Lý Văn Thư gật đầu, thêm lời nào, nhưng trong lòng những suy nghĩ khác. Dù Từ Tú Liên vẻ ý gì đặc biệt, cô cũng ý định can thiệp chuyện riêng tư của bậc trưởng bối.
cô vẫn hy vọng Từ Tú Liên thể bắt đầu một chuyện tình mới, thoát khỏi bóng đen của cuộc hôn nhân . Lý Đại Cương rõ ràng là một chồng , nhưng cuộc đời của Từ Tú Liên cũng thể vì một mối quan hệ đổ vỡ mà từ bỏ khả năng đón nhận tình yêu.
Nghĩ đến đây, Lý Văn Thư tự nhủ những suy nghĩ còn quá vội vàng, thứ cần tiến triển từ từ.
Lý Văn Thư cũng hiểu rằng gia đình đến hôm đó hề tầm thường, xét từ cảnh hiện tại thì giữa hai sự chênh lệch quá lớn.
Gạt những suy nghĩ vu vơ đó sang một bên, Lý Văn Thư bắt đầu tiếp đón khách hàng mới bước tiệm.
Một cô gái trẻ xinh xắn bước , thu hút bởi một chiếc áo len treo tường.
"Chiếc áo trông khá độc đáo, phiền cô lấy xuống cho xem một chút ?" Vừa lấy áo xuống, Lý Văn Thư đáp: "Chị khách mắt thật tinh tế, đây là mẫu mới về của cửa hàng chúng em đó, chất lượng thì miễn chê ạ."
Mèo Dịch Truyện
Hứa Thu chạm chiếc áo len, chất liệu mềm mại, hề gây cảm giác ngứa, đôi mắt cô sáng bừng lên thích thú: "Quả thật tệ, chiếc áo bao nhiêu tiền ?"
"Một trăm đồng ạ."
"Được, mua." Hứa Thu chẳng hề ngần ngại cò kè giá cả, liền rút một tờ tiền lớn.
Đối diện với một khách hàng rộng rãi, chịu chi như , Lý Văn Thư đương nhiên vui vẻ, khi gói áo xong còn tặng thêm một món quà nhỏ xinh, và nhiệt tình mời Hứa Thu ủng hộ.
Sau khi rời cửa hàng, Hứa Thu đường về nhà chiếc túi đồ trong tay, nhớ đến khuôn mặt rạng rỡ xinh của Lý Văn Thư, thầm ngạc nhiên. Cô từ khi nào con phố một tiệm quần áo độc đáo đến thế, với phong cách thời thượng, nhân viên phục vụ cực kỳ nhiệt tình, chu đáo, quan trọng nhất là cô chủ xinh , khiến ai nấy cũng thấy vui lây!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-394.html.]
Chiếc áo cô mua cho , mà là để tặng cho cô em gái đang học, quà sinh nhật cho em . Chiếc áo thế , bản cô cũng mê mẩn thôi, em gái cô dù khó tính đến mấy chắc chắn cũng sẽ thích.
Dù chiếc áo tiêu tốn gần hai tháng lương của Hứa Thu, cô cũng hề bận tâm.
"Chúc mừng sinh nhật!" Khi Hứa Thu đặt chiếc áo mặt cô em gái Hứa Đông, mắt cô bé sáng rực, ôm chiếc áo rời: "Chị! Chiếc áo chị mua ở mà mê hồn thế ! Em thích lắm, mai em sẽ mặc nó học!"
Hứa Thu dịu dàng xoa đầu em gái: "Chị mua ở một tiệm mới mở. Nếu em chăm học, đạt kết quả cao, tới chị sẽ sắm cho em một chiếc nữa."
"Em nhất định sẽ học mà!"
Với chiếc áo mới động lực, Hứa Đông bỗng thấy việc học cũng trở nên nhẹ nhàng, chẳng còn gì khó khăn nữa. Cô bé vui vẻ ôm chiếc áo len màu vàng về phòng, khi thử một liền chạy khoe với Hứa Thu.
"Chị, chị xem em mặc ?"
Hứa Đông một vòng mặt Hứa Thu, dáng vẻ duyên dáng khiến Hứa Thu bật .
"Đẹp lắm."
Da Hứa Đông trắng, mặc chiếc áo vàng càng tôn lên làn da trắng mịn màng của cô bé.
Nhận lời khen từ chị, Hứa Đông càng thêm tự tin, ngày mai mặc chiếc áo mới học. đến khi mặc ngày hôm , đối diện với chiếc áo như thế, cô bé chần chừ.
Nghĩ một hồi, Hứa Đông vẫn chút tiếc dám mặc ngay, nhưng mang đến trường khoe với cô bạn . Vậy nên cô bé quyết định nhét vội chiếc áo túi mang đến trường, chỉ là để cho Hứa Thu , sợ chị mắng .