"Vậy thì quá ! bảo con bé Văn Thư nhà vốn ngoan hiền như thế, chuyện như lời đồn thổi . Bây giờ cháu chứng, chúng cũng yên tâm phần nào."
Trương Mỹ Liên cảm ơn rối rít, định bụng sẽ nhanh chóng loan tin khắp khu tập thể.
"Không gì ạ, cháu chỉ sự thật. Không thể trơ mắt một nữ đồng chí vu oan ."
Nói xong, Giản Vân Đình chẳng nán lâu thêm, dậy chuẩn rời .
Lý Tâm Nhu sốt ruột thôi. Sao thể như ? Giản Vân Đình là thế nào chứ? Bình thường vốn chẳng thèm ai lấy một cái, cho dù về đại viện cũng chỉ giao du với vài ba thiết.
Hơn nữa, hôm qua cô đến, còn đang tắm mà.
Tại Giản Vân Đình giúp Lý Văn Thư chứ? Chẳng lẽ như ngoài, khác sẽ đàm tiếu xôn xao ?
Cô thầm thương trộm nhớ Giản Vân Đình từ lâu, thể chịu đựng việc đối xử với Lý Văn Thư đến thế? Nghĩ đến việc hai thể thật sự ở bên tối qua, cô như phát điên lên.
Lý Tâm Nhu dứt lời, đều hướng ánh mắt dò xét và khó hiểu về phía cô .
Nghĩ đến những lời chồng hôm qua, Trương Mỹ Liên khỏi khẽ nhíu mày: "Tâm Nhu , Vân Đình lớn ngần , cháu nó đang gì chứ."
Lúc , Lý Văn Thư cũng dậy. Kiếp , Lý Tâm Nhu luôn đóng vai ngoan hiền, còn cô thì là đứa con gái bất hiếu, chuyên bố phiền lòng.
Kiếp cô kẻ chịu thiệt nữa. Cô trở thành diễn trò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-13.html.]
"Em , em tin tưởng chị thế? Em thà theo lời đám côn đồ , cũng tin chị ruột ?"
Lý Văn Thư vẻ đau lòng, : "Hay là em gọi mấy tên côn đồ đó đến đây, tự hỏi cho nhẽ xem sự thật !"
Nhìn cô vẻ mặt đau khổ, hốc mắt bắt đầu đỏ hoe, Lý Tâm Nhu ngẩn ngơ. Hình như gì đó đúng. Sao bây giờ Lý Văn Thư giỏi giả vờ đến thế, động một tí là nước mắt chảy dài, cứ như thể nước lã .
"Chị , ý em ! Em cũng là vì cho . Bây giờ bên ngoài tin đồn đang lan quá ghê gớm, sợ là sẽ nghĩ nhiều hơn, đến lúc đó thêu dệt chuyện thị phi về hai thì khổ."
Lý Tâm Nhu càng càng lúng túng, sai trái, sắc mặt Lý Quốc Bang thể dùng lời nào để miêu tả nổi sự khó coi.
"Tâm Nhu, con là con gái, những chuyện con cần hiểu rõ quá. Đừng xen nữa, về phòng sách , chẳng con sắp thi cử ?"
Lý Quốc Bang lên tiếng ngăn cản. Rõ ràng Giản Vân Đình bụng đến đây minh oan, rõ tin đồn, mà cô gây rối, ầm ĩ lên như , cứ như thể lòng giúp đỡ mà thành giúp sai .
Lý Tâm Nhu siết chặt nắm tay, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, gật đầu về phòng riêng.
Ánh mắt Giản Vân Đình mang theo ý tứ khó dò, về phía Lý Văn Thư. Cô cũng lúc ngước lên . Trong khi lau giọt nước mắt còn vương khóe mi, cô khẽ nháy mắt với . Khóe môi Giản Vân Đình liền khẽ nhếch lên một nụ thâm thúy.
"Thôi , nếu còn chuyện gì nữa thì cháu xin phép đây ạ."
Mèo Dịch Truyện
Lý Quốc Bang dậy tiễn, ngập ngừng lên tiếng: "Vân Đình, phiền cháu quá. Khi nào rảnh, chú mời cháu ăn cơm. Nếu cháu, thanh danh của Văn Thư e là tan tành hết cả ."
Khi chuyện với Giản Vân Đình, cho dù là Lý Quốc Bang, cũng hết sức thận trọng, từng ly từng tý, thể tùy tiện như khi đối diện với những nhỏ tuổi hơn .