Nghĩ đến những chuyện Lý Tâm Nhu với Lý Văn Thư, đường đường là một đấng nam nhi còn hận thể đánh cho cô một trận.
"Cũng cách nào khác. Trong nhà vẫn giữ cho cô chút thể diện. Bất quá, những tháng ngày về của cô e rằng sẽ chẳng dễ dàng gì."
Giản Vân Đình gật đầu, thuận tay gắp thức ăn bát cho cô.
"Ăn nhiều một chút , em gầy trông thấy."
Lý Văn Thư trong lòng mừng rỡ, cô chẳng thể rời mắt khỏi Giản Vân Đình.
Không lâu , đàn ông cùng Giản Vân Đình ban nãy tìm đến.
Giản Vân Đình chỉ giới thiệu đơn giản một chút, bốn cùng dùng bữa.
Người là chiến hữu của Giản Vân Đình, cả hai cùng nhiệm vụ.
Trong bữa ăn, ánh mắt tò mò của Mạnh Lôi ngừng đảo qua giữa Giản Vân Đình và Lý Văn Thư.
Anh quen Giản Vân Đình lâu như , đây là đầu tiên thấy đối xử với một nữ đồng chí dịu dàng đến thế.
Trong quân đội, những nữ đồng chí thầm mến ít. Từ đoàn văn công cho đến những nhà trong khu gia đình, ít cô gái đều lén lút dò hỏi tin tức về . Thế nhưng, bao giờ thấy niềm nở với bất kỳ ai.
với cô gái nhỏ nhắn thì khác.
Thấy Mạnh Lôi cứ liếc ngang liếc dọc, Giản Vân Đình nhịn mà liếc xéo một cái cảnh cáo.
"Cậu ăn ? Nếu ăn thì chỗ khác."
Mạnh Lôi khan hai tiếng, vội vàng thu hồi ánh mắt.
"Ăn chứ, đến nhà hàng mà ăn cơm thì gì đây?"
Đợi đến khi ăn cơm xong, trời còn sớm nữa. Lý Văn Thư đồng hồ, chẳng mấy chốc là họ lên xe .
Trong lòng cô chút nỡ. Vất vả lắm mới gặp , còn mấy câu vội vã rời , ngay cả cơ hội ở riêng cũng .
Giản Vân Đình dường như thấu tâm tư cô, liền trực tiếp với Mạnh Lôi bên cạnh: "Cậu ở đây trông đồ đạc . và cô bé mua chút đồ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-163.html.]
Nói xong, liền về phía Lý Văn Thư.
Lý Văn Thư bỗng chốc sáng bừng mắt, cô chào Trương Tĩnh Mỹ một tiếng lẽo đẽo theo Giản Vân Đình khỏi nhà ga.
Giản Vân Đình tìm một chỗ khuất , nhướng mày cô.
"Nói , chuyện gì với ?"
Văn Thư khẽ hừ một tiếng, bĩu môi: "Anh tưởng là giun đũa trong bụng em chắc? Sao em điều với ?"
Giản Vân Đình bật thành tiếng.
"Em là . Cho dù em , cũng . Mấy ngày nay trong lòng em oán trách ?"
Nhắc đến chuyện , trong lòng Lý Văn Thư thật sự chút tủi và ấm ức. Cô sợ quá nghiêm túc thì Giản Vân Đình coi cô như trò đùa. Tuy rằng chuyện cũng thể trách Giản Vân Đình, nhưng ít nhiều cô cũng thấy hụt hẫng trong lòng.
" là . Em còn những tưởng lợi lặn mất tăm cơ đấy."
Giản Vân Đình bật ha hả, cảm thấy Lý Văn Thư lúc cũng đáng yêu.
"Sao thể chứ? Em yên tâm , gì nhiều tinh lực để giở mấy trò lằng nhằng đó chứ."
Tuy Giản Vân Đình chẳng thừa nhận trực tiếp, nhưng câu rõ ràng là để Lý Văn Thư hiểu rằng sẽ bất cứ chuyện sai trái nào với nữ đồng chí khác.
Trong lòng Lý Văn Thư ngọt ngào, khóe miệng kìm khẽ cong lên.
Chẳng ngờ Giản Vân Đình dễ dỗ đến thế, chỉ cần đôi lời ngọt ngào ngẩn ngơ si mê.
Nói đúng thì cũng thật ngây thơ.
"Vậy thì , thì em sẽ tha cho đấy.”
"Còn em? Ở trường ai theo đuổi ?”
Mèo Dịch Truyện
Giản Vân Đình ngượng ngùng đáp, mấy đêm gần đây cứ nghĩ mãi về chuyện . Lý Văn Thư xinh nhường , ở trường nhất định thiếu nam sinh để mắt.
Chính quanh năm biền biệt trong quân ngũ, lỡ cô gái nhỏ kẻ khác lung lạc thì đây?