thể giúp em gọi những chị em mặt đến nhận ? Để tránh quần áo ."
"Ôi trời, thế !"
Chị Trương lập tức phản đối: "Một bộ quần áo đắt giá thế , thể nhận của cô chứ."
"Làm gì chuyện nhận lợi lộc gì ở đây. Các chị gác công việc, theo chồng đến đây để đảm bảo cho các đồng chí quân nhân yên tâm tiến lên phía . Đó chuyện nhỏ!" Lý Văn Thư nghiêm nghị các chị em trong đại viện: "Các chị là những vợ của quân nhân vĩ đại, đóng góp to lớn cho sự nghiệp đất nước!"
"Em chỉ mong góp một chút sức mọn, đồng hành cùng . Em chỉ cầu mong non sông yên bình, thế đạo thái bình."
Mèo Dịch Truyện
"Tốt! Nói lắm!" Một phụ nữ mạnh mẽ liền vỗ tay đồng tình với lời của Lý Văn Thư.
Tiếng vỗ tay vang dội như sấm rền, bởi lời của cô chạm đến tận sâu thẳm trái tim của các chị em. Một thậm chí còn cúi đầu lau những giọt nước mắt chực trào.
Cuối cùng cũng thấy sự hy sinh thầm lặng của họ, chứ chỉ nghĩ họ là gánh nặng cho các quân nhân.
Chị Trương cũng ngoại lệ. Mẹ chồng chị chỉ nghĩ chị đến đơn vị để tiêu tiền của chồng, hề nghĩ đến việc chị một tay quản lý cả gia đình, chăm sóc ba đứa con nghịch ngợm. Còn chồng chị nhiệm vụ thì ngày nào chị cũng nơm nớp lo lắng cho sự an của .