Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-09-18 11:10:21
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông cụ trải qua bao thăng trầm, suy nghĩ thông suốt hơn ai hết. Không cần điều kiện , điều quan trọng nhất vẫn là tình cảm của hai , miễn họ hòa hợp và yêu thương thì cuộc sống mới hạnh phúc.

 

Giản Vân Đình gật đầu: "Cháu cũng nghĩ , dù đồng ý thì cháu cũng sẽ nhất định rước Văn Thư về vợ.”

 

Chẳng mấy chốc lát, Lý Văn Thư và bà Chu sửa soạn xong mâm cơm, bà Chu giúp bưng thức ăn lên bàn, còn Giản Vân Đình thì dậy chia đũa bát.

 

Ngắm những món ăn nghi ngút khói bàn, bà cụ chỉ tay mấy món, đoạn hỏi: "Văn Thư, mấy món là cháu ?”

 

Bà Chu đầu bếp cho nhà nhiều năm, tất thảy đều rõ sở trường của bà, và những món bày đây, hiển nhiên từ tay bà Chu.

 

"Dạ, ạ. Mấy món là cháu . Cháu hợp khẩu vị của hai cụ ạ.”

 

Mọi bàn, bà cụ đợi lâu, liền cầm đũa gắp thử món bò hầm. Bà nhai kỹ một lúc thốt lên khen ngợi: "Ngon quá, thật sự là ngon vô cùng! Thịt mềm, ngấm vị đậm đà, thật ngờ, cô bé cháu tuổi còn nhỏ mà tài nấu nướng khéo léo đến thế .”

 

Ông cụ cũng đưa tay gắp một miếng: "Quả thật ngon. Cháu Lý, tài bếp núc của cháu thật là tuyệt vời đấy.”

 

Thấy ông bà cụ vui vẻ thưởng thức những món ăn do , trong lòng Lý Văn Thư vui mừng khôn xiết. Niềm vui lớn nhất của thích nấu ăn chính là khác khen ngợi, như thế mới cảm thấy công sức bỏ hề uổng phí.

 

Mèo Dịch Truyện

"Hai cụ ngon miệng là cháu mãn nguyện ạ, tới cháu sẽ trổ tài chiêu đãi hai cụ.”

 

Vừa , Lý Văn Thư khẽ gắp thêm một miếng bát Giản Vân Đình:

 

"Anh ăn thêm cho chắc bụng, khi về đơn vị , mấy món ngon lành như mà thưởng thức.”

 

Hành động của Lý Văn Thư chẳng hề giả tạo gượng ép, mà tự nhiên như thở, như một thói quen in sâu, thể thấy hai thật sự tâm đầu ý hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-235.html.]

 

Giản Vân Đình gật đầu: "Em cũng ăn , tự lo mà.”

 

Bốn vui vẻ dùng bữa, kết hợp trò chuyện dăm ba câu chuyện phiếm hằng ngày.

 

Sau khi ăn xong, trời cũng ngả chiều tối.

 

Bà cụ đột nhiên dậy, lên lầu, phòng ngủ, lục tìm trong hộc tủ, chẳng mấy chốc lấy một chiếc kiềng tay bằng vàng ròng. Đây là món hồi môn mà bà mang về từ thuở còn con gái, thuở nào cũng , vàng vẫn luôn là thứ quý giá nhất, chiếc kiềng vàng óng ánh, toát lên vẻ sang trọng, quý phái.

 

Bà khẽ dùng chiếc khăn tay lụa lau nhẹ chiếc vòng, từ tốn bước xuống lầu.

 

"Văn Thư, đây là đầu tiên cháu đến thăm, bà cũng chẳng kịp sửa soạn gì cho tấm món. Cháu cứ cầm lấy chiếc kiềng , xem như là chút quà mắt của ông bà nội tặng cháu.”

 

Lý Văn Thư đưa mắt xuống, thật ngờ, đó là một chiếc kiềng tay bằng vàng ròng. Chiếc kiềng qua trọng lượng trăm phân, hẳn là vô cùng quý giá.

 

"Dạ thưa bà, cháu dám nhận món quà ạ, nó quá đỗi quý giá. Bà giữ lấy giúp cháu ạ. Đây là đầu cháu đến nhà, cháu còn kịp mang chút quà mọn nào đến, trong lòng cháu thấy bứt rứt yên , cháu thể nhận món quà quý giá thế .”

 

Bà cụ tặng Lý Tâm Nhu một chiếc vòng ngọc phỉ thúy, còn Lý Văn Thư thì trao một chiếc vòng vàng ròng. Thời buổi , dẫu vòng ngọc cũng chẳng kém cạnh là bao, nhưng xét về giá trị, vàng vẫn là thứ coi trọng hơn cả.

 

Chi tiết ngầm khẳng định sự thiên vị rõ ràng của bà cụ dành cho Văn Thư.

 

Văn Thư bà cụ tặng gì cho Lý Tâm Nhu, nên thể so bì. Giản Vân Đình thì tường tận. Thấy ông bà hết lòng yêu quý cô gái thương, trong lòng khỏi dâng lên niềm cảm kích.

 

Văn Thư tuy là một cô gái xuất sắc, nhưng cũng chẳng đến nỗi khiến ông bà coi trọng như . Nói cho cùng, là bởi ông bà yêu thương , nên mới sự quý mến đặc biệt dành cho cô.

 

 

Loading...