KHUYNH THẾ NỮ ĐẾ CHI CÔNG TỬ MẠN TẨU BẤT TỐNG - Chương 98: Quỷ Hà
Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:50:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Dị Đồng”, Khuynh Tuyết mỗi khi một đoạn đường, sử dụng Dị Đồng tự quan sát gian xung quanh.
“Đông Phương Nhược Vũ, Dương Mộc!”
“Nhận !”, Đông Phương Nhược Vũ lập tức xuất chiêu, vô ngân châm bay . “Sao thế , hồi âm?”
“Nơi chắc gian lớn.” Khuynh Tuyết về phía y, “Nhược Vũ thể tìm lối ?”
“Để thử!”, Đông Phương Nhược Vũ triệu pháp khí, “Âm Dương Bát Quái phù tử, Âm Dương Bát Quái phù ngô ; Càn Nguyên Hanh Lợi Đoái Trạch hùng binh Ly Hỏa giá hỏa luân; Chấn Lôi phích lịch thanh; Âm Dương Bát Quái phù tử, Âm Dương Bát Quái phù ngô , vạn vật giai phá!”
Một tầng khí như tấm lụa trắng từ từ tản , đầu bên của dòng sông xuất hiện mắt.
Công tử Phong tỉ mỉ dòng sông mặt, xổm xuống dùng tay vớt vài cái trong sông, “Đây mới là Quỷ Hà thực sự! Các ngươi xem đây chính là Ngân Ngư!”
Công tử Phong xòe bàn tay, vài con cá bạc nhỏ ngừng nhảy nhót trong tay y.
Bạch Vũ đến nhặt một con, đưa lên mắt tỉ mỉ xem, “Đây chính là Ngân Ngư sống, ở quán ăn đặc sản ăn qua, mùi vị tệ!”
“Thứ nấu canh, chiên đều ngon! Người ở chỗ chúng ai cũng thích ăn!”
“Hộ Bang Chủ ngươi đừng nữa, nữa chảy nước miếng mất thôi!” Bạch Vũ mím môi, xoa xoa bụng, lập tức cảm thấy đói.
Khuynh Tuyết y, dịu dàng hỏi: “Bạch Vũ sư ngươi đói ?”
“Không đói, chỉ là nhớ hôm đó chúng ở quán ăn đặc sản ăn một bữa no nê, khi đó mấy con côn trùng đáng sợ, nhưng bây giờ hoài niệm!”
“Bạch Vũ, ngày đó ngươi dám ăn mấy món , bây giờ hoài niệm cái gì? Hoài niệm Vịt Bắc Kinh ?”, Tuấn Thần trêu chọc.
“Tên cọc gỗ ngươi, hoài niệm món ăn, mà là cảm giác khi đó thể ăn gì thì ăn cái đó!”
“Cảm giác gì mà cảm giác?”, Đông Phương Nhược Vũ đến gần leo lên Bạch Vũ, trêu chọc: “Bạch sẽ hoài niệm cảm giác sợ hãi đến run rẩy khi thấy thịt chuột chứ!”
“Đi! Đi! Đi!”, Bạch Vũ đẩy Đông Phương Nhược Vũ , “Nhược Vũ ngươi khi nào cũng giúp tên cọc gỗ đó !”
“ , bởi vì là sùng bái y, đương nhiên bảo vệ y chứ! Nếu lỡ ngày nào đó y sùng bái nữa thì ?”
Tuấn Thần vội vàng chắp tay : “Tà Y sẽ , vĩnh viễn là chiến thần của , là thần tượng của !”
Đông Phương Nhược Vũ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay y, “Ngoan nào, đang đùa với y thôi!”
“Được!”, Tuấn Thần lập tức lời thẳng.
“Nhược Vũ ngươi hiểu rõ đây là chuyện gì ?”, Khuynh Tuyết hỏi.
Đông Phương Nhược Vũ lắc đầu, “Trăm suy ngàn nghĩ cách nào hiểu thấu, rõ ràng đây là một con sông, là thứ gì ngăn cách nó, và vì ngăn cách?”
Đột nhiên trời giáng xuống một trận sương mù dày đặc, lập tức bao phủ mấy một gian tối tăm tuyệt đối, bốn phía ngoài tiếng nước sông chảy, chỉ còn tiếng tim đập của chính .
Khuynh Tuyết đồng thời sử dụng Dị Đồng và Cảm Tri, tập trung bộ sự chú ý, cẩn thận quan sát môi trường xung quanh.
“Bên ngoài một thứ lợi hại đang chúng .”
Đông Phương Nhược Vũ cất tiếng: “Tiểu Khuynh Tuyết, cần , chúng đều . Chẳng lẽ ngửi thấy trong khí đang tràn ngập một mùi tanh tưởi vô cùng kỳ lạ ?”
“Đã ngửi thấy. Bây giờ chúng tìm cách thoát khỏi làn sương đen !” Khuynh Tuyết đơn giản .
“Điều thì ai trong chúng cũng , nhưng để thoát đây?” Đông Phương Nhược Vũ .
“Không , cứ thế thì cách. Xem chỉ tay thôi!”, Bạch Vũ một thoáng do dự, : “Điện hạ, các lùi một chút, để thử!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khuynh-the-nu-de-chi-cong-tu-man-tau-bat-tong/chuong-98-quy-ha.html.]
“Bạch Vũ sư , cách gì ?” Khuynh Tuyết đưa tay mò mẫm trong bóng tối tìm kiếm dấu vết của .
Bạch Vũ cảm nhận tay Khuynh Tuyết, liền nắm chặt lấy nàng: “Điện hạ quên ? Khinh Ngân của thể phá tan mê chướng thế gian, nó chính là một thanh thượng cổ thần khí thực sự!”
“Khinh Ngân? mà…….”
Bạch Vũ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nàng: “Được ! Cứ yên tâm giao cho ! Ta thể bảo vệ , tin !”
Khuynh Tuyết bảo vệ , và trong tình huống hiện tại cũng chỉ thể để thử, còn cách nào khác: “Được , cẩn thận!”
“Cứ yên tâm , các đều cố gắng lùi một chút!” Bạch Vũ xong, lập tức vận khí thúc động Khinh Ngân – Phong Cuốn Tàn Vân. Theo sự thúc động của Bạch Vũ, một luồng lốc xoáy như tia chớp xuất hiện, cuốn sạch tất cả làn sương đen.
Chiêu xuất , tất cả đều kinh ngạc.
“Bạch Vũ, công lực của vượt qua cấp mười, đạt đến Thiên Khải từ khi nào ?” Tuấn Thần mở lời hỏi, cũng thể hiểu , rõ ràng rõ ràng thua trong trận tỷ võ đây, thể đạt đến cảnh giới võ lực đỉnh cao như từ lúc nào?
Bạch Vũ nhẹ nhàng lau mồ hôi trán, mở Khinh Ngân, từ từ phe phẩy, : “Ta vượt qua cấp mười từ lâu , chỉ là thể hiện thôi. Huynh đó, thể một lúc phô bày hết tất cả át chủ bài cho khác xem !”
“Vậy cố ý nhường ?”
“Không , thật sự thua .” Bạch Vũ chút khó xử: “Thôi , thật cho . Ta khác tìm thấy, cho nên phong bế tu vi của . Mỗi đối chiến tỷ thí, đều dốc hết lực!”
Tuấn Thần vẫn khó lòng chấp nhận, cảm thấy đả kích nặng nề. Bạch Vũ cũng tỏ vẻ khó xử, nếu vì Khuynh Tuyết, sẽ phô bày thực lực chân chính của .
Đông Phương Nhược Vũ hiểu rõ chuyện, cố ý chuyển đề tài: “Bạch , chuyện gì thập ác bất xá mà đến cả tu vi cũng phong bế ?”
Bạch Vũ càng giải thích thế nào, ấp úng : “Ta… chỉ là… chỉ là…”
“Đừng nhảm nữa, cẩn thận đề phòng, thứ vẫn đang chúng !” Khuynh Tuyết .
Bạch Vũ và Công tử Phong, tức khắc di chuyển đến bên cạnh Khuynh Tuyết. Bạch Vũ phía , Công tử Phong phía , hai đồng thời bảo vệ nàng.
“Tiểu Khuynh Tuyết, thấy đó là gì ?” Đông Phương Nhược Vũ hỏi.
“Không thể, chỉ thể cảm nhận một đôi mắt to lớn đang chằm chằm chúng .”
“Ở phương hướng nào?”
Khuynh Tuyết lập tức nhắm mắt: “Nhược Vũ, Âm Mộc!”
Đông Phương Nhược Vũ lập tức thi triển chiêu thức: “Không trúng!”
“Âm Thủy!”
Đông Phương Nhược Vũ nữa chiêu: “Không đúng!”
“Dương Thổ!”
Đông Phương Nhược Vũ lắc đầu: “Nó quá nhanh, căn bản thể b.ắ.n trúng nó!”
Khuynh Tuyết cũng bất đắc dĩ mở mắt, thở dài, ngẩng đầu : “Các ngươi những thượng cổ thần thú đều thích chơi trốn tìm đến ? Đã đến thì hãy hiện cho bổn vương xem!”
“Ha ha ha~~ Bổn vương ư?” Trên trung một giọng hùng hồn vang lên: “Khuynh Tuyết, ngươi, chính là ngươi thu phục bốn tên đồ bất tài của !”
“Bốn tên đồ ư?” Khuynh Tuyết vẻ mặt ngây ngốc: “Ngươi đang đến Tứ Đại Hung Thú đấy chứ?”
“Chính xác!”
Khuynh Tuyết hừ lạnh một tiếng : “Vậy nếu đến báo thù, thì hãy hiện !”