Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính! - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-09-18 07:05:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc , đám côn đồ giật phăng lấy hành lý, kéo tay cô .

 

Lý Văn Thư quyết tâm dứt khoát, lập tức rút chai nước ớt cay tự chế trong túi , xịt thẳng mặt tên du côn.

 

Chai nước ớt cay là do cô công phu nghiên cứu pha chế, mới ngửi thôi thấy cay xè sống mũi, xịt mắt thì cảm giác khó chịu đến mức nào, ai cũng thể hình dung .

 

Tên lưu manh kêu la thảm thiết một tiếng, ôm chặt mắt mà gào thét.

 

Mấy tên bên cạnh thấy cũng sững .

 

“Con khốn kiếp ! Dám mù mắt tao, mày cứ đợi đấy, tao sẽ tha cho mày !”

 

Trương Tĩnh Mỹ thấy , lúc cũng chẳng còn sợ hãi nữa. Gặp chuyện như , cô thể cứ mãi núp lưng Lý Văn Thư.

 

Liền rút con d.a.o nhỏ dắt bên .

 

“Mấy tên đừng sấn ! Còn dám xông tới, đừng trách chúng khách khí!”

 

Lý Văn Thư thật ngờ cô gan góc đến thế.

 

Mà cách đó xa, hai đàn ông vóc dáng cao lớn, , tiến ga tàu. Hai khoác chiếc áo Tôn Trung Sơn, trông dáng vẻ đĩnh đạc, phi phàm.

 

Một trong hai đàn ông thấy cảnh đó, liền chỉ tay về phía .

 

“Bên chuyện gì ?”

 

Người đàn ông còn ngẩng đầu, lơ đãng liếc . Một giây , ánh mắt bỗng trở nên sắc lạnh, vội vã sải bước chạy tới.

 

Người đàn ông phía ngớ , cũng vội vã chạy theo .

 

Đại ca một con nhỏ chơi xỏ, đám du côn còn cũng mất hết thể diện. Nếu để khác chuyện , bọn chúng còn mặt mũi nào mà lêu lổng nữa?

 

Lập tức hổ tức giận đến tím mặt, xông lên định kéo .

Mèo Dịch Truyện

 

Lý Văn Thư giữa lúc nguy cấp vẫn giữ bình tĩnh, giật lấy con d.a.o nhỏ trong tay Trương Tĩnh Mỹ, chút nương tay cứa thẳng cánh tay tên du côn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-160.html.]

Chẳng ai ngờ cô gái nhỏ dám thực sự tay. Dù thì cũng chỉ là một cô gái yếu ớt, bình thường gặp chuyện chắc sợ đến mức thét lên , ai dè còn dám động dao?

 

Gã du côn đau điếng, càng thêm hung hãn.

 

“Mày dám tao thương! Tao sẽ phanh thây mày !”

 

Lý Văn Thư định cho một nhát nữa, nhất là chọc mù mắt cái đám , đỡ cho hại khác.

 

Nhìn cái kiểu bọn chúng lộng hành thế , chắc hẳn quen thói giở trò ngang ngược ở khu vực .

 

Mà đúng lúc , gã du côn đột nhiên một bàn tay siết chặt lấy cổ, đó là tiếng ‘ầm’ một cái, cả ngã vật xuống đất.

 

Lý Văn Thư trong lòng kinh ngạc đến tột độ, vội vàng ngẩng đầu lên, lập tức trợn tròn mắt sửng sốt.

 

“Giản Vân Đình, mặt ở đây ?”

 

Cô thật sự tài nào ngờ , Giản Vân Đình đột ngột xuất hiện tại nơi .

 

Giản Vân Đình trông thấy cô, lông mày càng nhíu thật sâu. Anh chút nể nang, tay xử lý nốt mấy tên cà chớn còn , đánh bọn chúng ngã rạp xuống đất nhưng vẫn hả giận, còn tiến lên bồi thêm hai cú đấm. Mấy tên du côn lập tức rụng mất mấy cái răng.

 

Người đàn ông cùng phía thấy , cũng giật kinh ngạc.

 

"Cậu quen cô ?”

 

Giản Vân Đình gật đầu: "Cậu một chuyến đến đồn, xử lý đám .”

 

Người đàn ông thu hồi ánh mắt tò mò, tìm dây thừng trói chặt mấy tên như xâu ba ba, đó mới đến đồn công an địa phương.

 

Giản Vân Đình khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Văn Thư đen nhẻm, vẻ đề phòng mặt vẫn tan biến, trong lòng dâng lên một ngọn lửa giận.

 

là cô nàng vô tâm, lúc còn cẩn thận để giấy nhắn cho cô. Vậy mà bấy lâu nay, chẳng thấy cô gửi cho lấy một lá điện tín nào.

 

Hôm nay nếu tình cờ ngang qua, thì Lý Văn Thư sẽ . Thật dám tưởng tượng.

 

"Vừa mới thành nhiệm vụ, ngang qua đây chút việc, em ở đây? Sao nhà yên tâm để em gái một bôn ba ngoài đường thế ?”

 

 

Loading...