Trương Tĩnh Mỹ tiền nong trong túi cạn, đương nhiên là , nhưng thái độ của Lý Văn Thư kiên quyết, thật sự chẳng còn cách nào, cô đành ấp úng thật, mặt đỏ bừng.
“Đừng nữa, thật sự , đến phòng y tế còn tốn tiền, tiền…”
Giọng Trương Tĩnh Mỹ càng ngày càng nhỏ, các bạn học xung quanh thấy, nhịn bật những tràng nhạo.
“Đi phòng y tế tốn kém là bao, cùng lắm chỉ vài hào bạc, nghèo rớt mồng tơi thế thì còn học hành gì nữa, thôi thì về nhà lấy chồng sớm cho xong chuyện.”
“Ai bảo , cái cô 'nữ đồng chí' suốt ngày lôi thôi, quần áo lúc nào cũng vá víu chằng chịt, ngoài còn tưởng trường là... trại tị nạn mới mở.”
Những lời càng lúc càng khó , Trương Tĩnh Mỹ những lời tai quen thuộc, nếu như bình thường, cô sẽ đành nín nhịn coi như thấy, cúi đầu lờ .
hôm nay lẽ vì Lý Văn Thư ở đây, mặt cô bé khỏi đỏ bừng, rõ là vì tủi hổ.
Lý Văn Thư vốn đang nắm tay bạn, Trương Tĩnh Mỹ lặng lẽ rụt bàn tay về, như một phản xạ.
“Nghèo là cái tội, các công khai sỉ nhục bạn học của mới là đáng hổ! Quần áo vá víu thì ? Cản trở đến các ?”
Lòng Lý Văn Thư quặn vì xót xa, nắm c.h.ặ.t t.a.y Trương Tĩnh Mỹ, hướng về phía mấy nữ sinh lên tiếng chế giễu mà quát lớn, giọng sang sảng.
Cô vốn dĩ xinh , khi tức giận hai má ửng hồng, cả càng thêm phần rạng rỡ, sống động, điều khiến cho đám nam sinh bên cạnh đều ngây , mắt tròn mắt dẹt.
Trước đây khi các nữ sinh trong lớp trêu chọc, bắt nạt Trương Tĩnh Mỹ, bọn họ đều cảm thấy chẳng gì to tát, dù ở thời đại nào, việc bạn bè trêu chọc, bắt nạt vẫn luôn tồn tại, cũng ít đồng cảm.
Vậy mà hôm nay Lý Văn Thư như , bọn họ bỗng thấy lời cô quả là lý, vốn dĩ là bạn học cùng lớp, gia cảnh Trương Tĩnh Mỹ khó khăn là chuyện ai cũng , cớ gì chèn ép, bắt nạt đến thế?
“Bạn học Lý Văn Thư đúng, bạn bè với , lẽ nên giúp đỡ lẫn , các bạn nên chế giễu khác.”
Mèo Dịch Truyện
Lớp trưởng là đầu tiên lên tiếng, lập tức về phía Lý Văn Thư.
Quả hổ danh lớp trưởng, cả lớp tín nhiệm bầu lên, học hành giỏi giang đành, còn thấu tình đạt lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-43.html.]
Vì , lớp trưởng lên tiếng, các bạn nam khác cũng nhao nhao lên tiếng bênh vực.
Trương Tĩnh Mỹ ngây như phỗng, đôi mắt ngấn nước quanh, thể tin nổi tai .
“Lớp trưởng đúng, chúng là bạn học cùng lớp, lẽ nên đoàn kết giúp đỡ , cớ chuyện bắt nạt bạn bè? Nếu chuyện mà đến tai các thầy cô, lan cả trường, thì còn thể thống gì nữa?”
Nói xong, cô trừng mắt đám nữ sinh một cái sắc lẹm, kéo Trương Tĩnh Mỹ khỏi lớp.
Ra khỏi cửa lớp, Lý Văn Thư mới phát hiện Trương Tĩnh Mỹ đang nức nở.
“Cậu ?”
“Lý Văn Thư, cảm ơn , cảm ơn bênh vực . đừng dính dáng đến nữa, sợ bọn họ sẽ vì mà trù dập ."
Lý Văn Thư mỉm , khẽ vỗ n.g.ự.c trấn an bạn.
“Cứ để bọn họ thử xem! cóc sợ bọn họ. Đi thôi, đưa đến phòng y tế, tiền cũng , .”
Không công việc, Trương Tĩnh Mỹ nào dám nhận lòng , cô nỡ tiêu tiền của bạn?
“Vậy sẽ trả cho ."
“Không cần trả, đến lúc đó, cho mượn vở ghi chép bài vở là ."
Đương nhiên cô cần vở ghi chép, nhưng nếu như , trong lòng Trương Tĩnh Mỹ sẽ thoải mái hơn.
Đến phòng y tế, bác sĩ băng bó đơn giản vết thương cho Trương Tĩnh Mỹ, Lý Văn Thư mới cùng bạn khu vệ sinh.
Lúc , mấy nữ sinh trong lớp đang túm tụm một góc, xì xầm to nhỏ Lý Văn Thư, vẻ mặt đứa nào đứa nấy đều dữ tợn.
“ thật bó tay! Cô là cái thá gì chứ? Nếu nhờ cái mặt xinh xắn thì ai thèm đến? Mới chân ướt chân ráo về đây lả lơi với hết đám con trai trong lớp, đúng là đồ liêm sỉ!"