Giọng Dư Lượng khi chút mật, hề che giấu.
Đứng bên cạnh, sắc mặt Giản Vân Đình tối sầm . Một gã thanh niên choai choai như mà cũng dám ý với Văn Thư ? Chẳng lẽ coi đây là bù ?
"Này thanh niên, nếu chuyện gì quan trọng, phiền cho. Chúng còn đang dùng bữa."
Ánh mắt Giản Vân Đình sắc như dao, Dư Lượng đương nhiên nhận ý đuổi khéo của , trong lòng vô cùng khó chịu.
Vốn là chút ngạo mạn, Dư Lượng ngẩng đầu Giản Vân Đình, đáp lời: "Chúng đang cùng trao đổi bài tập. Anh đây thể lấy cớ đó mà ngăn cản việc học của Lý Văn Thư ."
Giản Vân Đình nhếch môi khẩy, gương mặt tuấn tú toát lên vẻ tự mãn: "Còn bài tập nào 'hóc búa' hơn thì cứ việc đưa ."
"Cậu giải ?"
Mèo Dịch Truyện
Dư Lượng chỉ cảm thấy đàn ông mặt thật khó hiểu.
"Nếu cho xem, giải ?"
Giản Vân Đình nhướng mày, ánh mắt thăm thẳm .
"Được thôi."
Nếu tự chuốc lấy bẽ bàng, cũng chẳng ngại mà 'chiều' theo.
Dư Lượng khẽ hừ lạnh một tiếng, suýt chút nữa bật thành tiếng, đoạn ném một bài toán cực kỳ hóc búa.
Bài toán từng khiến vắt óc suy nghĩ đến ba ngày trời mới vỡ lẽ, tin rằng đàn ông tưởng chừng vô học mặt thể giải !
Quả nhiên, thấy Giản Vân Đình thoáng nhíu mày suy nghĩ, Dư Lượng thầm nghĩ bụng sắp hả hê, chuẩn cất lời chê bai đối phương lượng sức .
ngay tức khắc, Giản Vân Đình đáp án chính xác sai một li.
Cùng lúc đó, Lý Văn Thư cũng đang tư lự về cách giải bài toán, và ngạc nhiên , đáp án của trùng khớp với suy nghĩ của cô!
Cô nén nụ , mím môi khẽ liếc . Cô , luôn khả năng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-513.html.]
Về phần Dư Lượng, ngờ Giản Vân Đình thể giải bài toán. Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, đỏ bừng như gấc chín, vô cùng khó coi.
"Còn chuyện gì nữa ?"
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Giản Vân Đình, Dư Lượng chỉ thấy mặt nóng ran, ngượng ngùng đến mức . Lòng tự tôn của đánh bại nặng nề.
Dư Lượng lắc đầu quầy quậy, thất thểu rời khỏi nhà hàng quốc doanh.
Vốn dĩ định đây dùng bữa, nhưng màn 'chào hỏi' đầy khó xử , còn mặt mũi nào mà nán nữa chứ?
Dư Lượng thể chấp nhận Lý Văn Thư giỏi hơn , nhưng thể nuốt trôi việc một đàn ông 'vô danh tiểu ' cũng giỏi hơn ! Lòng tự tôn tổn thương sâu sắc, tựa như xát muối.
Kẻ , hai họ tiếp tục dùng bữa như hề chuyện gì.
"Đó là một bài toán trong kỳ thi toán cấp tỉnh, chẳng giải những bài kiểu từ bao giờ ?"
Trước ánh mắt tò mò của cô gái nhỏ, Giản Vân Đình nhắc nhiều đến chuyện cũ, chỉ qua loa: "Trước đây xem qua mấy dạng bài tương tự . Em ăn nhanh kẻo đồ ăn nguội hết bây giờ."
Lý Văn Thư cúi đầu, môi lén nở nụ kín đáo.
Cô hiểu rõ lý do vì thể thành thạo đến thế.
Bởi ở kiếp , Lý Văn Thư từng chê bai Giản Vân Đình chung đề tài để trò chuyện cùng cô.
Kỳ thực, giữa hai họ gì chuyện tìm đề tài, chỉ là khi cô trò chuyện cùng mà thôi.
Thế , cô phát hiện Giản Vân Đình bắt đầu mày mò sách, tự học...
Cô vẫn luôn là một thông minh hơn , chỉ là khi còn trẻ, sớm gia nhập quân đội nên việc học hành chậm trễ hơn đôi chút.
về , khi quân đội bắt đầu quan tâm nhiều hơn đến việc nâng cao trình độ văn hóa cho binh lính, cũng là một trong những nổi trội nhất.
Nghĩ đến việc nỗ lực đến thế chỉ vì thể trò chuyện cùng cô, lòng cô mềm nhũn tựa nước. Tại khi cô ngốc nghếch đến , một đàn ông như thế ngay bên cạnh mà hề trân trọng?