Nói cũng ích gì , Lý Văn Thư sẽ chẳng đến bệnh viện chăm sóc .
Thậm chí khi cô còn mong biến mất vĩnh viễn cũng nên.
Giản Vân Đình khẽ nhếch mép, tự giễu cợt chính .
Vương Nhị để ý đến biểu cảm của , thản nhiên phịch xuống giường bệnh, bắt đầu thao thao bất tuyệt: "Cậu cũng thật may, đầu chỉ va đập chứ đạn b.ắ.n xuyên qua. May mà tỉnh , nếu chắc yêu của sẽ lo lắng đến phát điên mất..."
Anh chuyện luôn thẳng thắn, Giản Vân Đình cũng quen, cảm thấy xúc phạm, chỉ là khi nửa câu , đột nhiên cau mày ngắt lời: "Cô sẽ ."
"Sao thế, ngại ?"
Vương Nhị bật : "Làm gì ai trong đơn vị mà hai tình cảm sâu đậm thế nào. Cậu đúng là phúc, tìm cô gái xinh xuất sắc đến ."
Giản Vân Đình càng càng cảm thấy kỳ lạ, trả lời ngay mà bỗng rơi một im lặng đầy khó hiểu.
" dạo cũng thấy nhắc đến yêu của . Không vết thương khỏi Tết , về nhà đừng để cô phát hiện nhé."
Vương Nhị cứ thế một luyên thuyên đủ thứ chuyện.
Giản Vân Đình càng càng thấy kỳ lạ, lạnh lùng : "Năm nay về nhà."
"Cũng đúng, đợi dưỡng thương xong đơn vị sẽ cho nghỉ phép. Nghe nộp báo cáo kết hôn ? Chắc cũng sắp phê duyệt."
Báo cáo kết hôn? Anh và Lý Văn Thư kết hôn từ đời nào cơ mà?
Giản Vân Đình cảm thấy đúng, cố gắng suy nghĩ kỹ hơn, nhưng trong đầu xuất hiện cảm giác như kim châm chích mạnh. Một cơn đau nhói đột ngột ập đến, khiến mắt tối sầm .
"Vân Đình!"
Vương Nhị bên cạnh hoảng sợ, mắt mở to kinh hãi Giản Vân Đình bất ngờ lịm một lời báo . Anh vội vàng chạy ngoài gọi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-429.html.]
Nghe tin Giản Vân Đình ngất xỉu, Tiêu Nhã vứt bỏ bình thuốc đang pha dở, vội vã chạy thẳng đến phòng bệnh của . Nhìn thấy đàn ông đang hôn mê giường, sắc mặt cô tức thì trở nên trắng bệch.
Rõ ràng nãy còn khỏe mạnh, đột nhiên ngất như thế?
Cô sang Vương Nhị: "Tại đoàn trưởng Giản đột nhiên hôn mê? Anh gì với ?"
Vương Nhị vẻ mặt ngơ ngác: " chẳng gì cả!"
Vương Nhị nhanh chóng suy nghĩ kỹ hơn, hỏi dò một cách thận trọng: " chỉ nhắc đến yêu của , khi nào là do chuyện đó mà ?"
Đôi mắt Tiêu Nhã trợn tròn, thể tin nổi Vương Nhị: "Đoàn trưởng Giản yêu ?"
" !"
Vương Nhị gật đầu. Cảm thấy phản ứng của Tiêu Nhã chút kỳ lạ, liền bổ sung thêm: "Lại còn xinh nữa chứ!"
Tiêu Nhã hít một thật sâu: "Có lẽ chính những gì kích động . Trí nhớ của hồi phục, trong đầu vẫn còn một cục m.á.u đông."
Khi , ngón tay Tiêu Nhã vô thức siết chặt, móng tay cắm sâu lòng bàn tay cô .
Vương Nhị ở thêm một lúc mới rời , nhưng Tiêu Nhã thì vẫn đó. Cô lặng lẽ giường bệnh, chăm chú Giản Vân Đình. Miệng Tiêu Nhã đắng chát, tại đàn ông mắt cô, yêu ?
Sự cam lòng dâng đầy trong lòng Tiêu Nhã, nhưng cô cũng thế nào.
Mèo Dịch Truyện
Cô nhận thực sự tình cảm với Giản Vân Đình!
Tiêu Nhã xuất từ gia đình , dung mạo thanh tú, là một bác sĩ giỏi. Người theo đuổi cô ít, nhưng cô từng để ý đến bất kỳ ai. Đây là đầu tiên cô rung động một đàn ông, cô thực sự từ bỏ dễ dàng như .
Nhìn Giản Vân Đình thật lâu, đến khi cô chuẩn rời , bỗng mở mắt. Ánh đen nhánh sâu thẳm tựa vực thẳm của khiến thể nào đoán .
"Bác sĩ Tiêu."