Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-09-18 07:05:37
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Tú Lan trợn mắt, cái vẻ hống hách khiến Lý Văn Thư tức giận.

 

“Bà thì giáo dục lắm ? Có giáo dục mà dạy dỗ con gái cái kiểu ? Ban đầu là và Trần Giang Đào đang yêu , cô chen ngang . Xin thưa với bà, giờ cũng chẳng thiết tha gì cái gã Trần Giang Đào nữa, là cứ lẽo đẽo theo , thậm chí còn nằng nặc đòi về rể nhà , chứ nhất quyết chịu cưới con gái bà .”

 

Lý Văn Thư tất nhiên chút nể nang cho bà . Cô chỉ kính trọng những bậc trưởng bối đáng kính, còn kiểu như Từ Tú Lan, cô chẳng để mắt tới.

 

“Cô! Mày dám nữa ! Tú Liên, em xem con em dạy là cái thá gì thế ! Mai cho chị một câu trả lời cho nhẽ, nếu thì đừng hòng chị bỏ qua!”

 

Từ Tú Lan dậy, chống nạnh, lên giọng quát tháo đứa em gái như đang quát một đứa trẻ.

 

Từ Tú Liên dù sợ chị nhưng cũng trái, lẽ thuộc về ai bà vẫn còn .

 

“Chị, Văn Thư cũng sai, chị cũng đừng lo, Văn Thư giờ chẳng còn màng đến cái gã Giang Đào đó nữa, sẽ tranh giành với con Xuân Na nhà chị .”

 

Câu như đ.â.m tổ ong vò vẽ, Từ Tú Lan càng tức giận hơn.

 

“Ý em là gì? Là khinh thường thằng mà con Xuân Na nhà chị đang cặp kè chứ gì? Mới thành phố mấy ngày mà khinh mặt đấy , tuổi còn nhỏ mà , đồ mất dạy!”

 

Từ Tú Lan xong liền vẻ lớn.

 

"Nghe về cô mang theo nhiều thứ lắm. là dì của cô đây, con bé mà chẳng gì gọi là tôn trọng trưởng bối, sợ cho thối mũi ."

 

Nói hít mạnh một .

 

" lúc nhà chị lâu ăn miếng thịt gà nào hồn. Nghe nhà em đang nấu canh gà ? Hay là đưa con gà cho chị, chị mang về để cả nhà cùng chia sẻ chút hương vị."

 

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-191.html.]

Biết Lý Văn Thư ý tranh giành đàn ông nào với con gái , trong lòng bà cũng thở phào nhẹ nhõm. Ngửi thấy mùi thịt thơm ngào ngạt trong sân, liền nổi lòng tham như bốc cháy.

 

em gái vốn nhút nhát, gì cũng dám, bà như thì chắc chắn sẽ khiến em gái nhường con gà đó cho .

 

Quả nhiên, khi , Từ Tú Liên ngây , nhất thời nên gì.

 

Lý Văn Thư đến phát tức, chẳng lẽ cô kiếp bắt nạt đến mức ? Thảo nào qua đời sớm như .

 

"Tú Liên, em chẳng lẽ tiếc ? Bây giờ em sống khá hơn , chẳng cho chị hưởng ké một chút ? Em đừng quên, nhà em chẳng còn bóng đàn ông nào trụ cột, nếu chuyện gì còn cậy nhờ đến họ hàng đấy."

 

Lý Văn Thư thật sự thể chịu đựng thêm nữa.

 

"Gà thì đời nào cho bà , ăn thì tự mà mua, đừng như mấy kẻ ăn mày xin xỏ khắp nơi."

 

"Người lớn chuyện, đến lượt cô xen ?"

 

Từ Tú Lan xong về phía Từ Tú Liên.

 

"Một câu thôi, cho ?"

 

Lý Minh Hạ đúng là mở mang tầm mắt, núi sâu nước hiểm thật đúng là sinh kẻ ngang ngược. Ở cái làng , đúng là kiểu loại nào cũng , đến mức xin đồ khác mà còn vẻ đạo lý như .

 

"Không cho! Con gà là tiền bỏ mua, cho thì cho, cho thì cho. Cái kiểu trưởng bối như bà, thà vứt cho chó còn hơn cho bà. Không chuyện gì thì mau cút , đừng ở đây gây phiền phức, thấy bà là thấy xui xẻo !"

 

Lý Minh Hạ mặt đầy vẻ chán ngán. Anh chẳng sợ mất lòng ai, vốn là thẳng thắn, giờ thực sự thể nhịn nổi nữa.

 

 

Loading...