Bây giờ chỉ việc yêu đương mà ngay cả trường học cũng vô cùng nghiêm ngặt, căn bản đều sắp xếp tách riêng nam nữ, nếu dễ nảy nở tình cảm nam nữ, mà chuyện yêu đương tuổi học trò thời điểm là điều cấm kỵ.
Bạn cùng bàn của Lý Văn Thư tên là Trương Tĩnh Mỹ, là một cô gái nhỏ bé, nhút nhát, phận thật trớ trêu, kiếp hai là bạn cùng bàn, kiếp vẫn .
Trương Tĩnh Mỹ là con của một gia đình đơn chiếc, vì mất sớm, cha bận rộn công việc, chẳng mấy khi đoái hoài đến con bé, nên quần áo lúc nào cũng cũ kỹ, lôi thôi, trong lớp cũng thường xuyên bạn bè trêu chọc, bắt nạt.
Lúc cô mới đến, cô bé đối xử với Lý Văn Thư chân thành, còn quan tâm cô hết mực, nhưng khi đó Lý Văn Thư Lý Tâm Nhu rủ rê, xúi giục cùng hùa bắt nạt Trương Tĩnh Mỹ, thậm chí còn khiến Trương Tĩnh Mỹ bỏ dở chuyện học hành.
Đến khi tin tức về cô bé nữa, thì đó là tin dữ báo tang.
Nghĩ đến đây, Lý Văn Thư trong lòng khỏi dấy lên nỗi tự trách khôn nguôi.
Thầy giáo , Lý Tâm Nhu lập tức như lửa đốt trong lòng.
"Chị, bây giờ việc thi cử gắt gao, cứ ' cửa ' là , bố hối lộ để cho chị học ở đây ?”
Nghe Lý Tâm Nhu , Lý Văn Thư chẳng hề lấy lạ.
"Tâm Nhu, em đừng , chị thi đỗ nên mới học ở đây.”
Lý Văn Thư lý nhí đáp, vẻ sợ khác . Lý Tâm Nhu còn lạ gì nữa? Chắc chắn là nhờ 'cửa ' .
Lý Tâm Nhu tức sôi m.á.u nhưng thể nào bộc lộ mặt , khiến cô ả cả buổi học chẳng thể tập trung bài vở.
Giáo viên trong trường đối với Lý Văn Thư cũng tỏ quan tâm, chiếu cố, sợ cô theo kịp bài vở nên còn đặc biệt dặn dò, kèm cặp riêng.
Tan học, mấy trai mạnh dạn liền lân la tới bắt chuyện với Lý Văn Thư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-28.html.]
Bất kể thời đại nào, nhan sắc vẫn luôn là một thứ vũ khí lợi hại tưởng, Lý Văn Thư xinh như nên ít nam sinh tò mò về cô.
Tuổi trẻ đang độ tuổi mộng mơ, cũng là lẽ thường tình.
Mèo Dịch Truyện
Kiếp , cô tự ti, nhút nhát, ở trường coi Lý Tâm Nhu như cọng rơm cứu vớt cuộc đời, chỉ răm rắp theo lời Lý Tâm Nhu.
Trong mắt , cô chỉ là một cô gái trầm lặng, ít , suốt một năm lớp 11 trôi qua mà chẳng một nam sinh nào đoái hoài, để ý tới cô.
Giờ đây khác, cô nhất định trở thành tiếng tăm nhất trường. Sống một đời, đương nhiên cô tranh giành từng chút một, nhất là đối đầu với Lý Tâm Nhu.
Kiếp , hai họ như hai mặt đối lập, còn cô là kẻ thất bại. Kiếp , cô quyết kẻ lót đường cho ai nữa.
Lý Văn Thư mỉm chào hỏi , cái dáng vẻ tự nhiên, cởi mở của cô khi trò chuyện càng khiến cảm thấy dễ chịu.
Nhìn thấy Lý Văn Thư chuyện vui vẻ với , thậm chí vài nam sinh ý với cô cũng bắt đầu xúm xít vây quanh, Lý Tâm Nhu trong lòng chút bứt rứt yên.
“Mấy đừng , chị thích mấy đứa con nít . Chị chỉ thích mấy tay du côn, mấy ngổ ngáo thôi.”
Nghe như lời đùa bâng quơ, nhưng thực chất là một câu đầy ẩn ý, ám chỉ với rằng Lý Văn Thư chỉ thích mấy tên đầu đường xó chợ.
Quả nhiên, xong đều chút kinh ngạc. Bọn họ cũng từng những cô gái thích chơi bời với đám du côn, suốt ngày sàn nhảy, trượt patin, những cô gái như thường mang tiếng , khó lòng mà lấy chồng đàng hoàng.
Nhìn Lý Văn Thư xinh như mà ngờ tính cách phóng đãng như lời Lý Tâm Nhu .
“Chị nào thích! Nếu do em dẫn chị quen với lũ đó thì chị đánh là gì cơ chứ?”