Nghe Lý Văn Thư , Trương Tĩnh Mỹ xúc động đến nghẹn lời, đồng thời cũng áy náy vì sự yếu đuối, bất lực của bản .
Lý Văn Thư dũng cảm như , còn bản cô lấy một chút tinh thần chống trả.
Mấy cô gái , ai dám mở miệng.
Nhìn Lý Văn Thư vẻ nhu mì, nhưng khi đánh thì chẳng khác nào con dã thú đang nổi cơn điên, ai mà rước họa chứ.
“Không gì chính là đồng ý với những gì , , các .”
Lý Văn Thư cũng ầm ĩ chuyện , dù cũng nhiều như , cho dù to chuyện đến trường, phỏng chừng cũng chỉ kỷ luật, thể nào đuổi học . Nếu thật sự , đến lúc đó chỉ tự chuốc lấy phiền phức về mà thôi.
Lưu Dương cùng đám rời , Lý Văn Thư an ủi Trương Tĩnh Mỹ, cô rời , lúc mới cùng Giản Vân Đình và Quách Đào cảm ơn chân thành.
“Thật ngại quá, để chứng kiến cảnh tượng , cảm ơn giúp đỡ.”
Quách Đào quen Lý Văn Thư lắm, chỉ thuận miệng đáp vài câu chiếu lệ. Giản Vân Đình bên cạnh nhịn mà lên tiếng: “Gặp chuyện như thì đường mà chạy , tìm thầy cô, tìm công an, thật dại dột! Em bản lĩnh gì mà ở đánh đ.ấ.m với họ chứ?”
Tuy Lý Văn Thư cũng khá gan góc, nhưng đó là vì hôm nay ở đây là nữ sinh. Nếu đổi là đàn ông, cô mạnh mẽ đến cũng đánh , đến lúc đó e là chỉ nước chịu thiệt.
Lời lẽ Giản Vân Đình trách móc, nhưng Lý Văn Thư để bụng. Anh thể những lời , chứng tỏ là để tâm đến cô. Nếu lời lời dở đều phân biệt , thì cô quả là sống phí một đời .
“Em , sẽ như nữa. Anh Giản, chúng xem phim bây giờ luôn chứ?”
Giản Vân Đình Lý Văn Thư, tóc tai rối bù, quần áo dính đầy bụi đất, khóe miệng cũng đánh rách. Bộ dạng mà xem phim, e là sẽ tránh mặt.
“Không , vội. Về nhà quần áo .”
Lý Văn Thư sang Quách Đào, mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-47.html.]
“Đồng chí Quách, là với chị Lâm Tuyết cứ ?”
Quách Đào liếc Lý Văn Thư một cái: "Không , vội. Vừa về khu tập thể đón cô cùng luôn.”
Nói xong, ba liền về phía khu tập thể.
Trên đường , Quách Đào Lý Văn Thư, Giản Vân Đình, vẻ mặt đầy ẩn ý.
Anh từng thấy Giản Vân Đình quan tâm đến một nữ đồng chí nào như . Nhìn dáng vẻ lo lắng của lúc nãy, hai nhất định là chuyện gì đó.
Mèo Dịch Truyện
Chờ khi nào ai, nhất định tra hỏi cho lẽ, xem cây sắt thật sự nở hoa .
Vào khu tập thể mấy bước thì gặp Lý Tâm Nhu mặc chiếc váy màu vàng , xem là mới trang điểm xong.
Sau khi thấy Giản Vân Đình, ánh mắt cô rõ ràng sáng lên, nhưng khi thấy Lý Văn Thư bên cạnh, ánh mắt đổi hẳn.
Lý Văn Thư giờ mới về, chắc chắn là đám chặn đường, nhưng cô cùng Giản Vân Đình?
Nghĩ đến những lời Lý Văn Thư với ngày hôm qua, Lý Tâm Nhu lúc cũng còn để ý nhiều như nữa, bước nhanh tới.
“Anh Giản, hai ?”
Giản Vân Đình liếc Lý Tâm Nhu, chút phản cảm với sự suồng sã của cô .
“Ra ngoài một lát. Đồng chí Lý, cô chuyện gì ?”
Lý Tâm Nhu thẹn thùng , nghĩ đến việc Giản Vân Đình bề ngoài tỏ lạnh lùng, nhưng lưng ngầm khen ngợi cô . Người đàn ông quả là thú vị, đáng để chinh phục.