Cả hai đều từng trải qua một hôn nhân, họ hiểu rõ đối phương cần gì: gì hơn ngoài sự đồng hành, sẻ chia và quan tâm chân thành. Trước đây, bà từng cảm thấy một cách vô hình giữa và ông, nhưng qua thời gian tiếp xúc, cảm giác đó dần tan biến. Chu Văn Bác tuy quyết đoán trong công việc, song trong cuộc sống thường ngày vụng về, điều khiến họ thể bổ trợ cho một cách hảo.
"Tú Liên, cảm ơn em..."
Chu Văn Bác, từng năng lưu loát chính trường, giờ trở nên lúng túng thốt nên lời phụ nữ mặt. Ông chẳng kìm , khẽ vươn tay nắm lấy bàn tay Từ Tú Liên.
Từ Tú Liên từ chối, bà mỉm : "Cảm ơn gì chứ? Phải là em cảm ơn mới đúng."
Khoảng thời gian bà chăm sóc cụ ông ở nhà họ Chu, bà cũng học nhiều điều từ Chu Văn Bác, tầm và cách suy nghĩ của bà cũng dần mở rộng.
Chu Văn Bác thực sự cùng Từ Tú Liên đăng ký kết hôn ngay lập tức, nhưng vì hai mới xác nhận mối quan hệ, chờ đợi theo đúng quy trình thông thường vài tháng, nên ông đành nhịn .
"Con trai , Chu Vũ Dật, cũng về . Tết dẫn em gặp nó, ?"
Lời của Chu Văn Bác khiến Từ Tú Liên khỏi lo lắng. Bà hiểu sắp một vai trò mới mẻ, nhưng tính cách của con trai ông như thế nào, liệu chấp nhận bà ?
Thấy sắc mặt bà khẽ biến đổi, Chu Văn Bác cũng ép buộc, dịu dàng : "Em cần lo lắng, nếu gặp thì cũng ."
Mèo Dịch Truyện
"Em sẽ nghĩ thêm."
Cuối cùng, Từ Tú Liên cũng trả lời như . Mối quan hệ giữa hai vẫn với các con gái, rõ ràng còn nhiều điều cần bàn bạc, thu xếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-484.html.]
Sau khi chuyện một lúc, Chu Văn Bác đưa Từ Tú Liên về nhà.
Khi bà về đến nhà, Lý Văn Thư lập tức nhận sự đổi nhỏ nhưng rõ ràng trong mối quan hệ của hai , bởi vì gương mặt Từ Tú Liên vẫn còn vương vấn chút ửng hồng khó tả, một điều mà đây từng xảy .
Cô nhịn mà hỏi: "Mẹ, và chú Chu, hai ...?"
Nghe câu , trong nhà đều Từ Tú Liên. Bị chú ý, Từ Tú Liên càng thêm hổ, khẽ ho một tiếng, nhỏ giọng thông báo: "Mẹ và chú Văn Bác đang ở bên ."
Trong mắt Lý Văn Thư và Lý Đa Mỹ thoáng hiện lên vẻ mặt như đoán . Trương Mỹ Liên thì bật khúc khích, vui mừng cho Từ Tú Liên.
Hai phụ nữ họ tuổi tác gần bằng , thường thể chuyện hợp ý, cũng xem là bạn bè thiết của . Hơn nữa, họ còn một sợi dây liên kết đặc biệt, chính là Lý Văn Thư – con gái mà cả hai đều yêu thương như con ruột.
những đàn ông trong nhà thì ngơ ngác , hiểu chuyện Từ Tú Liên và Chu Văn Bác đến với . Duy chỉ Lý Minh Hạ nhanh chóng bày tỏ ý kiến: "Dì Từ, dì cứ yên tâm, nếu chuyện gì vui, cứ với chúng cháu. Chúng cháu đều là hậu thuẫn vững chắc của dì, dù gia thế của chú Chu lớn lao quyền lực đến mấy, dì cũng cần sợ hãi."
Lý Minh Hồng tuy gì nhưng cũng cùng chung ý nghĩ, gật đầu đồng ý một cách kiên định.
Nhìn những đang lo lắng cho , lòng Từ Tú Liên cảm thấy ấm áp lạ thường.
Chỉ Lý Văn Phương là phản ứng kịp, vì cô thường xuyên việc ở cửa hàng nội thất, giống như Lý Văn Thư và Lý Đa Mỹ ở cửa hàng quần áo, thông tin cũng cập nhật nhanh nhạy như .
Cô chỉ mối quan hệ với chú Chu, nhưng ngờ hai ở bên , trong lòng cô chút phức tạp. Một mặt, cô hy vọng hạnh phúc, thoát khỏi bóng đen mà đàn ông để . Mặt khác, cô lo lắng rằng nếu Chu Văn Bác đối xử tệ với thì ?