Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-09-18 11:09:54
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khó khăn lắm mới về nhà một chuyến, xảy chuyện như , cho cùng cũng vì cô mà cả.

 

"Được, em sẽ cùng ."

 

Hai nắm tay , băng qua khu gia đình quân nhân, trò chuyện rủ rỉ. Tình tứ như , đương nhiên là tránh khỏi những ánh mắt tò mò, xì xào của .

 

Thời điểm là giờ tan tầm, nhiều cán bộ, chiến sĩ từ đơn vị về.

 

Mèo Dịch Truyện

Mọi thấy cảnh , ai nấy đều ngạc nhiên, ngờ hai họ cùng .

 

Trong khu , những cô gái thầm thương trộm nhớ Giản Vân Đình là ít, nổi tiếng nhất kể đến Lâm Tuyết.

 

là trụ cột của đoàn văn công, chỉ gia thế hiển hách mà còn xinh nức tiếng, đem lòng yêu mến Giản Vân Đình từ lâu. Vậy mà bao nhiêu năm qua, cũng từng thấy hai tin đồn gì.

 

Không ngờ cô con gái nhà họ Lý đón về khả năng như , mới đến bao lâu mà "hạ gục" trai nhà họ Giản.

 

Nếu hai họ thành đôi, thì nhà họ Lý chắc chắn sẽ nhờ.

 

Giản Vân Đình thẳng thắn, gặp quen liền tươi chào hỏi.

 

to gan thì nhịn mà hỏi ngay.

 

" , và Văn Thư đang yêu ."

 

"Trời đất ơi, thế thì quá! Hai đứa bén duyên từ khi nào mà chúng hề ?"

 

Bác gái ngạc nhiên, nhịn mà hóng hớt.

 

"Mới đây thôi, cũng là chuyện thường tình."

 

"Thật , cạnh đúng là trai tài gái sắc, bác đợi ăn kẹo cưới của hai đứa nhé."

 

Giản Vân Đình thích mấy lời chúc phúc , vội vàng gật đầu đồng ý.

 

"Chắc chắn ạ."

 

Khi gần đến cổng khu gia đình, họ bất ngờ gặp Lâm Tuyết. Trên mặt cô vẫn còn trang điểm, vẻ như tan .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-209.html.]

Vừa ngẩng đầu lên thấy Giản Vân Đình, mặt lập tức nở nụ rạng rỡ, nhưng nhanh nụ đó biến mất, vì cô thấy Giản Vân Đình đang nắm tay Lý Văn Thư.

 

Hành động ở nơi công cộng nghĩa gì, ai nấy cũng đều hiểu rõ.

 

Mặt Lâm Tuyết tái , giọng chút run rẩy.

 

"Anh Giản, và cô ... là?"

 

Giản Vân Đình thấy bộ dạng của Lâm Tuyết, nhưng cũng hề tỏ vẻ thương hoa tiếc ngọc.

 

"Anh và Văn Thư đang quen , còn kịp với . Em mới tan về ?"

 

Sắc mặt Lâm Tuyết càng thêm khó coi, dựa lẽ gì chứ? Cô thích Giản Vân Đình bao nhiêu năm, luôn miệng rằng yêu đương, nghĩ đến chuyện đó, cô cũng ngây thơ tin là thật.

 

Nghĩ rằng nếu yêu, chắc chắn sẽ chọn cô .

 

Không ngờ tất cả đều là dối trá, đang yêu khác.

 

Rốt cuộc gì kém hơn?

 

Nghĩ đến đây, lòng cô tràn đầy bất mãn.

 

"Anh Giản, thế ? Anh từng bảo rằng tạm thời nghĩ đến chuyện yêu đương ?"

 

Nghe Lâm Tuyết chất vấn, Giản Vân Đình chút ngượng ngùng. Trước đây, nhiều cô gái trẻ thích , tiện tìm lời chối từ, nên chỉ rằng ý định yêu đương.

 

Kết quả là nhanh chóng "vả mặt" thế .

 

"Chuyện duyên phận ai mà ? Chẳng qua là thấy phù hợp thì yêu thôi. Em mau về , đến giờ ăn cơm , bọn ."

 

Giản Vân Đình cũng ấn tượng tệ về Lâm Tuyết, cô gái dù đôi lúc đỏng đảnh một chút, nhưng tính tình thì vấn đề gì đáng chê trách. Hơn nữa, cô em của , Quách Đào, thích, nên tất nhiên cũng dành cho cô vài phần nể mặt.

 

Thấy Giản Vân Đình định qua loa vài câu bỏ , Lâm Tuyết nóng ruột.

 

"Anh Giản, thể chuyện riêng với em một chút ? Em chuyện với ."

 

Lâm Tuyết cắn chặt môi, ánh mắt đầy vẻ ai oán, tựa như Giản Vân Đình là một kẻ phụ bạc.

 

 

Loading...