KHUYNH THẾ NỮ ĐẾ CHI CÔNG TỬ MẠN TẨU BẤT TỐNG - Chương 62: Hỏa Phượng (Hạ)

Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:48:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sau khi rời thì nữa?” Tuấn Thần mở miệng hỏi.

“Kỳ Lân ngươi thể một hết luôn ? Ngươi xem, đến cả gỗ cũng mở miệng kìa!”

“Sau khi rời , trở về phủ của , nhưng yên. Ta cứ nghĩ là do lang bạt quen , về nhà quen. Ta ngoài lang thang, nhưng đột nhiên phong cảnh chẳng còn , thức ăn cũng vô vị, trong đầu cứ hiện mãi hình bóng nàng. Ta thật sự thể kìm nén nữa tìm nàng…”

“Ngươi đến nữa ?”

“Nhớ ngươi, nên đến!”

“Ngươi… ngươi khinh bạc đến !”

“Nói một câu nhớ ngươi liền là khinh bạc ! Vậy ngươi nhớ ?” Hỏa Kỳ Lân từng bước từng bước tiến đến gần Hỏa Phượng.

Hỏa Phượng đành từng bước lùi , cho đến khi lùi sát vách tường, còn đường lui. Hỏa Phượng mắt Hỏa Kỳ Lân, chút hoảng loạn, vội vàng tránh .

“Ta nhớ ngươi gì chứ, ngươi gì đáng để nhớ ?”

“Ý của là hỏi ngươi, nhớ món ngon của ? Chúng cùng ngoài chơi, ?”

“Được… , là Thánh Nữ, thể những vọng niệm đó!”

“Vọng niệm? Ăn cơm uống rượu gọi là vọng niệm?”

Hỏa Phượng gật đầu .

ngươi vẫn trả tiền …”

Cốc cốc cốc ~~

“Mau trốn !” Hỏa Kỳ Lân kéo Hỏa Phượng một cái, giấu nàng tấm bình phong.

“Vào !”

“Thánh Nữ, Thần Quân lời mời!”

“Được, ngươi lui xuống . Ta chỉnh trang một chút sẽ qua.”

“Vâng!” Tỳ nữ xong liền ngoài.

Hỏa Kỳ Lân thấy , liền bước .

Hỏa Phượng Hỏa Kỳ Lân : “Ngươi , khi nào ngươi nghĩ kỹ trả nợ thế nào thì dùng cái cho .”

Hỏa Phượng xong lấy một con chim giấy, đưa cho Hỏa Kỳ Lân.

“Mau , lát nữa phát hiện thì .”

Hỏa Kỳ Lân đành rời .

…………

“Vậy đó nàng dùng thứ gì để trả ngươi?”

Hỏa Kỳ Lân cúi đầu .

“Hỏa lão gia , cứ thế mà thì giống ngươi, , đó chắc chắn còn xảy chuyện gì.”

, khi rời , suy nghĩ lâu, cho đến một ngày cuối cùng cũng hiểu điều , thế là liền lấy chim giấy hẹn nàng gặp mặt.”

“Ta chim giấy: Đồ tham ăn, nghĩ kỹ ngươi trả nợ thế nào , ngày mai chúng gặp nhé!”

Rất nhanh nhận thư trả lời, đó ngắn gọn: “Được, sẽ đợi ở nơi đầu gặp mặt.”

“Các ngươi , lúc nhận thư trả lời vui sướng và phấn khích đến nhường nào. Ta cả đêm chợp mắt, như một cô nương nhỏ mà chọn lựa y phục, chải kiểu tóc mới. Mặt trời mới mọc, đợi nàng .”

“Nàng đến ?” Bạch Vũ cũng theo đó mà căng thẳng.

“Đến chứ, đợi lâu thì nàng tới .”

…………

“Ngươi đến !” Hỏa Kỳ Lân Hỏa Phượng bước tới, vẫn còn một chút căng thẳng.

Hỏa Phượng gật đầu, chút ngượng ngùng hỏi: “Hôm nay chúng chơi?”

“Quả nhiên là một đồ tham ăn, hôm nay dẫn ngươi xem những thứ ngươi từng thấy, chơi những trò mới lạ.”

Hỏa Kỳ Lân xong liền kéo Hỏa Phượng , bọn họ đến Thục Đô.

“Đây là nơi nào?”

“Đây là Thục Đô, đặc sản ở đây là cay, ngươi ăn cay ?”

“Cay?”

, một hương vị đặc biệt, sẽ khiến dừng mà . Ngươi !”

Hỏa Phượng thuận theo hướng tay Hỏa Kỳ Lân chỉ mà , một nhóm đang vây quanh một chiếc nồi lớn, , ăn uống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khuynh-the-nu-de-chi-cong-tu-man-tau-bat-tong/chuong-62-hoa-phuong-ha.html.]

“Đó là gì?”

“Đây là đặc sản của đất Thục, lẩu. Mọi cùng vây quanh nồi mà , thích ăn gì thì nhúng nấy, chín chấm cùng thứ sốt đặc biệt, mùi vị thật sự tuyệt vời!”

“Đi, chúng mau nếm thử !” Hỏa Phượng kéo Hỏa Kỳ Lân chạy về phía nồi lẩu.

“Được, , ngươi chậm một chút!”

Hỏa Phượng đầu Hỏa Kỳ Lân, vui như một đứa trẻ.

“Kia, hai chỗ trống.”

Hỏa Phượng kéo Hỏa Kỳ Lân xuống chỗ trống hỏi: “Mấy món đều ăn ?”

Hỏa Kỳ Lân gật đầu ông chủ : “Ông chủ, hai phần nước chấm!”

“Lại thêm một bầu rượu!”

“Được!” Hỏa Kỳ Lân đáp lời xong với ông chủ: “Pha nóng thêm hai bầu rượu ngon nữa!”

“Vẫn là ngươi hiểu , một bầu đủ!”

“Đương nhiên , tửu lượng của ngươi từng chứng kiến. Ngươi ăn chậm thôi, cẩn thận nóng!”

Hỏa Phượng chút kiêng dè, ăn uống thỏa thích, vui như một đứa trẻ.

Hỏa Kỳ Lân ngẩn ngơ Hỏa Phượng, chỉ thời gian dừng ở khoảnh khắc .

thời gian ở bên trôi qua thật nhanh, hai ăn no, uống đủ, còn xem kịch.

Hỏa Phượng chợt nghiêm túc Hỏa Kỳ Lân : “Ta còn ngắm nữa!”

“Được, đưa ngươi .” Nói xong, Hỏa Kỳ Lân ôm lấy Hỏa Phượng đến nơi gần nhất, hai tìm một chỗ thoải mái xuống.

“Ngươi, thứ gì để trả nợ đây?”

“Thật sự cái gì cũng ?”

Hỏa Phượng nghiêng đầu mắt Hỏa Kỳ Lân, nghiêm túc đáp: “ !”

“Vậy ngươi!”

Hỏa Phượng lập tức bật dậy.

Hỏa Kỳ Lân cũng dậy, vội vàng hỏi: “Sao, ngươi ?”

Hỏa Phượng xuống, : “Bữa cơm của ngươi thật quá đắt !”

“Đương nhiên , đây là do Bổn Thần Quân đích cùng , há đắt ? Thế nào, ngươi đồng ý với ?”

Hỏa Kỳ Lân đầu Hỏa Phượng, mới phát hiện nàng ngủ say từ lâu.

Hỏa Kỳ Lân ngẩng đầu, chăm chú Hỏa Phượng, cưng chiều lẩm bẩm: “Tiểu mèo tham ăn , uống nhiều quá !”

Nhìn một lúc, Hỏa Kỳ Lân cũng xuống, chìm giấc ngủ ngọt ngào.

“Nàng đồng ý ?”

“Tuấn Thần, ngươi ngốc , nếu nàng đồng ý, còn ở đây ư!”

“Cuối cùng thì ?” Khuynh Tuyết cũng lên tiếng hỏi.

“Đợi tỉnh giấc, nàng biến mất. Chỉ để cho một mảnh giấy, đó : ‘Nếu thể gặp , nhất định sẽ cùng ngươi thưởng thức hết mỹ vị thiên hạ.’”

“Đọc xong mảnh giấy, điên cuồng tìm kiếm nàng . tìm khắp nơi kết quả, cuối cùng xông lên Phượng Hoàng Sơn mới , nàng sứ mệnh của , e rằng về.”

“Sứ mệnh? Sứ mệnh gì?”

“Khi , nhưng bây giờ nghĩ .” Hỏa Kỳ Lân vuốt ve đồ đằng tường .

“Ngươi nghi ngờ sứ mệnh của nàng là bảo vệ đóa Huyết Tuyết Liên ?”

Hỏa Kỳ Lân gật đầu, gì.

Khuynh Tuyết xong cũng đến đồ đằng, cẩn thận quan sát : “Khinh Vũ, Tuấn Thần, các ngươi hãy chép tất cả những đồ đằng của từng nhà từng hộ.”

“Vâng, Điện hạ.” Hai lĩnh mệnh.

“Tiểu Khuynh Tuyết, ngươi nghĩ điều gì ?”

“Cụ thể vẫn rõ, nhưng luôn cảm thấy những đồ đằng cho chúng điều gì đó! Nhược Vũ, ngươi đối với trận pháp khá nghiên cứu, ngươi hãy đây xem kỹ một chút.”

Xì xì xì ~~~

“Tiếng gì ?”

“Chắc là chuột thôi, ở nơi thế hẳn là nhiều.”

“Nhược Vũ, lơ là.” Nói đoạn, Khuynh Tuyết vận khí dùng dị đồng, cẩn thận quan sát xung quanh : “Là chuột, nhưng là hàng vạn con, hãy cảnh giác.”

“Khinh Vũ, Tuấn Thần, , cảnh giác!” Khuynh Tuyết lập tức gọi hai xa.

Loading...